Edit: Hến Con
Chỉ chớp mắt đã tới cuối tuần, biết cô hôm nay có món ăn mới, khách hàng đến nhiều hơn.
“Lục nãi nãi, hôm nay bà đến thật sớm.” Hướng Quỳ đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, nhìn thấy có người tới, cười chào hỏi, nàng ngẩng đầu lên nhìn thời gian, mới hơn mười một giờ.
Lục Thục Vân cười ha hả nói: “Đến ăn sớm một chút có ít người hơn.”
Lục Thục Vân bình thường không có việc gì, liền thích cùng các lão tỷ muội nhảy khiêu vũ ở quảng trường, trước kia còn trở về nhà ăn cơm, hiện tại trực tiếp mỗi bữa đều ăn ở tiệm cơm của Hướng Quỳ
Trong nhà, a di nấu ăn nhàn rỗi đến hốt hoảng, sắp khóc đến nơi, ông bà chủ ngày nào cũng không ở nhà ăn cơm, hiện tại lão thái thái cũng không trở lại ăn cơm, cảm giác mình sắp thất nghiệp luôn rồi.
“Hôm nay có món ăn mới, Lục nãi nãi nhìn xem muốn ăn món gì?”
“À, để ta xem kỹ hơn một chút, ta chờ mong món ăn mới từ lâu rồi”
Bà nhìn nhìn thực đơn mới, chậm rì rì mở miệng: “Cho ta một đĩa rau chân vịt xào, một phần củ mài hấp, một phần cá đù nhỏ vị cay.”
Rất nhanh, Hướng Quỳ liền đem đồ ăn đã làm xong bưng lên.
“Lục nãi nãi, chậm rãi dùng.”
Lục Thục Vân nhìn thấy ba đĩa thức ăn khẩu phần ăn hào phóng, khẽ nhíu mày, có chút buồn rầu: “Tiểu Hướng, ngươi này...... Phân lượng ăn cũng quá nhiều, ta một người ăn không hết được, nếu không ngươi lại đây cùng ta ăn đi.”
“Cái này không được đâu......” Hướng Quỳ còn không kịp cự tuyệt, đã bị Lục Thục Vân nhiệt tình kéo qua
“Không sao đâu, lại đây đi, ăn không hết thì rất lãng phí, hơn nữa hiện tại cũng không có khách hàng, ngươi có thể ăn cơm trước, ta ngồi ăn một mình có hơi chán.”
Hướng Quỳ không có cách nào khác, chỉ có thể ngồi xuống ăn cùng lão thái thái.
“Tiểu Hướng à, ngươi có người yêu chưa.” Lục Thục Vân ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô, thử hỏi.
Hướng Quỳ cái miệng đang tế nhị ăn cơm, nghe được lời này, nhẹ giọng nói: “Chưa có.”
Cô đối xã hội hiện đại còn chưa quen thuộc lắm, hơn nữa cả ngày ở tiệm cơm nhỏ, làm sao có thời gian tìm đối tượng đây.
Nghe thấy vậy, hai mắt Lục Thục Vân sáng rực lên, tươi cười đầy mặt, không có đối tượng, không phải là vùa khéo sao
Không thể bỏ lỡ cô gái tốt như vậy, bà tiếp tục từ từ mưu tính: “Lục nãi nãi ở nhà có đứa cháu, điều kiện không tồi, tướng mạo cũng đoan chính, nếu không hai người các cháu gặp mặt thử xem, nói không chừng có duyên thì sao.”
Hướng Quỳ ngốc luôn, chớp chớp hàng lông mi dày, cô hiện tại cũng hiểu ý của Lục nãi nãi, là muốn giới thiệu cháu của bà cho cô, ở hiện đại hay gọi là đi xem mắt, khuôn mặt trắng nõn của cô bống chốc ửng đỏ một mảng.
Thật ra cô đối với việc đi xem mắt không có phản đối, ở cổ đại cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy còn sống tốt được cơ mà, cô tuy rằng biết mình là người đến từ hiện đại, những cô vẫn cảm thấy bất an, nhiều năm như vậy cô đơn, cô cũng mong muốn có mái ấm gia đình của riêng mình, về sau làm hiền thê lương mẫu, giúp chồng dạy con, không nghĩ nhiều cô liền gật đầu đồng ý.
Lục Thục Vân nhìn cô ngoan ngoãn như vậy trong lòng mềm thành một bãi nước.
Đang làm việc thì Kỷ tổng đột nhiên nhận được tin nhắn thoại WeChat, hắn click mở, hắn bấm mở thì thấy hình ảnh một cô gái nhỏ xinh đẹp.
Hắn chuyển một dấu hỏi chấm qua, đối phương rất nhanh trả lời.
【Nãi nãi: Đối tượng tương lai của ngươi, xinh đẹp không, ta đã quan sát rồi, cô gái này rất tốt, thật tiện nghi cho ngươi, khi nào có thời gian gặp mặt một chút. 】
Kỷ Phù Lan thực đau đầu, hắn mới vừa ứng phó xong cuộc xem mắt của mẹ hắn an bài, hiện tại bà nội lại đưa thêm một cái tới nữa.
【 Đại tôn tử: Nãi nãi, cháu gần đây rất bận, không có thời gian đâu. 】
【Nãi nãi: Công việc của ngươi có bao giờ là xong, ngươi hiện tại đã 30 tuổi rồi, hãy thoát khỏi cuộc sống độc thân càng sớm càng tốt khi mà vẫn có người muốn cháu, trong nhà đến mấy con chó đều có đối tượng. 】
Kỷ Phù Lan bất đắc dĩ, hắn mới 28 thôi, già chỗ nào rồi, biết cuộc xem mắt này khó tránh khỏi, hắn chỉ có thể đáp ứng nãi nãi trước đã.