Chương 16: Đông Quách tiên sinh và lang 16

Edit + Beta: Shim

Thư sinh bị lột sạch sẽ nằm phẳng phiu trên giường, liên tục giãy dụa kêu “không muốn không muốn”, lập tức nhận một cái bạt mông.

Cái bạt kia mạnh mẽ rơi xuống phần thịt non tuyết trắng, y đau đến kêu lên.

“Nói không muốn tức là rất muốn đúng không?” Lang cũng quang lõa ở phía sau cười xấu xa.

“Vô, vô lại! Ta không có, a…” Mông nhỏ bị vật lạ đâm vào, cảm thụ khác lạ. Lang sau khi hóa hình người, ngón tay thon dài mềm mại, liều mạng đâm vào, kí©h thí©ɧ không thể coi thường.

“Nếu không nghe lời, ta sẽ lập tức thao ngươi, thao cho ngươi ngày mai không thể xuống giường.” Hắn uy hϊếp.

Thư sinh không xám lộn xộn.

Y ủy khuất nằm úp sấp mặc cho sắc lang giở trò, bắt đầu ngấn lệ thút tha thút thít, “Hỗn đản! Sớm biết vậy đã không cho ngươi ăn trứng gà của ta.”

“Ngươi nói gì cơ?”

“Không, không có gì.” Y biết nếu còn dám lặp lại nhất định sẽ còn thảm hại hơn nữa, mau chóng ngậm miệng.

“Nhếch mông cao lên!” Hắn vỗ vỗ mông thư sinh. Rõ ràng ban ngày tên yêu tinh này vẫn còn vểnh mông lắc la lắc lư đi gánh nước, giờ thế mà nằm im như phỗng. Muốn để hắn hầu hạ chắc! Một chút cũng không chịu phối hợp, thật chẳng biết tình thú gì hết!

“Há?” Thư sinh cổ hủ sững người, rồi nghĩ đến nếu mình làm như lời hắn nói, chẳng phải sẽ giống cẩu sao? Loại chuyện này sao y làm nổi!

Y không thể như vậy. Mặc kệ lang ở sau đánh mông, thư sinh vẫn không chịu đưa mông lên. Lang thấy y mãi không nghe lời, hừ mạnh một tiếng liền rút ngón tay ra, hai tay lớn nắm chặt eo nhỏ, trượt xuống một chút dựng mông thư sinh lên.

“A…”

Thư sinh lộ ra tư thế quỳ sấp, lập tức đỏ mặt, “Ngươi, ngươi, đồ yêu tinh vô lại!”

Lang dùng sức nhéo mông y, vừa lòng nghe tiếng kêu đau, liền nắm cái cây sắt nung đã sớm cương cứng của mình nhắm vào tiểu huyệt đang co rút trước thân.

Chỗ nhỏ như vậy lại có thể dung nạp thứ thô to cường đại của hắn, thật kì diệu mà!

Lang đặt qυყ đầυ ở huyệt khẩu, chậm rãi đẩy vào trong, khoái trí nhìn cái động nho nhỏ mềm mại bị mình ép mở căng chặt, cho rằng y và mẫu lang giống nhau, lập tức đong đưa hông.

“A, khó chịu…”

Dưới thân thư sinh không hề dễ chịu. Lang khuếch trương chỉ làm một nửa đã cưỡng ép tiến vào, đâm y vừa đau vừa vội, cảm giác như để hắn tiến vào, vách tràng đều sẽ bị lôi ra.

“Khó chịu lắm à?” Lang nhìn biểu tình nhẫn nại của thư sinh, biết y không nói bậy liền làm chậm lại. “Nhân loại thật là phiền toái, mấy yêu tinh trên núi người nào người nấy đều thoải mái đi vào.”

Như lần đánh nhau với tên yêu quái Hoàng Long, so với việc phải chậm rãi tiến vào tiểu huyệt của thư sinh lúc này, tư vị rất giống nhau, từng bước từng bước, thật ra cũng có thú vị riêng.

“Phiền toái thì cũng đừng a…”

Bất ngờ bị đỉnh đến nơi nào đó, thư sinh mở to hai mắt, một trận kɧoáı ©ảʍ như sét đánh theo huyết mạch xuyên thấu toàn thân làm y hoàn toàn xụi lơ, không nói lên lời.

Lang thấy y mềm nhũn đi, hậu huyệt co rút càng nhanh liền thoải mái dâng trào, “Ngươi muốn dùng cái miệng dưới này bóp chết ta sao?”

Y định mở miệng nhưng đột nhiên bị hắn xấu xa đâm vào chỗ đó lần nữa, nhất thời chỉ biết thở dốc, rốt cuộc không cách nào phản bác lời nói da^ʍ tà kia.

Lang tiếp tục cọ sát, làm thư sinh biến thành một bãi nước nhuyễn ở trên giường không ngừng rêи ɾỉ. Hắn cũng chậm rãi tiến vào toàn bộ, đến tận gốc, chỉ để lại cái túi tràn đầy sinh mệnh đập vào miệng huyệt.

“Ha, tuy ngươi chẳng mấy tình thú nhưng cái miệng dưới này không tồi nha!”