Chương 17: Ma Nữ Điều Lệ Gaia (2)

“Cấm ồn ào, tranh cãi ầm ĩ, cấm quấy rối trong lớp học.” Gaia bình thản nói tiếp.

“Cấm không nộp bài tập về nhà, vắng mặt, về sớm hoặc đến muộn. Vào cuối học kỳ sẽ tổng hợp lại điểm số, học sinh có tổng điểm dưới 60 sẽ bị thiêu chết.”

Sắc mặt của tất cả các cô gái đều vô thức tái nhợt hẳn, ngoại trừ Faye.

Gì mà tự nhiên nói một tràng dài vậy?

Faye tỏ vẻ bình tĩnh, lén lút mở ra sách giải thích chi tiết ngôn ngữ vỡ lòng dưới hộc bàn rồi từ từ phiên dịch từng chữ một, hoàn toàn không hề chú ý đến ánh mắt dưới vành mũ rộng kia đã dừng lại trên người cô vài giây.

Đây là đứa trẻ can đảm nhất mà Salila đã nhắc đến sao?

“Thiêu, thiêu chết?” Có người lắp bắp nhắc lại, như thể không tin nổi mà nỉ non: “Giáo sư Gaia tôn kính, cô đang nói đùa với chúng em sao? Đây, đây không phải là quá mức nghiêm khắc rồi sao? Ngộ nhỡ chúng em học rồi nhưng không làm được thì sao?”

Giọng điệu của Gaia vẫn bình thản như trước: “Ma Nữ không bao giờ nói đùa.”

“Không chỉ riêng lớp học Ma Dược.” Tiếp theo, Gaia đã ném thêm một quả bom vào hội nghị: “Triệu hồi Sử Ma thất bại, thiêu chết. Triển khai ma pháp thất bại, cũng thiêu chết.”

Rất tuyệt vời, năm đầu tiên của bọn họ chỉ có tổng cộng ba môn học chính, là ba môn vừa được nhắc đến bên trên!

Toàn bộ lớp học bắt đầu xôn xao, đa số các học sinh mới vừa làm quen xong với môi trường xa lạ thì lúc này đều hoảng hốt tột độ.

Có người không khỏi run rẩy toàn thân, có người không nhịn được đã nhỏ giọng khóc nức nở. Cuối cùng, vẫn là Hill với khuôn mặt trắng bệch nghiêm túc đứng lên, dùng sức véo vào lòng bàn tay để giữ bình tĩnh, thận trọng hỏi:

“Giáo sư tôn kính… Xin hỏi… Điểm tuyệt đối là bao nhiêu? Có tính điểm thường ngày trong mỗi buổi học hay không? Và bài kiểm tra cuối kỳ là bao nhiêu điểm?”

Chiếc mũ rộng vành màu đen xoay về phía Hill. Cô con gái bá tước nhỏ tuổi phải gồng toàn bộ sức lực mới khống chế được thân thể của mình không quỳ rạp xuống đất.

“Thông thường, điểm số sẽ dựa vào biểu hiện của từng học sinh để cộng thêm hoặc trừ đi.” Gaia nói: “Mỗi lần đến muộn, về sớm, vắng mặt, giao thiếu bài tập thì sẽ bị trừ điểm. Có cố gắng, thành tích nổi trội xuất sắc thì sẽ được cộng điểm. Tổng điểm cuối cùng cũng sẽ cộng cả điểm thường ngày vào bài thi cuối kỳ.”

Sắc mặt của các học sinh mới lúc này mới tốt hơn một chút. Tính chung cả hai phần điểm để xét thì hình như cũng không quá khó để bọn họ đạt được con số 60 điểm, đúng không? Chỉ cần biểu hiện trên lớp thường ngày tốt một chút thì cũng ổn rồi!

Có lẽ, đây chỉ là cách thức giáo dục nghiêm khắc mà các giáo viên nghĩ ra để cổ vũ, thúc đẩy bọn họ cố gắng học tập mà thôi.

Hill cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, mặt ngoài thì cô ấy vẫn giữ vững sự bình tĩnh và từ tốn ngồi xuống. Các cô gái ngồi xung quanh đã ngay tức khắc nhỏ giọng khen ngợi và thì thầm bội phục Hill.

Rất nhiều người ngay từ đầu có chút định kiến với Hill cũng dần dần có ý tiếp xúc đến gần hơn khiến khóe miệng của Hill Wyatt không khỏi nhếch cao.

Cô gái khıêυ khí©h nhìn thoáng qua bạn cùng phòng đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, muốn nhìn thấy vẻ mặt hối hận vì đã trêu chọc vào mình của tên dân thường ngu ngốc kia.

Nhưng ngoại trừ một cái gáy to đùng thì Hill chẳng thể nhìn thấy bất kỳ phản ứng nào từ người bạn cùng phòng đó. Người bạn đang ngồi trên hàng ghế đầu tiên kia thậm chí còn chẳng thèm quay đầu lại! Tất cả sự chú ý của cô gái kia đều đang tập trung vào quyển sách giải thích ngôn ngữ vỡ lòng dưới hộc bàn rồi!

Tên ngu xuẩn kia… quả nhiên là một tên ngốc mà!!

Con gái bá tước rất tức giận, vùng vằng lấy ra một cái bút lông như thể đang bày tỏ giận dỗi.

Lớp học Ma Dược chính thức bắt đầu.

Trước tiên, giáo viên Gaia đã dùng giọng nói bình thản của mình giới thiệu về lịch sử, nguyên lý, công dụng và các cấm kỵ của Ma Dược. Tất cả nội dung này thì Faye nhắm mắt cũng đọc ra được, cho nên, cô không cần phải ghi chép.

Trọng điểm là nằm ở phần sau. Học viện giàu nứt khố đổ vách thực sự đã trang bị cho mỗi một học sinh một cái Lô Điều Chế!

Trong không gian ma pháp cực kỳ rộng mở của phòng học điều chế, vô số Lô Điều Chế đã xuất hiện chỉnh tề thành từng hàng, mỗi người có thể tiến lên lựa chọn một cái.

“Cấm dùng bậy, cấm mang đi.” Giáo viên Gaia đứng ở cửa phòng học điều chế lạnh lùng cảnh cáo: “Các trò bỏ bất cứ thứ gì vào đó thì nó sẽ cho ra một thành phẩm tương ứng.”

“Nhớ kỹ, tuyệt đối phải đảm bảo các thành phần nguyên liệu đã chính xác thì mới được bỏ vào. Một khi bỏ vào theo tỷ lệ sai, hoặc là thành phần nguyên liệu bị sai thì sẽ sản xuất ra những thành phẩm không thể tưởng tượng được.”