Mãi cho đến khi Cố Nguyên Phụng xoay người bỏ đi, Kỷ Vân Đồng vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Cố Nguyên Phụng nói muốn hủy bỏ hôn ước với nàng.
Tới tận bây giờ Kỷ Vân Đồng chưa từng nghĩ tới còn có khả năng xảy ra chuyện như vậy.
Từ khi sinh ra nàng và Cố Nguyên Phụng đã có hôn ước với nhau, nàng vẫn luôn nghĩ qua lễ cập kê sẽ gả cho Cố Nguyên Phụng, cho nên nàng vẫn luôn hết lòng hết dạ với hắn.
Thế nhưng Cố Nguyên Phụng lại nói vì nữ nhân khác mà muốn hủy bỏ hôn ước với nàng.
Chính miệng Cố Nguyên Phụng nói.
Kỷ Vân Đồng đỏ mắt, đôi hàng mi khẽ run.
Nếu như Cố Nguyên Phụng không cưới nàng, nàng nên làm cái gì đây?
Nàng phát hiện ra mình chưa từng tính tới tình huống này.
Từ khi sinh ra nàng đã được định hôn ước với Cố Nguyên Phụng, không gả cho Cố Nguyên Phụng thì nàng làm cái gì bây giờ?
Nàng nhất mực lo cho tiền đồ của Cố Nguyên Phụng, lo hắn không sánh bằng mấy người đường huynh đệ, sợ sau này hắn không thể thuận lợi kế thừa tước vị, nhưng lại chưa từng nghĩ đến nếu như không thể gả cho Cố Nguyên Phụng thì nàng nên làm cái gì.
Kỷ Vân Đồng thất hồn lạc phách trở về nhà, mở rương kiểm tra lại chút tiền tích cóp của mình.
Bên trong có không ít vật đáng tiền.
Do nàng có một mối hôn sự tốt nên các trưởng bối trong tộc đều đối đãi khác với nàng, ngày lễ ngày tết đều ban ngân lượng và thưởng rất hào phóng.
Ngày lễ ngày tết Cố Nguyên Phụng cũng sẽ tặng cho nàng chút lễ vật.
Trước đây nàng cảm thấy chắc chắn mình sẽ gả cho Cố Nguyên Phụng, cho nên mới không quá để ý đến mấy thứ này, chỉ cảm thấy có cũng được, không có cũng thế.
Bây giờ nhìn những thứ tích cóp được này…lại an tâm hơn không ít: Cho dù có hủy bỏ hôn ước, ngày tháng sau này của nàng cũng không đến mức xuống cấp quá.
Chỉ là không có một mối hôn sự tốt, nhất định sẽ không giữa được mấy thứ này.
Kỷ Vân Đồng tự định giá trong chốc lát, quyết định bán hết tất cả những gì có thể bán đổi lấy tiền mặt, gom hết tất cả tiền bạc trong tay lại mua cửa hàng và thôn trang.
Dù là kinh doanh không khá lắm, vẫn có thể cho thuê hoặc bán sang tay, tóm lại vẫn có giá trị hơn là để nguyên ở đây.
Kỷ Vân Đồng đã quyết định, gọi đại nha hoàn tân phúc Lục Khởi của mình đến, lệnh cho nàng ấy gọi mấy tỳ nữ được chuẩn bị xuất giá theo nàng tới.
Đã có thể không gả được, thì những người này cũng phải sắp xếp đi chỗ khác thôi.