Edit: Hến Con
Tạ Nhược Vi áo len dệt kim màu xanh lam, bên trong mặc chiếc váy màu trắng nhạt, ngũ quan sáng sủa, mái tóc ngắn màu hạt dẻ. Nhìn bên ngoài có thể thấy là một cô gái giỏi giang
Cô vuốt vuốt tóc, khuôn mặt xinh đẹp mỉm cười nhẹ nhàng, dáng vẻ hào phóng: “Mọi người không ngại chúng em ngồi cùng chứ.”
“Đương nhiên là không rồi, thật vinh hạnh khi được ngồi cùng với quý cô xinh đẹp.” Đều đã tới rồi, hắn còn có thể đuổi đi được chắc, Thẩm Mạch Bạch chớp chớp mắt, cợt nhả chào đón, kêu phục vụ lại thêm hai bộ chén đũa.
Có thêm hai người không liên quan, mấy người cũng không có hứng thú nói chuyện phiếm, không khí đột nhiên ngưng trọng.
Từ đầu đến cuối đều là thanh âm Thẩm Tùng Nguyệt dùng thanh âm ngọt ngấy người hỏi người trả lời với Cẩn Niên.
Cẩn Niên chỉ lễ phép trả lời từng câu một, nhưng thái độ lạnh lingf.
Vốn là mấy anh em muốn ôn chuyện với nhau, hiện tại không khí có chút xấu hổ, Thẩm Mạch Bạch nỗ lực điều tiết không khí, nhưng bữa tiệc cũng rất nhanh liền kết thúc, những người khác đều tìm cớ rời đi.
“Phù Lan, ta không lái xe tới, vừa vặn nhà của chúng ta tiện đường, ngươi có thể đưa ta một đoạn đường không?”
Đôi mắt trong veo của Tạ Nhược Vi quyến rũ động lòng người, dáng người tiêu chuẩn yểu điệu, làn da trắng như tuyết, cô lẳng lặng nhìn Kỷ Phù Lan, cười mỉm nói.
“Xin lỗi, ta phải đến công ty, không tiện đường.” Kỷ Phù Lan nheo đôi mắt lại, mím môi nói
“Không sao đâu, ta bắt taxi vậy.” Tạ Nhược Vi có chút mất mát, vẫn bảo trì nụ cười nhạt.
Kỷ Phù Lan gật đầu, công ty còn có rất nhiều chuyện cần giải quyết, không có thời gian lãng phí ở đây, xoay người hắn liền lái xe rời đi.
Tạ Nhược Vi nhìn chằm chằm xe đi xa rồi xuất thần, vuốt ngực, chỉ cần cùng hắn nói chuyện thôi, mà tim đã đập nhanh thế này rồi.
……
Tiệm cơm hôm nay buôn bán đặc biệt tốt, vẫn luôn vội vàng đến buổi tối mới đóng cửa, Tô Vũ quét tước vệ sinh cửa tiệm rồi trở về nhà.
Cửa tiệm nhỏ vừa mới đây còn rất náo nhiệt, bây giờ đã yên ắng hơn rồi. Chỉ còn lại một mình Hướng Quỳ, cô ngồi tính toán doanh thu ngày hôm nay, so với ngày hôm qua nhiều gấp hai đến ba lần, thẻ hội viên cũng đăng ký hơn 100 thẻ.
Hướng Quỳ khi còn nhỏ vì nghèo mà sợ, trừ phi tất yếu, rất ít khi tiêu tiền, vẫn luôn cực kỳ tiết kiệm, cô cũng không tiêu pha gì, bất tri bất giác thẻ ngân hàng đã có mấy vạn nhân dân tệ.
Cô nhìn tài khoản, khẽ nhếch môi, tâm tình sung sướиɠ, cảm giác mỗi ngày trôi qua cuộc sống của mình càng ngày càng hứa hẹn, nếu năm nay có thể kết hôn thì càng tốt.
Nghĩ đến mấy ngày hôm nay cô chưa ra món ăn mới, Hướng Quỳ nhìn nguyên liệu nấu ăn có sẵn một chút, cô liền đi vào phòng bếp nghiên cứu vài món đồ ăn mới.
Một đĩa trứng gà hương xuân, một đĩa gà xào dừa, một đĩa thịt băm xào đậu que, còn có hai loại rau xanh, giá đỗ với mầm củ cải, hai loại ra này đều rất mềm, dùng mỡ heo xào qua, rắc thêm một ít muối là xong.
Tiếp theo là giá cả
Trứng gà hương xuân: 20 tệ/phần
Thịt băm xào đậu que: 30 tệ / một phần
Gà xào dừa: 98 tệ / một phần
Giá đỗ xào: 15 tệ / một phần
Mầm củ cải xào: 15 tệ / một phần
Ngày mai là cuối tuần, dự kiến là sẽ bận rộn hơn rất nhiều, quả nhiên đúng như cô dự đoán, thứ bảy có rất nhiều khách hàng đến, Hướng Quỳ suy nghĩ có nên thuê thêm một người nữa không.
Nhưng cửa tiệm của cô nhỏ như vậy, không thể chứa được nhiều người, chỉ có thể tạm thời từ bỏ ý định này.