Chương 3

“Quấy rầy mọi người mấy ngày nay rồi, ta đã liên lạc với bạn bè của mình. Bọn họ hẳn sẽ rất nhanh sẽ tìm đến đây. Tiếp theo hai người có kế hoạch gì chưa?”

“Ta và Trà Trà dự định sẽ đến A Thị trụ sở tạm thời nhìn xem tình hình như thế nào.”

Bạch Nhã Ý cầm đũa gắp thức ăn, tay dừng lại nói tiếp: “Ta đã thức tỉnh dị năng không gian và dị năng chữa trị, nhưng Trà Trà vẫn là một người bình thường vì vậy ta có chút lo lắng cho cô ấy.”

Nam nhân hơi kinh ngạc, không ngờ rằng nữ hài đối diện nhìn vẻ ngoài yếu đuối thế kia lại là người sở hữu song dị năng là không gian và chữa trị. Hơn nữa còn đều là những dị năng đặc biệt và rất hiếm gặp.

Chẳng trách vết thương của hắn lại lành nhanh như vậy, hẳn là nữ hài này đã dùng dị năng chữa lành để chữa trị cho anh khi anh hôn mê.

Dị năng của nữ hài quá hiếm có, trong lúc Zombie hoành hành tận thế, tuyệt đối là sự tồn tại quý hiếm, tương lai chắc chắn sẽ được cả thế giới săn đón.

Nam nhân trầm tư một hồi, tâm tư khẽ động, muốn mời chào nữ hài vào đoàn đội của mình.

"Từ vùng ngoại thành đến A Thị trụ sở tạm thời còn rất xa, hai người các ngươi đều là nữ hài tử, ra ngoài cũng quá nguy hiểm. Nếu như không ngại, có thể tham gia cùng một chỗ với chúng ta, chung một chỗ tổ đội đồng hành, một đường có thể chiếu cố lẫn nhau."

Bạch Nhã Ý nhãn tình sáng lên, kinh hỉ nói: "Thật có thể đi cùng sao? Có mang lại phiền phức cho các ngươi không?"

Nam nhân cười một tiếng, gật đầu nói: "Đương nhiên có thể, không phiền phức, chúng ta cũng phải đi một chuyến A Thị trụ sở tạm thời, vừa vặn tiện đường."

Nữ hài vui vẻ muốn nhảy dựng lên, con mắt lóe sáng chớp chớp như gà con mổ thóc hăng hái gật đầu: "Ừ, thật cảm tạ ngươi!"

Nam nhân không khỏi bị cảm xúc nữ hài lây nhiễm, cả người cũng buông lỏng rất nhiều. Có được một cái ôn nhu lại ưu tú nữ hài đồng hành, tin tưởng dọc đường này nhất định sẽ thú vị rất nhiều.

Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, không khí nhẹ nhõm vui vẻ.

Bên trong gian phòng lầu hai.

Bạch Trà Trà cũng đã sắp xếp rõ ràng các ký ức trong đầu. Triệt để làm rõ tình cảnh của mình bây giờ. Nàng buồn rầu gãi gãi đầu tóc rối bời của mình.

Người một khi đã xui, giống uống nước cũng bị tê răng, tựa như nàng, chỉ là thức đêm đọc tiểu thuyết mà thôi, kết quả không hiểu sao xuyên đến trong sách, trở thành nữ phụ pháo hôi trùng tên trùng họ với nàng!