Edit: Hến Con
Tần Tự năm nay 18 tuổi, đang học năm thứ ba trung học, kém Hướng Quỳ bốn tuổi, mặc dù không hay nói chuyện với cô, nhưng hắn vẫn luôn rất thích người chị họ dịu dàng này.
Hắn hiện tại đang ở độ tuổi nổi loạn, bình thường ai nói gì đều không nghe, vậy mà khi nghe thấy đến gặp chị họ, hắn liền đồng ý luôn.
“Các em ngồi xuống trước đã, nhìn xem muốn ăn cái gì, hôm nay chị mời khách.”
“Không cần đâu, em có tiền.” Tần Tự cầm di động ra giơ giơ lên.
Hướng Quỳ cười nhìn hắn: “Khách khí làm cái gì, hôm nay cứ ăn thoài mái, muốn ăn gì cũng được.”
Người cô cô này của nàng vẫn luôn đối xử với cô rất tốt, ngày cô khai trương cửa hàng còn tặng cô một phong bao lì xì lớn, có qua có lại, cô cũng sẽ đối xử thật tốt với đệ đệ.
Sau khi cô rời đi, mấy thiếu niên ghé vào nói nhỏ với nhau: “Tần Tự, tỷ tỷ ngươi thật tốt bụng, ta thật hâm mộ ngươi.”
“Đương nhiên, tỷ tỷ của ta tốt nhất thế giới.” Tần Tự nâng cằm, rất đắc ý, sau đó hắn nhìn về phía thực đơn nói: “Các ngươi muốn ăn cái gì, tự mình gọi, nhưng hiện tại tỷ tỷ ta mời khách, mỗi người chỉ có thể gọi một món, nhưng đừng gọi món quá đắt.” Hắn nghiêm túc nói.
“Được, chúng ta đã biết.”
Bọn họ gật gật đầu, đều cực kỳ hiểu chuyện gọi món ăn đều là những món rẻ tiền.
Một lát sau, một thiếu niên chọc chọc Tần Tự, ngượng ngùng nói: “Gà xào dừa thơm quá, ta có thể gọi một đĩa không? Ta có tiền, sẽ tự mình trả tiền cơm.”
Tần Tự chần chờ một chút, gật gật đầu, đồng ý.
Mấy thiếu niên khác nghe thấy vậy đôi mắt tỏa sáng, bọn họ cũng muốn gọi đồ ăn, sôi nổi nói: “Chúng ta cũng có thể tự mình trả tiền cơm.”
Bọn họ vốn là đi cùng Tần Tự tới đây ăn cơm, nhưng đồ ăn của khách hàng xung quanh quá thơm
Tần Tự:……
Thật ra bản thân hắn cũng thèm, nhưng hắn chỉ gọi những món rẻ tiền
Chẳng cần đợi mấy cậu thanh niên này gọi đơn, Hướng Quỳ đem đồ ăn lên trước, thấy bọn họ đều gọi những món rẻ tiền, chắc là da mặt mỏng, ngượng ngùng, vì thế cô lại thêm vài món đặc trưng mà khách hàng rất thích.
Mấy thiếu niên đơn thuần đều bị cảm động: “Tần Tự, tỷ tỷ ngươi sao lại tốt như vậy, tỷ ấy còn thiếu đệ đệ không? Nếu không để ta làm đệ đệ của tỷ ấy đi”
“Biến, tỷ tỷ của ta có mình ta là đệ đệ đủ rồi.” Tần Tự mặt đen thui, trong lòng lại cảm thấy ngọt ngào, tỷ tỷ đối với hắn thật tốt.
Ăn xong một bữa cơm, mọi người đều ăn no nê, Tề Húc trong miệng ngậm tăm xỉa răng, thực thích ý nói: “Tần Tự, tỷ tỷ của chúng ta nấu cơm ăn ngon thật, ngươi thế mà lại luôn giấu chúng ta.”
“Đó là tỷ tỷ của ta.” Tần Tự khó thở, dùng sức trừng hắn.
“Cái này thì có là gì, chúng ta là bạn học tốt, tỷ tỷ ngươi chính là tỷ tỷ của ta.” Tề Húc không chút khách khí nói.
Tần Tự khϊếp sợ, chưa từng có gặp qua người có da mặt dày như vậy, hắn há miệng thở dốc, nhất thời nghẹn khuất.
“Nghe nói nơi này của tỷ tỷ có thể làm thẻ hội viên, ta đi làm một cái, về sau có thể thường xuyên tới đây ăn cơm.”
Tề Húc đi đến trước quầy lễ tân, vài phút đã làm xong, hắn cầm thẻ quay trở về bàn.
“Thẩm mỹ của tỷ tỷ thật tốt, đến thẻ hội viên cũng đẹp như vậy.”
Tề Húc có rất nhiều thẻ hội viên, nhưng chưa từng trông thấy thẻ nào đẹp mà hoành tráng như vậy.
Thích Nhiên gắt gao nhìn chằm chằm tấm card, liếʍ môi: “Tề Húc, thẻ hội viên của ngươi có thể cho ta mượn xem chút không?”