Kỷ Triệu Phong lập tức cam đoan: “Từ nhỏ đến lớn ta đã coi muội là muội muội ruột thịt, sau này Cố Nguyên Phụng mà dám ức hϊếp muội, ta nhất định sẽ ra mặt cho muội!”
Kỷ Vân Đồng cười, không nói với Kỷ Triệu Phong chuyện có thể mình và Cố Nguyên Phụng sẽ không thành thân.
Bây giờ chuyện Kỷ Triệu Phong có thể bái được một vị danh sư mới là quan trọng nhất.
Tước vị của Hầu phủ truyền đến đời này đã không còn là hầu tước nữa, nếu Kỷ Triệu Phong không chịu phấn đấu thì e là sau khi tiếp nhận tước vị chỉ có thể làm một Hầu gia nhàn hạ.
Cả thế hệ trước của nhà họ Kỷ đều là những người không thể nương tựa; không gây rắc rối, không có ý đồ xấu đã là tốt lắm rồi, hoàn toàn không thể trông cậy vào được.
Còn về thế hệ này, đường đệ của tứ phòng đã bị lão thái thái chiều hư, tam muội muội của tam phòng không chơi với nàng, Kỷ Vân Đồng suy đi tính lại, chỉ có đường ca Kỷ Triệu Phong là có thể giúp đỡ được.
Kỷ Triệu Phong sắp bái sư rồi, không cần thiết phải gây rắc rối vào lúc này.
Nhà chồng có thể thay đổi, nhà mẹ đẻ thì không nên nàng phải tranh thủ giúp Kỷ Triệu Phong có một khởi đầu tốt tên con đường làm quan.
Kỷ Vân Đồng nói: "Huynh bái sư xong, phần còn lại muội không giúp được huynh nữa." Nàng đuổi hết mọi người ra ngoài, rồi nói những lời trong lòng với Kỷ Triệu Phong, "Nói hơi khó nghe nhưng các trưởng bối nhà ta không có ai có thể dựa vào được. Sau khi huynh thân cận với Trương đại học sĩ, có thể nhờ ông ấy tìm cho huynh một mối hôn sự, cố gắng cưới được một tẩu tử tốt quản việc bếp núc giúp huynh."
Dù sao Kỷ Triệu Phong cũng chỉ là một thiếu niên lang chỉ biết đọc sách, nghe xong không khỏi đỏ mặt. Huynh ấy biết Kỷ Vân Đồng nói có lý, liền nghiêm túc gật đầu đáp: "Huynh biết rồi, tam muội đã giúp huynh quá nhiều. Nếu có thể bái sư thành công, huynh nhất định sẽ học hành chăm chỉ theo thầy."
Kỷ Vân Đồng nghe được lời đảm bảo của Kỷ Triệu Phong liền bắt tay vào lo liệu việc bái sư cho hắn.
Nàng không chỉ chuẩn bị lễ bái sư mà còn mời một danh sĩ nổi tiếng có quan hệ tốt với Trương đại học sĩ ở Kim Lăng đến làm chứng.
Mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, Kỷ Vân Đồng mới để Kỷ Triệu Phong đến nhà Trương đại học sĩ bái sư.
Trương đại học sĩ vốn chỉ uống quá chén nên thuận miệng nói một câu, nhưng thấy Kỷ Triệu Phong còn dẫn theo người bạn già của mình đến làm chứng, ông ngạc nhiên một lúc, sau đó cười lớn nói: "Được, được, ta nhận con làm học trò."
Đột nhiên có được một vị danh sư như vậy, thân phận của Kỷ Triệu Phong lập tức nước lên thì thuyền cũng lên.