Trong lòng Kỷ Vân Đồng khẽ động, chủ động bước tới hỏi chàng thư sinh: "Công tử có biết sửa xe ngựa không?"
Thư sinh trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt ngay thẳng, chỉ là tính cách hơi nhút nhát. Nghe Kỷ Vân Đồng lên tiếng, hắn mới tìm một cái cây có thể che tuyết để đặt túi sách xuống, ngượng ngùng nói: "Trước đây cha ta là thợ mộc, ta cũng học được một chút, chắc là có thể sửa được những vấn đề đơn giản."
Kỷ Vân Đồng nói cảm ơn: "Vậy thì làm phiền công tử rồi."
Dù ăn mặc như một thiếu niên nhưng Kỷ Vân Đồng cũng không cố ý che giấu những đặc điểm riêng của nữ tử, chỉ cần nàng lên tiếng là người khác có thể nhận ra ngay.
Thư sinh trẻ nghe thấy thì đỏ mặt, vội nói: "Không cần cảm ơn, ta chỉ thử xem thôi."
Kỷ Vân Đồng đứng bên cạnh nhìn chàng thư sinh trẻ kiểm tra xe ngựa bị hỏng chỗ nào, đôi tay kia xương tay lọ rõ, không giống với những thư sinh yếu đuối thông thường, vừa nhìn đã biết là kiểu người rất khỏe mạnh.
Người đối diện rõ ràng không phải là kẻ xấu, rất tập trung kiểm tra xe ngựa.
Đợi khi hắn sửa xong ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt đầy ngưỡng mộ của Kỷ Vân Đồng, vành tai không kiềm chế được mà đỏ lên, ấp úng nói: "Không có vấn đề gì lớn, đã sửa xong rồi."
Kỷ Vân Đồng cười hỏi: "Không biết nhà công tử ở đâu? Hôm nay chúng ta phải về thành sớm, đợi tuyết tan ta sẽ đến tận nhà cảm ơn."
Thư sinh trẻ vội nói không cần.
Kỷ Vân Đồng hỏi lại nhiều lần, hắn mới nói mình dạy học ở trường tư thục của thôn Ngưu Thủ.
Kỷ Vân Đồng lên xe ngựa về thành.
Đi được một đoạn, Lục Khởi mới nhỏ giọng hỏi: "Cô nương, người thật sự muốn đến nhà cảm ơn ạ?"
Kỷ Vân Đồng nói: "Vốn ta đã định qua tháng chạp sẽ ở lại đây vài ngày, vừa hay tiện đường thôi."
Lục Khởi do dự: "Nhưng mà. . . . . ."
Kỷ Vân Đồng cầm lấy quyển sách, lười biếng dựa vào vách xe lật xem, tùy ý đáp: "Đừng nghĩ nhiều thế, ta chỉ cảm thấy người này khá ngay thẳng, có chút thú vị."
Không phải Cố Nguyên Phụng nói nàng không có bằng hữu sao? Nàng thấy hắn nói rất đúng, nàng thực sự nên kết giao bằng hữu nhiều hơn.
Kỷ Vân Đồng vừa về đến nhà đã bị đại bá mẫu gọi đến gặp.
Sau khi lão thái thái qua đời, mọi chuyện trong nhà đều do đại phòng quản lý.
Phụ mẫu Kỷ Vân Đồng đến nơi khác nhậm chức quan, dẫn theo cả đệ đệ và muội muội, chỉ để lại một mình nàng bên cạnh tận hiếu với lão thái thái.