Nhìn thấy cô gái cầm những đồng vàng kia lên thì Griffiths cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi lại lập tức trở nên phấn khích hơn.
Nếu có thể bán những lọ thuốc Mọc Tóc kia cho các sếp lớn ở tòa thị chính hoặc là các thương nhân giàu có thường xuyên đi du lịch qua đây thì giá cả ít nhất sẽ được nhân lên gấp 10 lần!
Ánh mắt của Griffiths khi nhìn về phía Faye càng ngày càng lộ rõ vẻ tham lam hơn. Nếu như ông ta có thể cậy được vị trí lấy nguyên liệu điều chế thuốc từ mồm cô gái này thì ông ta sẽ có thể dựa vào đó mà kiếm được một số lượng đồng vàng lớn rồi!
Nhưng mà, cô gái đứng trước mặt ông ta dường như đã cảm ứng được điều gì đó nên bất chợt ngẩng đầu lên và bắt gặp ngay ánh mắt tham lam của Griffiths.
Đôi mắt với con ngươi màu đen sì có ánh hào quang màu tím sẫm hơi lóe lên đã biểu đạt một ánh nhìn vô cùng lạnh lùng và âm u.
Đó là một đôi mắt kiểu gì vậy!
Trong nháy mắt, Griffiths như thể đã bị dìm xuống một phần mộ lạnh lẽo! Sau lưng ông ta ngay tức khắc đổ mồ hôi lạnh! Kinh nghiệm trong nhiều năm kinh doanh đã khiến Griffiths lập tức ý thức được cô gái đứng trước mắt ông ta đây không hề yếu ớt, mỏng manh như vẻ bề ngoài!
Ông ta bỗng nhiên nhớ đến một vấn đề mấu chốt: Khi tin đồn Ma Nữ xâm nhập thị trấn Nineveh lan rộng thì mọi người ở đây đã không dám ra đường một mình vào ban đêm nữa, chỉ dám tụ tập thành một đám đông rồi di chuyển cùng nhau đến tu viện.
Cho dù ông ta đã tốn rất nhiều tiền để mua viên đá thủy tinh bảo hộ của tu viện nhưng cũng không dám tùy tiện rời khỏi cửa hàng vào ban đêm.
Tuy vậy, cô gái này không chỉ thoải mái đi ra ngoài mà còn hoàn toàn không hề nhìn thấy bất cứ biểu cảm căng thẳng hay lo lắng gì trên khuôn mặt cả. Ngoài ra, một cô bé nhỏ tuổi như này làm sao có thể lấy được nguyên liệu điều chế sinh trưởng ở vùng Vực Sâu chứ?
Trái tim của Griffiths chợt đập nhanh “thình thịch”. Ông ta vươn tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán, tay còn lại đang âm thầm sờ soạng bên dưới quầy.
Dám mở cửa buôn bán sau sự kiện Ma Nữ xâm nhập thì Griffiths tất nhiên cũng có một vài thủ đoạn để bảo vệ mạng sống của bản thân.
Ông ta đã mua một viên đá thủy tinh có chứa đựng thánh linh cực kỳ mỏng manh. Chỉ cần nhẹ nhàng dùng một chút lực để bóp nát viên thủy tinh này thì các Pháp Sư cấp cao ở tu viện sẽ ngay lập tức nhận được thông báo và chạy đến đây.
Viên đá thủy tinh này được ông ta cất ở bên dưới quầy, tại nơi khuất tầm nhìn. Lúc này, bàn tay của Griffiths đang âm thầm thong thả với về chỗ đó. Nếu như cô gái trẻ đứng trước mặt ông ta thật sự là do Ma Nữ hóa thân thành thì ông ta có thể kiếm được một số tiền hời lớn từ tu viện…
Đột nhiên, trên quầy vang lên âm thanh “cộp” một cái. Griffiths hoảng sợ nhìn lại và khi bình tĩnh hơn thì ông ta mới phát hiện hóa ra cô gái kia đã đặt một quyển sách da mỏng lên trên quầy hàng và trải rộng ra.
Trên mặt quyển sách có viết một hàng chữ.
“Ừm, não bên tươi của bạch tuộc xanh, thuốc Trị Liệu cấp Ưu Tú, nước của hồ thánh nghìn năm Galgal, lông đuôi của phượng hoàng, bụi vàng trên áo thánh…”
Griffiths có hơi bối rối. Ngoại trừ hai thứ đầu tiên thì tất cả nguyên liệu còn lại đều có thuộc tính Ánh Sáng. Chỉ có Tăng Lữ, Pháp Sư và chấp sự ở tu viện mới sử dụng những thứ này mỗi khi họ phải trục xuất các sinh vật Bóng Tối.
Ông ta do dự vài giây rồi rút tay ra khỏi viên thủy tinh chứa đựng thánh linh đặt bên dưới quầy.
Làm gì có Ma Nữ nào lại đến mua các nguyên liệu điều chế có thuộc tính Ánh Sáng cấp bậc cao chứ? Chỉ tiếp xúc với một loại trong đống nguyên liệu này thôi thì Ma Nữ sẽ có thể bị bỏng cháy linh hồn rồi.
Có lẽ là ông ta đã suy nghĩ quá nhiều, cô gái này có thể chỉ là một cư dân bình thường. Có khi thuốc Mọc Tóc là do người lớn trong nhà cô bé điều chế thì sao…?
Cuối cùng, trước dụ hoặc của lợi ích thì Griffiths đã lựa chọn đánh cược một lần. Dù sao hôm nay có thể là thuốc Mọc Tóc thì ngày mai có khi sẽ là loại thuốc khan hiếm nào đó thì sao?
Ông chủ tiệm thuốc run rẩy rút tay ra khỏi viên đá thủy tinh, bán tất cả nguyên liệu và loại thuốc mà cô gái cần với giá 8 đồng vàng.
Các nguyên liệu được cô gái Wenners đặt trong một hộp đặc chế làm bằng vỏ sò, sẽ không rò rỉ ánh sáng ra ngoài. Điều này làm cho người mới trở thành quân dự bị Ma Nữ là Faye cảm thấy vô cùng thả lỏng…
Cô quả thật không có ý định chạm tay vào những thứ có thuộc tính Ánh Sáng này và nếu làm như vậy thì cũng có khả năng sẽ khiến Tử Linh bám trên cổ cô bị xao động.
Để không chậm trễ thêm quá nhiều thời gian và đề phòng phát sinh biến cố khác, Faye đã cầm lấy đồ vật vừa mua rồi rời khỏi luôn. Chỉ là khi cô đi đến trước cửa thì đã nhẹ nhàng quay đầu lại, nhìn thoáng qua Wenners.
Bởi vì suy dinh dưỡng lâu ngày nên cô gái khoảng mười một tuổi kia có dáng người cực kỳ gầy gò giống hệt như cô. Vào giờ phút này, sau khi hoàn thành một mối giao dịch thì cô ấy đang bị ông chủ tiệm thuốc sai bảo trèo lên kệ thuốc trên cao để tiến hành dọn dẹp vệ sinh.
Cô gái chật vật cố với cánh tay lên khiến chiếc quần dài vốn dĩ đang trùm qua mắt cá chân của cô ấy bị kéo lên cao hơn một chút, để lộ ra những vết thương có độ nông, sâu khác sau trên bắp chân dưới.