Chương 32: Tiệm Thuốc (2)

Griffiths cười hì hì, nhận lấy đống thuốc kia với vẻ mặt như đang dỗ dành trẻ con:

“Ôi, bảo bối thân ái, là tự cháu điều chế sao? Ý chú là, trông giống hệt như các lọ thuốc chân chính vậy! Cháu thích mấy thứ này à? Vậy về sau cháu có thể thường xuyên đến đây, chú có thể dạy cháu nhận biết các loại nguyên liệu…”

Những lời tiếp theo thì ông ta đã bị mắc nghẹn tại cổ khi nhìn về phía các lọ thuốc đặt trên quầy. Griffiths không dám tin bắt đầu kiểm tra kỹ càng một lọ thuốc trong tay.

Thuốc Mọc Tóc! Màu sắc này… tuyệt đối không thể sai được!

Nhưng… sao có thể chứ?!

Griffiths ngạc nhiên nhìn về phía cô gái xa lạ đứng trước mặt, sau đó cũng không có thời gian quan tâm thêm mấy vấn đề khác, lập tức quay đầu lại hét to: “Wenners! Mau lấy quyển sách đo lường chất lượng của tao lại đây! Nhanh lên, con bọ rùa chết tiệt kia!”

Chỉ một lát sau, một cô gái ở độ tuổi tầm mười một, mười hai tuổi đã cúi gằm mặt vội vàng chạy đến. Trong tay cô ấy cầm một quyển sách khá kỳ quái, bên ngoài có một lớp lông xù bao bọc toàn bộ bìa sách.

Cô gái kia rất gầy gò, toàn thân xương xẩu, khuôn mặt u ám, xanh xao như thể bị suy dinh dưỡng và làm việc quá mệt mỏi. Tuy rằng bây giờ đang là mùa hè nhưng cô gái lại mặc một bộ quần áo dài tay chất liệu rẻ tiền, che chắn toàn thân không để lộ tí da thịt nào.

Wenners cẩn thận đưa quyển sách cho ông chủ tiệm thuốc, nhưng vẫn bị mắng mỏ một hồi.

“Sao lại chậm chạp quá vậy! Trước đây sao tao lại mắt mù mà sinh ra một tên u ám và lười nhác như mày chứ? Nếu là thằng nhóc Uto nhà bên cạnh thì đã sớm mang đồ vật ra rồi! Quỷ lười biếng, đợi lát nữa xem tao xử lý mày thế nào!”

Cô gái cực kỳ hoảng sợ, thất tha thất thểu chạy vào buồng trong.

Griffiths lại mắng mỏ thêm hai câu rồi lúc này mới mở một lọ thuốc ra, nhỏ một giọt vào quyển sách có bìa đầy lông kia. Sau một vài giây, trên bề mặt của quyển sách đã mọc lên một sợi tóc xiêu vẹo – Đó là một sợi tóc của con người.

Quyển sách đo lường chất lượng này được chế tạo từ da của 48 loài động vật khác nhau, cuối cùng được niêm phong lại bằng một trận pháp ma thuật, là một vật phẩm ma pháp đắt tiền mà mỗi một cửa hàng bán thuốc đều phải có.

“Thật sự là thuốc Mọc Tóc…”

Cả hai mắt của Griffiths lập tức sáng rực. Loại thuốc này không phải là thuốc có tác dụng quý hiếm gì nhưng mà, không thể phủ nhận rằng đa số mọi người đều cần nó! Đặc biệt là mấy quý ông đứng tuổi ở xã hội thượng lưu!

Bọn họ chắc chắn sẽ sẵn sàng trả rất nhiều đồng vàng cho mái tóc xinh đẹp của mình!

Phải biết rằng, để điều chế thuốc Mọc Tóc thì cần có một nguyên liệu tương đối khó kiếm, chỉ sinh trưởng ở một nơi cực kỳ tối tăm nằm ở Vực Sâu. Cho nên, cửa hàng thuốc của Griffiths đã hết hàng loại thuốc này từ lâu rồi!

Bây giờ! Cô gái thần bí này lại mang đến tận bảy lọ thuốc, à không, tám lọ! Điều quan trọng hơn cả là khi đo lường độ tinh khiết của những lọ thuốc này thì tất cả đều đạt đến cấp Ưu Tú!!

Trong đầu Griffiths lúc này đã bị nhồi đầy bởi những đồng vàng tưởng tượng! Ông ta liếʍ môi, đảo tròn con ngươi một vòng rồi một lúc lâu sau đã tỏ vẻ khó xử và tiếc nuối nhìn về phía cô gái đứng trước mặt.

“Tuy rằng những lọ thuốc này có chất lượng không tồi, cấp bậc cũng coi như khá cao. Nhưng cô gái đáng yêu này, trong cửa hàng của chúng tôi hiện tại thật ra cũng không thiếu loại thuốc này. Cho nên, thật sự xin lỗi, tôi không có cách nào trả cô giá quá cao được…”

Ông ta còn chưa nói hết câu thì Faye đã ôm lấy các lọ thuốc của mình rồi bước ra ngoài cửa. Tuy rằng cô không nghe hiểu hết được lời nói của ông chủ tiệm thuốc nhưng cô có thể đọc hiểu được ngôn ngữ cơ thể của ông ta.

Muốn trả ép giá sao?! Đến cửa cũng không có mà mở đâu!

Griffiths quả nhiên luống cuống ngay tức khắc, vội vàng xông ra ngoài.

“Từ từ, được rồi, được rồi!” Ông ta vươn hai tay lên hô lớn: “8 xu bạc! 8 xu bạc một lọ!”

Ông ta chạy đến quá gần khiến cho mùi rượu nồng nặc xộc thẳng lên mũi làm Faye thấy buồn nôn.

Faye nghe ông ta rít gào lớn tiếng và nhíu mày lại theo bản năng. Cô định lùi lại để kéo xa khoảng cách với ông ta một chút thì lại bị Griffiths hiểu lầm rằng cô không hài lòng với cái giá vừa đưa ra.

Đứa nhóc quỷ kế đa đoan!

Griffiths thầm mắng trong lòng nhưng ngoài miệng thì lại nhanh chóng đưa ra một mức giá khác: “2 đồng vàng, được rồi đi! Dù sao thì cô cũng phải cho tôi kiếm chút tiền lời chứ!”

Vừa dứt lời, Griffiths lại thấy cô gái nhấc chân muốn rời đi nên ông ta vội vàng quay trở lại sau quầy, lấy ra một vài đồng vàng từ ngăn kéo có khóa bên dưới.

Faye cảnh giác liếc nhìn ông ta một cái, tiến lên đếm thử.

12 đồng vàng, tương đương với 120 xu bạc, 1200 xu đồng, là số tiền mà cô phải xúc phân bò 240 ngày mới có thể kiếm được.

Faye cảm nhận sức nặng của đống tiền trong lòng bàn tay, hít sâu một hơi.

Sau bao nhiêu ngày xuyên đến thế giới này thì rốt cuộc cô cũng có tiền rồi!! Quả nhiên tri thức mới là công cụ kiếm tiền tốt nhất!