Chương 8: Chúng ta chia tay đi

Cô con gái giám đốc này, dáng người cao gầy, diện mạo xinh đẹp, thường xuyên làm trò trước mặt cô nói CLB có việc liền lôi Lý Húc đi…… Còn về bức ảnh kia, cô cứng miệng nói không nhất định là Lý Húc, nhưng hiện tại mọi việc lại chính tai mình nghe được, cô có cách nào không tin?

Bất tri bất giác, có thứ gì nóng bỏng từ đôi mắt cô rơi xuống, ngón tay chàng trai đưa lên mặt cô lau đi vệt nước mắt, nhưng càng lau, nước mắt cô lại rơi càng nhanh.

Không nói đến đã ở bên nhau từ nhỏ, mà còn chính thức yêu đương với nhau nhiều năm, hắn muốn nɠɵạı ŧìиɧ liền nɠɵạı ŧìиɧ sao…… Nếu không thích cô, vì sao lại không nói? Vì cái gì luôn nói sợ ảnh hưởng đến cô?

Cô càng nghĩ càng ủy khuất, nước mắt rơi xuống càng nhiều.

Ngoài kia hai cô gái tới bên bồn rửa tay, một cô gái lại tiếp tục truy vấn, “Ai, vậy cậu có cùng Lý Húc cái kia không?”

“Cái nào a……” Chu Vân Tư khẽ cười một tiếng, mang theo tư vị thẹn thùng.

“Thật là, cậu không cần giả ngu a! Nói cho mình biết! Lý Húc cái kia lớn không, dùng được không?”

Cô gái kia hừ một tiếng, nhanh chóng bước ra cửa phát ra ‘ đáp đáp ’ tiếng bước chân.

“Ai, từ từ a! Cậu thẹn thùng như vậy, khẳng định là có đi! Có không?”

Hai người rời đi, thanh âm càng lúc càng nhỏ, một chút liền nghe không rõ nữa.

Từ Nghiên hốt hoảng, thậm chí Mạc Quân Lâm thò tay vào quần cô, cô vẫn là vẻ mặt đờ đẫn cứng đờ, chỉ có nước mắt trong hốc mắt không ngừng rơi xuống…… Đầu cô dựa vào trên ngực hắn ngực, tay nhỏ không tự chủ được túm chặt quần áo hắn, bị Lý Húc phản bội sự thật này như một đòn hung hăng đánh xuống, khiến trong nháy mắt cô quên luôn tên đáng giận trước mắt này đang làm gì với cô, chỉ theo bản năng ỷ lại hắn, chỉ nghĩ tránh ở trong vòm ngực to rộng ấm áp của hắn ôm lấy.

Khóc một hồi, cô dùng tay lau nước mắt, mạnh mẽ tránh hắn ra, ngữ khí lạnh lùng nói, “Cậu đi ra ngoài!”

Lý Húc cho cô đả kích quá lớn, cô không có tâm lực truy cứu hắn đối với cô làm sự việc kia…… Hiện tại mặc kệ là hắn hay là Lý Húc, cô đều không muốn nhìn đến.

Mạc Quân Lâm ‘ ân ’ một tiếng, nhỏ giọng nói, “Tôi ở bên ngoài chờ cậu.”

“……” Không cần cậu chờ!

Nhưng Từ Nghiên biết hắn sẽ không nghe lời mình, cho nên cô không có hé răng, nhấp môi một câu cũng không muốn nhiều lời.

Từ Nghiên sửa sang lại xong, ra ngoài dùng nước lạnh rửa mặt thật sạch.

Cô nâng mặt lên, trong gương, một đôi mắt của cô đều do khóc mà sưng lên, môi lại hồng nhuận vô cùng, no đủ giống trái cây chín mọng, nhắc nhở cô vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Cô vừa thẹn vừa giận, đôi mắt mới giảm xuống độ ấm lại nóng lên, cô cắn chặt răng, trong lòng oán hận nghĩ: Lý Húc, Mạc Quân Lâm, trúc mã mình tín nhiệm nhất? A, cô thật là mắt bị mù!

Cô hít sâu vài hơi, thật vất vả mới áp xuống cảm xúc dâng lên cuồn cuộn, bước chân mềm nhũn đi ra ngoài.

Chỉ là, Từ Nghiên vừa mở cửa liền kinh ngạc mà trừng lớn mắt ──

Lý Húc đang nắm cổ áo Mạc Quân Lâm, chất vấn nói, “Mạc Quân Lâm, cậu vì cái gì không nói lời nào! Cậu nói đi! Tôi hỏi cậu vì sao lại từ WC nữ đi ra! Nghiên Nghiên có phải ở bên trong hay không? Cậu đi vào làm cái gì?”

Mạc Quân Lâm ánh mắt phức tạp nhìn Lý Húc, miệng mấp máy, không nói một câu.

Mà vừa nghe đến tiếng vang đẩy cửa, hai người đồng thời xoay đầu, Lý Húc vừa thấy là Từ Nghiên, liền nôn nóng hất Mạc Quân Lâm ra rồi đi qua, “Em làm sao vậy? Mắt như thế nào lại sưng như vậy!”

Hắn duỗi tay muốn sờ mặt cô, Từ Nghiên theo bản năng bài xích tránh ra.

“Từ Nghiên, em rốt cuộc sao lại thế này?” Cô năm lần bảy lượt tránh không cho hắn đυ.ng vào làm hắn rốt cuộc nhịn không được phát hỏa.

Hắn tức muốn hộc máu nói, “Có chuyện gì liền nói rõ ràng, em không cần luôn bắt anh phải đoán, anh lại không phải con giun trong bụng em!”

Từ Nghiên chịu đựng oán giận của hắn, đè thấp khàn khàn tiếng nói nói, “Em không thoải mái phải về nhà, anh tự mình xem phim đi.” Cô nói xong liền cúi đầu, mũi chân vừa di chuyển muốn đi vòng qua hắn.

“Em sao lại như vậy? Hôm nay em không trả lời anh, đừng nghĩ về nhà!” Lý Húc dùng sức bắt được cổ tay cô, đem ý muốn chạy trốn của cô chế trụ.

Từ Nghiên dùng sức hất tay hắn ra, nhưng sức lực cô nhỏ, mà cô càng giãy giụa, Lý Húc liền càng dùng sức.

Lập tức, cổ tay trắng tinh tế như sứ của cô liền hiện một vòng đỏ đáng sợ.

Bỗng nhiên, Mạc Quân Lâm vẫn luôn trầm mặc dùng sức vặn bung tay Lý Húc ra, một tay đem Từ Nghiên kéo ra phía sau.

“Cậu làm đau cô ấy.” Mạc Quân Lâm nói.

Lý Húc thấy Từ Nghiên tránh ở phía sau hắn, biểu tình càng lạnh như kết sương, “Mạc Quân Lâm, cậu còn chưa trả lời tôi, vì sao lại từ WC nữ đi ra?”

“Tôi nghe được tiếng khóc……” Mạc Quân Lâm mặt không biểu tình nói, “Cho nên mới vào xem.”

“Lúc nãy vì sao tôi hỏi như thế nào cậu đều không nói?”

“Cô ấy kêu tôi đừng nói, nhưng cậu lại thấy được.”

Từ Nghiên nghe vậy cắn cắn môi, tuy rằng trong lòng nén giận, lại không có vạch trần hắn nói dối.

Hai người từ nhỏ đến lớn chơi với nhau, Lý Húc tuy rằng thấy hắn mới vừa rồi trầm mặc, nhưng vẫn là một chút liền tin lời hắn.

Lý Húc nói: “Từ Nghiên, em rốt cuộc làm sao vậy? Em khóc cái gì? Em không thể nói cho anh biết nguyên nhân, nhất định phải lạnh lùng với anh sao? Lần trước em vội, anh biết! Nhưng hiện tại đều giải quyết xong rồi, em vẫn xa cách anh! Từ Nghiên, có người bạn gái nào như em sao?”

Từ Nghiên bị hắn từng tiếng chất vấn nháo đến đầu óc nóng lên, tuy rằng cô nghĩ trước tiên nhịn xuống, muốn trốn tránh, trở về sẽ bình tĩnh suy nghĩ lại…… Nhưng hiện tại, cô thật sự nhịn không nổi nữa!

Cô đỏ mắt, “Lý Húc, rõ ràng là anh làm chuyện có lỗi với em trước!”

“Chuyện gì?”

“Anh cùng cô con gái của giám đốc đi chơi, đều bị người ta thấy được, ngay từ đầu em còn không tin, nhưng vừa mới ở WC, en đều chính tai nghe được cô ta nói……”

Từ Nghiên còn chưa nói xong, Lý Húc liền vội vã nói, “Anh cùng cô ta căn bản không có gì!”

“Vậy anh nói xem, thật sự có phải anh hay cùng cô ta đi ra ngoài?”

“Là đi ra ngoài có việc……không phải như em nghĩ.” Hắn nhíu mày.

“Em nghĩ như thế nào?” Từ Nghiên nghẹn ngào, hốc mắt nóng lên càng hồng, hắn đều thừa nhận cùng cô ta đi ra ngoài, còn muốn mắng cô, cô thật sự dễ lừa như vậy sao?

Chỉ một thoáng, cô lại nghĩ đến gần đây phát sinh rất nhiều việc, ví dụ như Lý Húc đi học trường Đại học cách cô rất xa, ngồi xe lửa đi nhanh nhất cũng phải mất bốn tiếng đồng hồ, nhưng hắn lại không hỏi ý kiến của mình, liền tự tiện điền trường học…… Mà từ khi kết giao tới nay, bên người hắn luôn có một đống cô gái vây quanh, hắn cũng không kiêng kị bảo trì khoảng cách, luôn làm cô bực mình! Hơn nữa gần đây nhất là Chu Vân Tư kia……Cô thật sự chịu không nổi!

Cô buột miệng thốt ra nói ──

“Lý Húc, chúng ta chia tay đi!”

‘ Chia tay ’ hai chữ vừa nói ra khỏi miệng, cô không tự chủ được liền lăn ra hai dòng nước mắt, xẹt qua gương mặt, một đường chảy xuống đến cằm.

Thanh mai trúc mã, nhiều hơn nữa là tình cảm nam nữ, tình cảm sâu như vậy, như thế nào sẽ không khổ sở?

Đau dài không bằng đau ngắn.

Cô không nghĩ lại miễn cưỡng chính mình, cùng Lý Húc ở bên nhau quá bất an! Đặc biệt ba năm cao trung này, mỗi lần ở trường học cô cũng không biết khi nào lại sẽ nhảy ra một cô gái khác, ở trước mặt cô trực tiếp đem Lý Húc túm đi.

Cùng nhau tiếp tục đều không yên tâm được, tùy thời đều có thể bị người ta cắt đứt, như thế nào lại có thể tiếp tục yêu đương?