Chương 8: Bé xúc tu nổi giận, ấy thế mà lại bị nhân loại biếи ŧɦái dỗ cho ngoan thật là ngoan

Khi tỉnh lại, Ekko đang được nhân loại ôm vào lòng. Ekko mất tự nhiên rung rung xúc tu, cả người hắn đều có dư vị mới được yêu thương, vừa sảng khoái vừa ấm áp.

Không! Hắn còn lâu mới cảm thấy bị nhân loại làm rất sảng khoái!

Còn lâu ấy!

Ekko không thèm để ý tên nhân loại này nữa, chuyển sang quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Bọn họ vẫn ở trong hang động ngày hôm qua, tuy nhiên hang động đã hoàn toàn thay đổi, không biết từ lúc nào có thêm một chiếc giường mềm mại, các đồ dùng trắng tinh thay thế cho sắc nâu đất đặc trưng.

Loài xúc tu vốn không thích màu trắng. Bọn họ thích màu nâu của đất, màu xanh của lá, chứ không phải trắng. Từng mảng trắng to thật to đều mang đầy hơi thở của tên nhân loại này.

Đúng là đồ biếи ŧɦái.

Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng Ekko vẫn rúc trong lòng y.

Tuy là một tên biếи ŧɦái.

Nhưng y thật ấm áp. Đã vậy…

Còn rất đẹp.

Ekko lại bị tên nhân loại này thu hút sự chú ý. Hắn nhìn khuôn mặt đang ngủ của y, đó là một khuôn mặt vừa tinh xảo lại vừa sắc nét. Nhất định tên nhân loại này ở xã hội nhân loại rất được yêu thích, được giống cái, thậm chí là giống đực tỏ tình. Nghe nói nhân loại là một giống loài rất lưu ý ngoại hình, cái tên biếи ŧɦái này chắc sẽ thỏa sức ăn sung mặc sướиɠ ở xã hội nhân loại ha.

Ekko ngẫm nghĩ, cọ cọ vào người y.

Hắn mới phát hiện một chuyện làm hắn rất ư là thích — Xúc tu của hắn tùy ý quấn quanh cơ thể y, bao lấy y. Điều này chứng tỏ cái tên nhân loại ưu tú này đã là của hắn rồi.

Cả cái thân xúc tu của Ekko đều hết sức hài lòng.

Không có chuyện gì khiến loài xúc tu hài lòng hơn là lấy xúc tu quấn quanh con mồi của mình.

Tuy là một tên biếи ŧɦái đấy, nhưng phương diện này lại làm rất khá.

Ekko âm thầm đánh giá.

Phải biết là á, nhân loại nào bị đồng bạn của hắn chộp tới cũng đòi sống đòi chết, phải bị điều giáo lâu thật lâu mới chịu nghe lời. Tráng Tráng nhà hàng xóm suốt ngày khoe khoang rằng, chỉ cần một tuần gã đã khiến nhân loại nhà gã kề cận với xúc tu của gã, buổi tối không có xúc tu của gã là không ngủ được, chứ nhiều nhân loại thuần dưỡng mấy năm vẫn chẳng chịu nghe theo đâu. Ekko ngẫm, lần sau gặp Tráng Tráng phải nói cho gã biết, nhân loại nhà hắn còn nhất kiến chung tình với hắn đây này, không phải hắn là không chịu, chẳng những ngay ngày đầu đã chủ động cầu hoan, đã vậy còn quấn quýt lấy xúc tu của hắn mà ngủ ngon lành.

“Tôi sẽ

thỏa mãn tất cả

du͙© vọиɠ của em.”


Hồi tưởng lại câu nói của người đàn ông, vẻ mặt Ekko lộ rõ vẻ tự hào.

Quả nhiên hắn đã săn được một nhân loại tuyệt cú mèo!

“Dậy rồi?”

Giọng nói của nhân loại đột nhiên vang lên, lôi kéo sự chú ý của Ekko.

A, nhân loại nhà hắn quả nhiên rất đẹp mắt.

“Cơ thể thế nào?” Tiêu nhìn bé xúc tu trong lòng, khuôn mặt đầy dịu dàng.

Thoải mái quá trời luôn ~

Cơ mà, khi Ekko nhớ lại chuyện tối qua, mấy thứ rêи ɾỉ ưm ưm a a ấy hả…

Còn lâu hắn mới thế!

Còn lâu hắn mới cảm thấy sung sướиɠ khi bị nhân loại cᏂị©Ꮒ!

Hắn là quái vật xúc tu! Là quái vật xúc tu có thể cᏂị©Ꮒ nhân loại ngoan như cún!

Cái! Tên! Nhân! Loại! Này!

Xúc tu quấn quanh Tiêu bỗng thắt lại, nghiêm phạt cái tên nhân loại to gan lớn mật này.

Các đồng bạn của Ekko cũng làm như thế.

“Ekko lớn rồi cũng sẽđi bắt nhân loại như

vầy.”


“Nhân loại

ấy

à, không thể

nuông chiều

được, lúc họ

làm sai thì

phải phạt, bọn họ

mới yêu con.”


“Đúng

đó

Ekko, con phải nhớ

kỹ, khi mới mang nhân loại về

nhà, nếu họ

không nghe lời phải lấy xúc tu quấn chặt bọn họ

vào, như

vậy bọn họ

mới biết cái gì

nên làm cái gì

không nên làm, con thích cái gìcon không thích cái gì. Như

thế

bọn họ

sẽ

từ

từỷ

lại vào con, sau

đó

sẽ



mẩn con chết luôn.”


Bọn họ đã truyền thụ cho Ekko những kỹ xảo thuần dưỡng nhân loại.

Ekko nghĩ, tên nhân loại này làm chuyện hắn không thích, hắn phải phạt y, cᏂị©Ꮒ y, để y biết nhân loại phải để quái vật xúc tu cᏂị©Ꮒ mới đúng.

“Nhân loại rất thích

được chúng ta làm, nhưng bọn họ

không chịu thừa nhận

đâu, chúng ta phải từ

từđể

bọn họ

cảm nhận thứ

kɧoáı ©ảʍ này,

để

bọn họ

phát hiện nội tâm chân thật của mình.”


Từng lời của trưởng bối vang lên trong đầu bé xúc tu.

Đúng, nhân loại thích được quái vật xúc tu cᏂị©Ꮒ, chẳng qua nhân loại hắn mới bắt được không biết thôi, hắn phải dạy y mới được.

Tiêu thú vị nhìn bé xúc tu yêu dấu của y để lộ… Một vẻ mặt hết sức dâʍ đãиɠ.

Hửm? Bé xúc tu của y đang làm nũng với y sao.

Thật đáng yêu.

Tiêu xoa xoa đám xúc tu hưng phấn đang quấn quanh y.

Chà, thật là một đám nhóc con dính người, giống hệt chủ nhân của chúng. Cớ sao mới sáng sớm vừa thấy y đã hưng phấn vậy rồi.

Thật là thụ sủng nhược kinh.

Ekko mau chóng bị trình độ vuốt ve cao siêu của Tiêu đánh cho tơi bời, người hắn mềm nhũn, hai gò má ửng hồng, đôi mắt ướŧ áŧ dụ người phạm tội.

Tiêu đặt một nụ hôn lên má bé xúc tu.

“Chào buổi sáng, Ekko.”

“Con cần hôn nhân loại của mình mỗi sáng và

tối.

Đó

gọi là

nụ

hôn chào buổi sáng và

nụ

hôn chúc ngủngon, là

chuyện mà

nhân loại thường làm với người thương của mình, tượng trưng cho tình yêu.”


Kinh nghiệm điều giáo nhân loại của trưởng bối vang lên trong đầu Ekko.

Mình biết tên nhân loại biếи ŧɦái này mê mình như điếu đổ mà.

Nghĩ vậy, Ekko buông lỏng xúc tu.

Không, còn lâu mới là vì được nhân loại vuốt ve thoải mái quá mới buông lỏng xúc tu.

Là bởi vì… Tên nhân loại này thương hắn như thế, hắn không nỡ nặng tay thôi.

Mấy lời nhắc nhở không được nhẹ dạ mềm lòng gì gì đó của trưởng bối vừa hiện lên trong đầu, đã bị Ekko đá bay mất tiêu.

Đúng, cũng vì nhân loại của hắn quá yêu hắn, cho nên hắn mới miễn cưỡng tha thứ cho y đó.