Chương 29: Thuê xe

Giang Miểu đi theo lão Mạc, xuyên qua một cái ngõ nhỏ, rốt cuộc đi tới chỗ ở của vị huynh đệ kia của lão Mạc. Từ bên ngoài thoạt nhìn, cũng là một cái sân lớn. Cửa chính rộng mở, phía bắc có hai gian phòng, một lão phụ nhân đang ngồi nhặt rau, bên cạnh còn có mấy con gà choai choai đang vây quanh chờ ăn những lá rau mà bà vứt bỏ xuống dưới đất.

“Lão tẩu tử, Trương đại ca có ở nhà không?” Lão Mạc chào hỏi một tiếng, lão phụ nhân kia nghe thấy thanh âm thì ngẩng đầu, híp mắt đánh giá một chút, lập tức đứng dậy, nhiệt tình mà nói: “Là Mạc huynh đệ à, Trương đại ca của ngươi hôm nay đi ra ngoài chạy chân, mau tới đây ngồi.”

Nói xong, quay đầu hướng vào trong phòng hô một tiếng: “Đại Ngưu, dọn cái ghế ra đây cho hai người ông Mạc ngồi. Vị này chính là?”

“Đây là Giang tiểu ca bán bánh bao ở trên đường lúc trước.”

“Chào Đại nương.” Giang Miểu cười chào hỏi.

“Chào cháu, ngươi xem ánh mắt của ta này, trước đó ta có nghe bọn hắn nói bánh bao nhà cháu ăn ngon, còn đến nhà cháu mua mấy lần rồi!” đôi mắt của Trương đại nương lúc tuổi trẻ do may vá đồ vật nhiều mà giờ kém rồi, thời điểm xem người luôn có chút mơ hồ.

Một thanh niên tầm mười tám mười chín tuổi rất nhanh đã dọn một cái ghế dài ra tới, hô một tiếng “ông Mạc”, hắn nhìn Giang Miểu phía sau, có chút lưỡng lự không biết nên xưng hô với hắn như thế nào.

“Đây là Giang tiểu ca, bán bánh bao trên đường cái chợ sáng. Đây là cháu nội của Trương đại ca, gọi là Đại Ngưu, cũng là làm tiểu nhị ở tửu lầu, cùng tiểu Ngô ở trong sân chúng ta cùng làm một chỗ.” Lão Mạc giới thiệu hai người với nhau.

Giang Miểu hướng Đại Ngưu gật đầu lại cười cười, kêu một tiếng “Đại Ngưu huynh đệ”.

Đại Ngưu lên tiếng, tươi cười lại tựa hồ có chút gượng ép. Trương đại nương ngồi bên cạnh càng là thở dài.

“Lão tẩu tử, đây là làm sao vậy? Đúng rồi, Đại Ngưu hôm nay sao không đi làm công?” Lão Mạc nhìn ra điểm không đúng, thu liễm tươi cười hỏi.

“Ai, nó là bị chưởng quầy tửu lầu đuổi trở về. Nói nó làm việc không thỏa đáng, đem thức ăn bị hỏng bưng lên cho khách nhân ăn, chọc đến khách nhân tức giận.” Trương đại nương khổ sở mà nói, lúc trước công việc này là do lão nhân lấy thật nhiều tiền mới có thể giúp hắn tìm được, không nghĩ tới chỉ làm nửa năm đã mất việc.

Lão Mạc nghe ra vấn đề: “Đại Ngưu chỉ là một tiểu nhị, thức ăn bị hỏng thì có quan hệ gì tới nó? Chưởng quầy này cũng thật sự không nói lý!”

“Ai nói không phải đâu, nhưng khách nhân trách tội, một cái đầu bếp cùng một cái tiểu nhị, chưởng quầy tự nhiên muốn giúp đỡ đầu bếp.” Trương đại nương tự nhiên cũng minh bạch chân tướng sự tình nhất định không phải như chưởng quầy nói, nhưng trứng chọi đá, bọn họ lại có biện pháp nào đâu?

Bên cạnh Đại Ngưu muốn nói lại thôi, nghĩ nghĩ, vẫn là không có mở miệng, chỉ cúi đầu yên lặng khổ sở.

Một bên Giang Miểu có chút cảm khái, quả nhiên vô luận xã hội phát triển ra sao, loại sự tình hắc ám như này vĩnh viễn đều là không ngăn chặn được, bị chịu tội thay đuổi việc còn xem là nhẹ.

Nhìn thấy không khí có chút nặng nề, Trương đại nương lau lau đôi mắt, nói: “Ôi, không nói việc này nữa. Đúng rồi, Mạc huynh đệ, Giang tiểu ca, hôm nay các ngươi liền ở nhà ta ăn đi, ta đi cắt chút thịt trở về.”

“Lão tẩu tử không vội, chúng ta không ở đây ăn cơm, chỉ đến hỏi một chút, mấy ngày nay Trương đại ca còn nhận sinh ý khác sao? Giang tiểu ca muốn kêu xe đi chùa Phổ Linh, trở về cũng muốn lão ca đi một chuyến đón hắn.”

Trương đại nương vội vàng nói: “Lão nhân nhà ta còn chưa có nhận sinh ý khác, ngày mai ngày kia đều có rảnh, ngươi nói khi nào đi đón người, chờ lão trở về ta lại nói cho lão!” Trong nhà thiếu một người kiếm tiền, tự nhiên là hy vọng bù lại ở địa phương khác.