Chương 39: Miêu Đại Căn

Thời gian trôi qua thật sự nhanh, bất tri bất giác thái dương đã treo ở giữa sườn núi. Mà tất cả những nguyên liệu nấu ăn Giang Miểu đã chuẩn bị trước đó đều dùng hết rồi, biến thành những đồng tiền nằm lăn lóc trong ngăn kéo của hắn.

Nhìn tiền đồng tràn đầy một ngăn kéo, Giang Miểu mừng rỡ điên cuồng giơ lên khóe miệng, một chút tạp niệm trước đó đã sớm bị đá ra khỏi đầu hắn hầu như không còn gì.

“Đại Ngưu huynh đệ, ba ngày này mỗi ngày đều có nhiều người đi lại như vậy sao?” Khi hai người khiêng đòn gánh trở về chỗ ở, Giang Miểu nhịn không được hỏi, nếu mà ngày nào lượng người cũng nhiều như vậy, hắn còn cần chuẩn bị nhiều thêm một ít nguyên liệu nấu ăn mới được, rõ ràng là bánh bao hắn làm hôm nay đều không đủ bán.

Đại Ngưu lắc đầu nói: “Không chỉ có nhiều như vậy đâu, hôm nay người tới cơ bản đều là những người có quyền thế, bình thường dân chúng sợ gây ra chuyện, đều sẽ tránh đi bọn họ, mấy ngày sau mới lại đây dâng hương. Ngày mai cùng ngày kia mới là thời điểm nhiều người nhất.”

“Nhưng mà hình như hôm này còn có rất nhiều người đều không có xuống núi phải không?” Giang Miểu có chút nghi hoặc, hắn chú ý tới, buổi sáng rất nhiều xe ngựa chạy đến, nhưng lại có không đến một nửa người xuống núi rời đi.

Đại Ngưu nhìn nhìn người đi đường bốn phía đi lại, tới gần Giang Miểu hạ giọng nói: “Hôm nay mấy người xuống núi, đều là những kẻ không có quyền thế cùng chỗ dựa, trong chùa căn bản không chuẩn bị thiền viện cho bọn họ nghỉ ngơi nên mới có thể vội vàng xuống núi. Kẻ chân chính có quyền thế, đều sẽ ở trên đó nghỉ ngơi ba ngày mới trở về. Ngày đầu tiên tới là để dâng hương, hai ngày còn lại liền du ngoạn ở hậu viện, dân chúng bình thường như chúng ta là vào không được.” Đây là thời điểm Đại Ngưu còn làm tiểu nhị ở Lai Khách nghe thấy khách nhân nói chuyện.

“Đúng vậy, cháu gọi là Giang Miểu, đây là cháu nội của Trương đại bá, gọi là Đại Ngưu.”

“Chú có nghe mẹ mình nói, các cháu buổi tối liền ăn ở nhà chú đi, vốn định giữa trưa chiêu đãi, nhưng mà các cháu trưa lại không trở về.” Miêu Đại Căn nói, lão cùng Trương lão ca cũng đã lâu không gặp, không nghĩ hôm nay sáng sớm liền đi làm ruộng khi trở về mới nghe nói việc này.

Giang Miểu có chút ngượng ngùng, nhưng Miêu Đại Căn thực nhiệt tình, bọn họ thật sự từ chối không được, chỉ có thể đi.

Giang Miểu bừng tỉnh đại ngộ, trách không được sáng nay khi những người đó lên núi còn cầm theo rất nhiều đồ vật, nguyên lai còn muốn ở trên núi ở hai đêm mới đi. Nhiều người muốn ở lại đó như vậy, mỗi nhà đều phải chuẩn bị một cái sân riêng, Vậy chùa Phổ Linh nên lớn như thế nào chứ! Nhưng mà không nghĩ tới chính là, hòa thượng trong chùa vậy mà cũng học được xem đĩa hạ đồ ăn như thế này, phân chia khách hành hương thành ba bảy loại mà đối đãi, đây đâu còn giống người xuất gia tứ đại giai không nữa.

Sau khi trở lại chỗ ở, Giang Miểu buông đồ vật xuống, khi đang muốn lấy chìa khóa ra mở cửa, có một hán tử khoảng trên dưới năm mươi tuổi đi từ bên trong ra.

“Các ngươi chính là người mà Trương lão ca mang đến sao?” Hán tử kia hỏi.

“Đúng vậy, cháu gọi là Giang Miểu, đây là cháu nội của Trương đại bá, gọi là Đại Ngưu.”

“Chú có nghe mẹ mình nói, các cháu buổi tối liền ăn ở nhà chú đi, vốn định giữa trưa chiêu đãi, nhưng mà các cháu trưa lại không trở về.” Miêu Đại Căn nói, lão cùng Trương lão ca cũng đã lâu không gặp, không nghĩ hôm nay sáng sớm liền đi làm ruộng khi trở về mới nghe nói việc này.

Giang Miểu có chút ngượng ngùng, nhưng Miêu Đại Căn thực nhiệt tình, bọn họ thật sự từ chối không được, chỉ có thể đi.