Chương 10

Vân Duy vỗ ngực: "Là ta! Là ta!"

"Ngày chín tháng ba, tiểu đầu bếp lau sáng hồng anh thương của ta, còn bện thành bím tóc nhỏ xinh đẹp."

"Ngày mười hai tháng ba, tiểu đầu bếp cướp lấy đại đao của tướng lĩnh địch quân tặng cho ta."

...

Ta vừa đọc được nửa nén nhang, dưới tên Vân Tụng đã có sáu "chính" rồi, Vân Duy nhìn năm "chính" dưới tên mình liền không phục: "Chúng ta bốc thăm!

"Dù sao năm đó lúc phụ hoàng quyết định ai làm Thái tử cũng là bốc thăm.

"Năm ngoái, lúc quyết định ai đi đánh trận, ai ở lại nhà bếp nấu ăn, chúng ta cũng là bốc thăm."

Nhưng Vân Tụng lại không đồng ý, Vân Duy tức giận chống nạnh, "Sao bây giờ lại không thể bốc thăm nữa?"

"Thứ nhất, Khinh Trọng là con người, nàng ấy có quyền lựa chọn." Vân Tụng nhìn ta với ánh mắt "hãy tin tưởng ta", "Thứ hai, ta đã học được cách nấu ăn rồi, còn học được cách phơi khoai lang sấy, táo sấy, hồng khô, mứt quýt..."

Mắt ta sáng rực: "Mứt quýt ngọt không? Loại không bị chua ấy?"

"Đương nhiên, ta lấy trộm bí kíp của Vân Duy, sau đó cải tiến!"

Vân Duy nghiến răng nghiến lợi: "Vân Tụng, sao ngươi lại tranh giành với ta chứ!"

Trận ồn ào này đã kết thúc dưới sát chiêu của mẫu thân ta.

Bởi vì mẫu thân ta nói muốn chia Vân Tụng và Vân Duy làm hai, ghép lại thành một người cho ta.

Lão hoàng đế bị làm ồn đến mức đau đầu, trực tiếp hạ chỉ bảo ta và mẫu thân ta trở về biên thành, thuận tiện xem xem trong nhà ta còn ai giống ta không, đưa vào kinh thành một người!

Nhưng ta và mẫu thân ta vừa đến biên thành, đã nhìn thấy Vân Duy trốn trong đám thị vệ, cố sức nâng song thiết chùy.

Hắn ta nói ta yên tâm, nhất định hắn ta sẽ học được cách múa song thiết chùy từ mẫu thân ta.

Nhưng ta không ngờ tên này lại luyện tập nửa đêm như vậy!

Vân Duy nói hắn ta cũng không ngờ nửa đêm ta lại cưỡi ngựa tám trăm dặm để tư hội với người khác.

Quan trọng hơn là, người tư hội với ta lại là ca ca ruột của hắn ta.

Vân Duy không thể tin nổi nhìn hai chúng ta nắm tay nhau, lén lút lau nước mắt: "Hai người ở bên nhau, sao không nói sớm! Vậy ta còn luyện tập làm gì chứ?!"

"Chủ yếu là bệ hạ cảm thấy cơ thể ngươi không tốt, múa song thiết chùy cũng coi như là rèn luyện sức khỏe." Ta vội vàng nhận lấy song thiết chùy trong tay Vân Duy, sợ tên này kích động quăng búa vào ta, "Hơn nữa ngươi suy nghĩ kỹ đi, ngươi nói thích ta, là thật sự thích ta, hay là chỉ vì muốn thắng Vân Tụng?"

Vân Duy đứng khoanh tay, nhìn trời nửa đêm, hai chúng ta cũng im lặng bầu bạn cùng hắn ta.

Lúc ta sắp sửa đứng ngủ gật, Vân Duy như thể đột nhiên thông suốt, lên ngựa, phi thẳng về kinh thành: "Ta trở về kinh thành giúp nàng xử lý việc triều chính nửa tháng, nửa tháng sau nàng đến thay ta, trở về biên thành luyện tập song thiết chùy, rèn luyện sức khỏe!"

Ta cào cào tay Vân Tụng: "Nếu như Vân Duy biết người cố ý để hắn ta phát hiện ra chuyện của chúng ta, liệu hắn ta có gϊếŧ người cướp ngôi không?"

Vân Tụng nhếch mép cười: "Không đâu, A Duy thích náo nhiệt, sẽ không nỡ gϊếŧ ta."

"Kỳ thực ta cũng thích náo nhiệt, ta đã xem cuốn "Xuân cung đồ" mà mẫu thân ta đưa cho các ngươi rồi, có điều..."

Ta chưa nói xong, đã bị Vân Tụng đột nhiên tiến lại gần, nuốt chửng: "Chẳng phải nàng nói gần đây ăn không ngon sao? Bây giờ thì sao?"

Ta phản công, như hổ đói vồ mồi: "Mỹ nam kế sao?"

"Ta chính là thích "lấy độc trị độc"!"