Chương 37: Ma Nữ Chiến Tranh (1)

Trong sự hỗn loạn, giáo viên hướng dẫn lớp Ma Pháp đã bước vào phòng học. Đây là một người phụ nữ có phong cách ăn mặc khá gọn gàng. Trên người cô ấy không khoác áo choàng đen to rộng mà chỉ mặc quần âu, áo sơ mi. Phong cách này trông khá giống với trang phục cưỡi ngựa thời Trung Cổ ở Trái Đất.

Lông đuôi phượng hoàng màu đỏ rực quấn quanh eo và vành mũ của cô ấy, khiến người khác từ ánh nhìn đầu tiên đã cảm thấy vô cùng ấn tượng đến mức tim đập thình thịch.

Các học sinh mới không nhịn được bắt đầu xôn xao bàn tán khe khẽ. Trong mấy ngày mới nhập học này, tất cả Ma Nữ mà bọn họ nhìn thấy đều có phong cách ăn mặc khá mộc mạc, sao giáo sư lớp Ma Pháp lại… có vẻ đường hoàng kiêu ngạo vậy nhỉ?

Hơn nữa, nhìn hình dáng lông mày đang nhíu chặt lại của giáo viên lúc này thì cũng có thể nhìn ra được tính tình của vị giáo sư này chắc hẳn không được tốt cho lắm.

Quả nhiên, vị Ma Nữ mới đã sải bước đi vào trong, quét mắt nhìn một lượt các học sinh mới với dáng vẻ cực kỳ uy nghiêm.

“Được rồi, những chú thỏ chân ngắn, từ giờ trở đi, các trò rốt cuộc cũng bước một chân vào thế giới Ma Nữ rồi.”

“Mọi người đều biết rằng Ma Pháp là lớp học khó nhất trong tất cả các tiết học của các trò. Muốn học được thì các trò phải tập trung tinh thần hơn bất cứ lớp học nào khác. Ta ghét nhất là những kẻ vụng về, ngu dốt, cho nên, đừng để ta phải nhắc lại những tri thức lý thuyết chết tiệt đã từng giảng rồi.”

Các học sinh mới sợ run cả người. Giáo sư Gaia quả thật trông vô cùng thần bí và âm trầm, nhưng chỉ cần không vi phạm quy tắc đã định ra thì thật ra, bọn họ làm gì trong lớp cũng được.

Tuy nhiên, giáo viên của lớp học Ma Pháp hình như sẽ không giống như vậy. Tất cả các thiếu nữ đều có thể cảm giác được, vị giáo sư này là một người không dễ chọc chút nào.

Chỉ có Susie lặng lẽ liếc nhìn thoáng qua hàng ghế đằng trước, nhìn chằm chằm vào cái gáy của Faye – L đang ngồi trên hàng đầu, nở một nụ cười nham hiểm. Tên ngốc kia chết chắc rồi!

Ma Nữ bắt đầu tự giới thiệu bản thân, tên của cô ấy là Bellona – Deboras, Ma Nữ Chiến Tranh.

Faye ngây ngẩn cả người. Cô nhận ra được khuôn mặt này – Ma Nữ Chiến Tranh Bellona, NPC cấp 100 – cấp bậc cao nhất, Boss trấn thủ cửa cuối trong một bản đồ che giấu.

Bản đồ kia quả thật có độ khó đến mức bị người chơi gọi là biếи ŧɦái, khiến cho các người chơi phải kêu cha gọi mẹ vì bị hành hạ quá thảm. Trên diễn đàn thảo luận, bản đồ này được xưng tụng là “Cửa ải Tử Vong”, các bài đăng thảo luận cách thức qua ải cũng ít đến thảm thương.

Faye đã phải cần cù cày cuốc cộng thêm cả nạp tiền mua vật phẩm quý hiếm trong hơn nửa năm mới miễn cưỡng coi như vượt qua được cửa ải này, giành được “Di sản của Ma Nữ Chiến Tranh”.

Đúng vậy, ở bản đồ kia, Ma Nữ Chiến Tranh đã chết từ lâu rồi. Boss trấn thủ cửa cuối là Nguyền Rủa lưu lại khi cô ấy hiến tế linh hồn của mình. Đó là một lời nguyền rủa hợp thành từ nỗi cay đắng và sự hận thù thấu xương.

Faye hơi cụp mí mắt xuống, không khỏi bắt đầu tự hỏi rằng ở thì tương lai của thế giới này rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì vậy? Cô lại nhớ đến NPC chỉ dẫn tân thủ Salila sống ở trong một căn nhà nhỏ gần sảnh lớn chỗ tập hợp người chơi tân thủ, còn cả khu rừng Sâm Lâm tràn ngập quái nhỏ nữa.

Ngoài ra, cô chưa từng gặp giáo sư Gaia ở trong trò chơi, tất cả các bạn học cùng lớp cũng vậy. Chẳng lẽ bọn họ đều giống như giáo sư Bellona… đều sẽ chết hết sao?

Không thể nào đâu nhỉ?! Nhưng có khi nào sau khi hệ thống trò chơi xâm lấn thì nó sẽ loại bỏ rất nhiều NPC được đánh giá là vô dụng không?

Suy đoán đột nhiên hiện ra này khiến cho trái tim của Faye chợt giật thót một cái.

… Nếu đúng là như vậy, không, ngay cả khi chỉ có một phần một vạn khả năng sẽ xảy ra thì cô cũng không thể đánh cược với cái mạng duy nhất của mình được. Phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn!

Giáo sư Bellona bắt đầu giảng bài về lịch sử ra đời và lý thuyết của Ma Pháp. Bỏ qua phần lịch sử, bài giảng lý thuyết nghe cũng khá thú vị.

“… Cảm nhận ma lực bẩm sinh chứa đựng trong cơ thể của các trò, dẫn đường chúng nó phát huy ra, biến thành sức mạnh mà các trò mong muốn. Đây chính là triển khai ma pháp.”

“Hãy nhớ kỹ các chú ngữ, đây là truyền thừa đúc kết qua hàng trăm nghìn năm của các Ma Nữ. Nó sẽ hỗ trợ các trò dẫn đường ma lực của mình ra một cách an toàn và hiệu quả hơn.”

Có người vội vàng giơ tay lên xin phát biểu: “Giáo sư tôn kính, xin hỏi có thể không đọc chú ngữ được không? Tối hôm qua, em đã đọc trước sách giáo khoa một lượt, nói thật thì các chú ngữ ghi trong sách quả thật…”

“Tối nghĩa khó hiểu?” Bellona nheo mắt nhìn qua: “Đó là bởi vì các chú ngữ được viết bằng ngôn ngữ cổ từ thời xa xưa. Nếu ngay cả chút khó khăn đó cũng không thể vượt qua được thì bạn học Lunien, ta cảm thấy bây giờ trò có thể nộp đơn xin đi hỏa thiêu luôn được rồi.”

Lunien sợ run cả người, ngượng ngùng hạ tay xuống.

“Đừng quá tham vọng!” Bellona hừ một tiếng lạnh lùng, quét mắt qua một loạt các học sinh bên dưới: “Chỉ có Ma Nữ cấp trung trở lên, có ma lực tràn đầy, thuần thục triển khai ma pháp rồi thì mới không cần niệm chú.”

“Các trò còn chẳng với đến được Ma Nữ cấp thấp thì chỉ có một con đường là ngoan ngoãn học thuộc chú ngữ thôi! Tất cả đã nghe rõ chưa?!”

“Vâng… Thưa giáo sư!”