Chương 3

Một người bị hủy hôn như nàng, có lẽ bên đại phòng kia sẽ không tìm được cho nàng mối hôn sự nào tốt hơn Cố Nguyên Phụng đâu, muốn tìm thì đã tìm ra rồi. Sau này chắc chắn sẽ không dựa được vào người trong nhà, cho nên nàng nhất định phải chuẩn bị đường lui cho thật tốt.

Kỷ Vân Đồng sắp xếp xong xuôi các công việc, thở phào nhẹ nhõm. Trước đây nàng chưa từng lo nghĩ cho mình như vậy bao giờ, bận rộn một phen lại cảm thấy… chuẩn bị cho cuộc sống sau này không có Cố Nguyên Phụng cũng khá thú vị.

Sau khi bắt đầu mùa đông, nàng phái người dưới xem xét mấy thôn trang tốt, đúng lúc Kỷ Vân Đồng không muốn đợi ở nhà, thế là quyết định ra khỏi thành tự mình đi xem.

Trời có chút lạnh, cũng may trong xe ngựa có trải mền, đốt hương ấm, dọc đường đi cũng không đến mức bị đông lạnh.

Đến nơi rồi, Kỷ Vân Đồng nhảy xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn nắng ấm mùa đông ở vùng quê, tâm tình cũng khá hơn nhiều.

Hôm nay nàng ra khỏi thành đã mặc trang phục thiếu niên lang, Lục Khởi đi theo cũng giả trang thành gã sai vặt. Nàng ấy vừa khoác thêm áo choàng cho Kỷ Vân Đồng, vừa giới thiệu qua tình hình thôn trang này cho chủ tử:

“Ở đây người dân thuần phác, đất đai cũng màu mỡ, không its quý nhân đều đặt mua thôn trang ở đây. Đúng rồi, Cố gia cũng có một thôn trang ở gần đây đó.”

Kỷ Vân Đồng bỗng nhiên bước chậm lại, vốn định xoay người rời đi, đột nhiên lại nghĩ đến trong số mấy thôn trang được chọn chỉ có ở đây có suối nước nóng.

Thôn trang Cố gia cũng chỉ ở gần đây thôi, nàng không cần thiết phải tránh bọn họ.

Là Cố Nguyên Phụng hủy hôn, không phải nàng hủy hôn, có gặp nàng cũng phải đi đường vòng đấy.

Kỷ Vân Đồng không nói gì, im lặng không lên tiếng vào xem thôn trang.

Ngoại trừ việc vô tình gặp phải người thôn trang Cố gia ra, giá của thôn trang ở đây đúng thật là rất tốt, hơn nữa bởi vì chủ nhân thôn trang đang cần tiền gấp cho nên giá cả tương đối rẻ, Kỷ Vân Đồng đi dạo một vòng rồi quyết định mua lại ngay.

Chỉ riêng hồ nước nóng đã đáng giá rồi.

Kỷ Vân Đồng mua được thôn trang lòng hằng ao ước, cuối cùng trên mặt cũng lộ ra tươi cười.

Nàng hỏi quản sự dẫn đường ở đây có chỗ nào ăn ngon ngắm cảnh đẹp không, sẽ tới thử, cứ vậy mà trở về thành thực là đáng tiếc quá.

Quản sự giới thiệu: “Muốn đến chỗ ngắm cảnh đẹp e là ở đây không có. Nhưng mà ăn ngon thì tiểu nhân biết một chỗ, trong thôn Ngưu Thủ ở chân núi có vị Trương đại nương, vị hoành thánh bà ấy làm tuyệt lắm, rất nhiều quan lớn quý nhân thường ghé qua chỉ để ăn một miếng.”

Thế là Kỷ Vân Đồng dẫn theo Lục Khởi đi vòng qua thôn Ngưu Thủ dưới chân núi tìm gặp Trương đại nương trong truyền thuyết.