Chương 32: Về Nhà 3

Mấy ngày nay cà chua trong vườn rau mọc rất tốt, Hình Thúy hái xuống không ít, đến phòng bếp rửa hai quả rồi kêy Đường Hoan ra ăn.

Nhà bọn họ có thói quen đợi mọi người đều về đến nhà mới ăn cơm, ông Mạnh còn chưa có tan tầm trở về. Hình Thúy lo lắng Đường Hoan đói đến mức khó chịu, lúc đi học phải sử dụng đầu óc rất nhiều, sử dụng đầu óc nhiều sẽ rất nhanh đói.

Đường Hoan chưa bao giờ từ chối món ăn nào, cầm cà chua ngồi phía dưới giàn nho nói chuyện ở trường học cho mẹ chồng nghe.

Mẹ chồng nàng dâu hai người ngồi ở dưới giàn vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, Mạnh Trạch Ngôn từ trong phòng bước ra, nhìn hai người vài lần xong cũng chạy tới phòng bếp đi rửa cà chua, sau đó cũng đi tới ngồi dưới giàn nho.

Đường Hoan đang chia sẻ với mẹ chồng về người bạn cùng bạn mình mới làm quen được, nói đến chỗ vui vẻ nên cũng không rảnh ăn cà chua.

Sau khi Mạnh Trạch Ngôn ngồi xuống, Đường Hoan giống như bị người ta bấm trúng nút dừng lại, lời nói lập tức ít lại, bắt đầu ăn từng ngụm cà chua, nghe mẹ chồng nói chuyện với cô.

Mạnh Trạch Ngôn lấy ra phiếu cơm và hoá đơn học phí từ túi áo ra để lên trên bàn: “Buổi trưa trường học có nhà ăn, buổi sáng cũng có cơm, nhà ăn chỉ nhận phiếu cơm.”

Hình Thúy trước duỗi tay lấy một chồng phiếu cơm qua, còn nhìn thoáng qua hoá đơn học phí.



Sau khi xem xong lại cảm thán: “Hồi đó các con đi học chỉ có ba đồng, hiện giờ đã bảy đồng rồi!”

Hiện tại đúng là thời điểm tốt để trả tiền, Đường Hoan đứng lên chạy chậm về phòng, lấy hai khối từ trong hộp, cộng với mười đồng trên người là vừa đủ mười hai.

Lấy tiền xong lại chạy về phía giàn nho, Đường Hoan nhanh chóng đặt tiền đến trước mặt Mạnh Trạch Ngôn, sau đó ngồi vào phía đối diện anh: “Anh, đây là tiền học phí và tiền phiếu cơm, cảm ơn anh đã đưa em đi học.”

Mạnh Trạch Ngôn và Hình Thúy đều đang tò mò chuyện Đường Hoan vội vàng chạy đi để làm?

Vừa thấy cô lấy tiền ra, Hình Thúy lập tức trả lại: “Tiểu Hoan, con bé này sao luôn tính rõ ràng như vậy? Trong nhà cũng tiếc chút tiền ấy của con, con mau lấy về tiết kiệm cho chính mình đi!

Lần tới còn như vậy, mẹ sẽ tức giận đấy ~”

Mạnh Trạch Ngôn cầm tiền ở trước mặt đặt vào tầm tay Đường Hoan, giải thích với cô: “Tiền này em cứ giữ ở đó! Tiền học phí và phiếu cơm đều do mẹ chồng em trả.”

Anh biết Đường Hoan cảm thấy chuyện tiêu tiền của anh không phù hợp, ban đầu anh cũng chỉ xem việc này việc nhỏ làm giúp ba mẹ, tiền này cũng coi như là cho hai vợ chồng già.