Chương 39

Tiễn Triệu Đồng Sinh đi rồi, Dịch Tôn bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, hỏi ca ca: “Đồng Sinh thúc không phải nói có hai sự tình quan trọng sao, như thế nào chỉ nói có một chuyện?”

Dịch Tuân dừng một chút, nhàn nhạt nói: “Đại khái là cũng không nói ra được đi.”

Chuyện thứ nhất liền chạm vào cái đinh rồi, chuyện thứ hai hẳn cũng không phải cái sự tình gì dễ thương lượng, Triệu Đồng Sinh không thể khiến bọn họ đồng ý chuyện đầu tiên, cái thứ hai đương nhiên cũng đơn giản không cần đề cập tới.

Dịch Tôn lại nói: “Ca nói để Hổ Tử đảm đương chuyện này, nhưng ta coi, Đồng Sinh thúc chưa chắc sẽ nguyện ý.”

Dịch Tuân hơi cong khóe môi: “Vậy liền không cần chúng ta nhọc lòng.”

Dịch Tôn gật đầu, tiếp lời: “Chỉ tiếc cho Hổ Tử, hắn kỳ thật chính là rất thích hợp.”

Hai người nói về Hổ Tử, chính là con trai độc nhất của lão thợ săn Đinh gia, Đinh Hổ. Hắn năm nay 17 tuổi, là thợ săn trẻ trong thôn, làm người thành thật nhiệt tình, kiên định chịu khó, người trong thôn cũng phần lớn rất thích hắn.

Dịch Tuân nói một câu: “Bất quá chỉ là cái hư danh thôi.”

Hai huynh đệ nói chuyện, Tần Xuân Kiều ở bên trong nghe thấy động tĩnh, liền ra ngoài thu thập bát trà.

Dịch Tôn nhìn sườn mặt nàng thanh tú, đôi mắt không chút nào che giấu mê luyến.

Dịch Tuân xem ở trong mắt, cảm giác không thoải mái kia lần nữa lại trở lại. Đệ đệ thích Xuân Kiều, việc này hắn biết. Nhưng lúc trước, Xuân Kiều đáp ứng hắn, nàng là của hắn, dù không như vậy, hắn cũng sẽ không đem nàng nhường cho người khác, dù là thân huynh đệ cũng không được.

Nghĩ đến sự tình mới vừa rồi, tâm tư Dịch Tuân khẽ nhúc nhích, hỏi: “Triệu gia cô nương, ngươi thật sự một chút cũng không vừa ý sao?”



Sắc mặt Dịch Tôn cứng đờ, không tự chủ được liếc mắt nhìn Tần Xuân Kiều một cái, nói: “Ta căn bản không thích nàng ta, là nàng tự mình nhất định muốn dính lấy ta. Triệu gia tính toán thế nào, cùng ta không có liên quan gì.”

Tần Xuân Kiều nghe, trong lòng cũng không cảm thấy có gì. Nàng cũng nhận thức Triệu Tú Như, cô nương này thích Dịch Tôn, nàng cũng biết. Chỉ là không nghĩ tới, Triệu Tú Như thế nhưng vì chờ Dịch Tôn, chờ tới hiện nay còn chưa có gả chồng.

Nàng thu lại bát trà, mang tới phòng bếp tẩy rửa.

Dịch Tuân nhìn thân ảnh nàng đi xa, lại hỏi Dịch Tôn: “Ngươi không thích nàng, kia cũng được. Nhưng ngươi cũng không nhỏ, không sai biệt lắm cũng nên nói chuyện hôn nhân. Năm nay không thể làm, nhưng sang năm cũng dễ làm thôi. Ngươi có vừa ý cô nương nào hay không, ca nhờ người đi làm mai cho ngươi.”

Dịch Tôn bất tri bất giác nắm chặt đôi tay, hắn thấp đầu, rầu rĩ nói: “Ca ca cũng đừng quản chuyện của ta!”

Cô nương hắn vừa ý? Dịch Tuân biết rõ là ai, còn hỏi hắn cái gì!

Sắc mặt Dịch Tuân hơi trầm xuống, cùng sống dưới một mái hiên, hắn đương nhiên muốn chặt đứt tâm tư của đệ đệ.

Dịch Tuân ích kỷ, nhưng tại đây loại sự tình này, lại có ai hào phóng được?

Hắn trầm giọng nói: “Ta là đại ca ngươi, cha mẹ không còn nữa, chuyện của ngươi ta đương nhiên muốn xen vào.”

Dịch Tôn nắm tay đến gắt gao, khớp xương ngón tay hiện ra chút xanh trắng, hắn rầu rĩ nói một câu: “Thời điểm cha mẹ ở trên đời, nguyên bản là tính toán…… Là tính toán……” Hắn nói đến đây, lại chưa nói tiếp.

Sắc mặt Dịch Tuân cũng hơi hơi thay đổi.