Edit: Hến Con
Sau khi hoàn thành công việc của mình, Tô Vũ đã mệt đến nằm liệt, nhưng cô cảm thấy cực kỳ phong phú, không phải suy nghĩ gì cả.
Hướng Quỳ làm xong cơm trưa, gọi Tô Vũ qua ăn cơm.
Tô Vũ ăn một miếng, rốt cuộc hiểu rõ vì cái gì công việc làm ăn trong tiệm tốt như vậy, thật sự là tay nghề của lão bản cực kỳ tốt, nghĩ đến bản thân về sau có thể ăn mỗi ngày, quả thực là quá hạnh phúc.
Giữa trưa có hai tiếng nghỉ ngơi, Tô Vũ cơm nước xong liền đi về nhà trước.
Hướng Quỳ canh giữ ở trong tiệm, nhìn số tiền trong di động mỗi ngày không ngừng gia tăng, cong cong mi, cực kỳ cao hứng.
Cô đi lên tầng tưới nước cho hoa hướng dương, hoa hướng dương rất khỏe mạnh, đang chậm rãi lớn lên.
Sau thời điểm mở cửa tiệm thì không có việc gì làm, Hướng Quỳ dùng điện thoại xem TV.
Cô càng ngày càng nghiện các thiết bị điện tử, mỗi ngày đều phải online, chẳng qua cô cũng khá tự giác, chỉ chơi hai tiếng, khi đến giờ sẽ lập tức dừng lại.
Cô hiện tại đang xem một bộ phim truyền hình, đấu đá trong hậu cung, xem thì thấy có chút buồn cười, hoàng đế bị đắp nặn hình tượng quá ngu ngốc, bị người lừa gạt, lại si mê tình yêu.
Đế vương chân chính sẽ không như vậy, toàn bộ thiên hạ đều là của hắn, trong hoàng cung căn bản sẽ không có bí mật.
Nhưng xem phim để giết thời gian giải trí cũng không tôig
Xem hết hai tập, Hướng Quỳ quyết đoán tắt điện thoại di động, lúc này có một người đi vào tiệm cơm, là Lục nãi nãi.
Cô mỉm cười chào hỏi.
Lục Thục Vân cũng cười tươi, thần thần bí bí tiến đến bên người cô nói: “Tiểu Quỳ, lần trước Lục nãi nãi nói sẽ giới thiệu đứa cháu của ta, cháu còn nhớ không?”
Hướng Quỳ ngây ra một cái rồi gật gật đầu.
“Vậy các ngươi tìm thời gian gặp nhau một chút, người trẻ tuổi kết giao bằng hữu cũng khá tốt.”
Lục Thục Vân nhìn Hướng Quỳ là càng xem càng thích, trong mắt tràn đầy yêu mến.
Hướng Quỳ không phản đối việc xem mắt, hơn nữa tuổi của cô cũng nên gả chồng rồi, tuy rằng ở hiện đại thịnh hành kết hôn muộn sinh con muộn, nhưng trong xương cốt thì cô vẫn là người rất truyền thống, muốn sớm một chút kết hôn sinh con.
Hai má cô ửng đỏ, thẹn thùng: “Đều nghe Lục nãi nãi.”
Mẹ nuôi có nói, ngoan ngoãn hiền huệ thì mới tìm được gia đình tốt, cô tuy rằng không biết nhưng cô có thể giả vờ một chút.
“Được! Được! Tốt lắm! Cuối tuần thì sẽ chậm trễ cháu làm buôn bán, vậy thứ hai tuần sau đi.” Lục Thục Vân cười không khép miệng, nói một cách trìu mến.
Hướng Quỳ treo bên miệng một nụ cười nhẹ nhàng, vâng một tiếng
Sau khi chốt được thời gian, Lục Thục Vân liền lập tức nhắn tin cho đứa cháu mình
【 Nãi nãi: Thứ hai buổi sáng 10 giờ, đi Thẩm phúc trai với Tiểu Quỳ ăn cơm. 】
【 Cháu trai lớn: Bà nội, cháu còn phải đi làm, không có thời gian. 】
【 Nãi nãi: Ngươi là ông chủ, nghỉ một ngày không có vấn đề gì. Ta đã nói trước đó rồi 】
Kỷ Phù Lan biết bản thân không thể khuyên nhủ được bà nội, vì thế tối đa hóa lợi ích của bản thân, nói điều kiện với bà.
【 Cháu trai lớn: Xem mắt không đáng tin cậy, nếu lần này lại không thành công, thì bà không được ép cháu đi xem mắt nữa đâu đấy 】
【 Nãi nãi: Được, cô nương kia rất tốt, ta rất thích con bé, chúng ta là bà cháu, ánh mắt khẳng định giống nhau. 】
Lục Thục Vân trả lời lại cũng rất nhanh, Tiểu Quỳ tốt như vậy, bà tin tưởng đứa cháu này nhất định sẽ động tâm.
Thích sao...... Không có khả năng!
Kỷ Phù Lan bình tĩnh nhìn bà nội trả lời lại, trong lòng cực kỳ khẳng định phản bác, hắn sống đã 28 năm, chưa từng động tâm với bất kỳ cô nương nào, trong số đó không thiếu những cô gái ưu tú xinh đẹp theo đuổi hắn, hắn đều bất động như núi.
Có đôi khi, hắn còn cảm thấy bản thân trời sinh tính tình lãnh đạm vô cảm
————
Mẹ nuôi nói trưởng bối đều thích nữ tử hiền huệ, ngoan ngoãn khiến người yêu mến, tuy rằng cô không biết…… Nhưng giả vờ thì chắc là rất đơn giản
——《 Hướng Quỳ hiện đại sinh hoạt bút ký 》