Chương 42: Soát Túi

“Sao lại thế này? Dấu hiệu sự sống của linh hồn tên Tử Linh Ca kia đã lụi tàn rồi?”

Ở một nơi xa xôi phía Đông thành phố Anna, ngọn nến kết nối với sinh mệnh của Tử Linh Ca Clark đã bỗng nhiên tắt phụt. Sắc mặt của ba gã Tăng Lữ phụ trách trông coi lập tức biến đổi, cuống quýt lao ra ngoài tìm người.

Ngoài cửa, Pháp Sư Nguyên Tố hệ Lửa đã nhận được thông tin cũng vội vàng đi vào trong. Sau một hồi kiểm tra cẩn thận, sắc mặt của vị Pháp Sư cấp cao kia đã trở nên cực kỳ khó coi, ông ta lớn tiếng hỏi:

“Sao Clark lại chết một cách đột ngột như vậy?! Các Thánh Giáo Quân phụ trách tìm kiếm hắn ta đang ở đâu?!”

“Ngài, ngài đừng nóng vội!” Một Tăng Lữ căng thẳng bước lên giải thích: “Thánh Giáo Quân đã xác nhận rằng, căn cứ theo vị trí cuối cùng trước khi tên Tử Linh Ca kia biến mất thì phương hướng di chuyển của hắn ta là đang tiến về phía Vực Sâu! Bọn họ đang suy nghĩ biện pháp tìm cách đi vào trong!”

“Suy nghĩ biện pháp đi vào thì có ích lợi gì?” Vị Pháp Sư cấp cao không ngừng vần vò mái tóc của mình.

Mái tóc dài màu trắng bạc đã bị ông ta vò rối bù như tổ quạ: “Người không bắt được! Đồ vật của chúng ta cũng không thể tìm được!! Nếu như bị bên trên biết về chuyện đồ vật mà chúng ta thay phiên bảo quản đã bị đánh mất thì e rằng các ngươi và ta, còn có đám Thánh Giáo Quân ngu xuẩn tột độ kia nữa, tất cả đều phải bước lên con đường chết đấy!”

Các Tăng Lữ khi nghe thấy những lời này thì đều đồng loạt run rẩy.

Một gã Tăng Lữ vội vàng tiến lên để trấn an: “Không, sẽ không đâu, ngài đừng quá lo lắng. Clark là do ngài đích thân đả thương nên vốn dĩ hắn ta đã ở vào trạng thái sắp chết rồi. Có lẽ trong lúc trốn tránh thì hắn ta đã sức cùng lực kiệt, không chống đỡ nổi nữa nên chết đi thôi. Chỉ cần chúng ta có thể tìm được thi thể của hắn ta thì nhất định sẽ tìm lại được đồ vật kia!”

“Cho dù, cho dù Clark có bị người nào đó gϊếŧ chết…” Gã Tăng Lữ ngay tức khắc nhận được một ánh nhìn gϊếŧ người từ vị Pháp Sư Nguyên Tố hệ Lửa kia. Anh ta nuốt nước bọt vài cái rồi vội vàng nói tiếp:

“Ngài cũng không cần thiết phải quá lo lắng. Đồ vật kia đã được ngụy trang bằng ma pháp cấp cao nhất nên bất kể là ai nhìn vào đều sẽ chỉ thấy đó là một đồng xu cổ cực kỳ bình thường mà thôi. Không một ai sẽ nghĩ đến khả năng nó là một thần khí có thể kiểm soát được huyết mạch của Đế Quốc đâu.”

Pháp Sư Nguyên Tố hệ Lửa càng nghĩ càng thấy người kia nói cũng đúng, chỉ đành nôn nóng ngồi xuống.

“Truyền mệnh lệnh cho những tên ngu xuẩn kia!” Pháp Sư cấp cao nói với giọng điệu lạnh lùng: “Bảo bọn họ đẩy nhanh tốc độ lên! Trong vòng ba ngày phải đảm bảo tìm được thi thể của Clark và đồ vật của chúng ta!!”

*

Phần thú vị nhất khi chơi trò chơi là gì? Tất nhiên là “soát túi” rồi!!

Faye cố gắng bỏ qua sự thật hiển nhiên là có một xác chết đang nằm trên mặt đất, đi vài bước vòng qua tên kia để nhặt cây quyền trượng nằm bên cạnh hắn ta lên. Đây là vũ khí mà tên Tử Linh Ca này đã tặng không cho cô đấy!

Cảm giác khi chạm vào có hơi mát lạnh, bề mặt nhẵn thín, hình như được làm bằng gỗ tần bì. Nhìn tổng thể thì quyền trượng này có hình dạng thẳng, dài, bề mặt nhẵn mịn, chiều dài bằng một nửa cánh tay của người trưởng thành.

Màu sắc chủ đạo là màu đen trầm lặng, trên thân trượng có khắc một khuôn mặt nhìn không rõ đường nét chi tiết. Trên đỉnh thân trượng có một viên ngọc quý màu tím lóng lánh, sáng choang được khảm vào rãnh nông bên trên.

Faye dò xét một chút thì cảm thấy trong viên ngọc quý này có chứa đựng ma lực cực kỳ dồi dào. Đây có lẽ là nơi khởi nguồn toàn bộ ma lực của tên Tử Linh Ca kia. Chắc hẳn cấp bậc của vũ khí này sẽ khoảng từ cấp 20 đến 30.

Ở kiếp trước, khi chơi trò chơi thì cô thậm chí còn cảm thấy chuyện “lục soát túi” như này quả thật rất phiền hà. Nhưng mà, đối với Faye ở thì hiện tại thì đây đã được xem như là một thanh vũ khí tuyệt vời rồi.

Viên ngọc quý màu tím kia có thể bù đắp vấn đề thiếu hụt ma lực của một Ma Nữ cấp thấp khi cần phải chiến đấu. Ngoài ra, trên thân trượng còn khắc dấu ấn hình mặt người như kia thì chắc hẳn đó chính là “khế ước” của các Tử Linh.