Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuân Ấm

Chương 24: Cậu không ở đây

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lý Nguyễn rất kinh ngạc khi nhận được điện thoại của Mạnh Tử Dịch.

Mặc kệ là kiếp trước hay là kiếp này, cô và Mạnh Tử Dịch đều không liên hệ với nhau nhiều, dù trong danh bạ điện thoại có số của cô ta, nhưng mỗi lần nhìn thấy cô đều nhanh chóng lướt qua.

Kiếp trước là bởi vì chán ghét thậm chí sinh ra oán hận, kiếp này là bởi vì đối với cô sự tồn tại của cô ta đã chẳng còn quan trọng.

Mạnh Tử Dịch nói cô ta đang ở sảnh công ty, muốn gặp cô nói chuyện.

Lý Nguyễn không biết Mạnh Tử Dịch làm như thế nào biết được công ty mới của cô, có điều cha mẹ cô đều đã biết, có lẽ họ tiết lộ cho cha mẹ Đỗ Dịch Trạch.

Từ khi tỉnh lại cô đã hạ quyết tâm phải rời khỏi Đỗ Dịch Trạch, vì thế mà hận ý đối với Mạnh Tử Dịch cũng chậm rãi tiêu tán. Trước kia thái độ của cô đối với Mạnh Tử Dịch đều xuất phát từ Đỗ Dịch Trạch, hiện giờ cô không muốn liên quan tới bọn họ nữa, tự nhiên không cần so đo.

Hơn nữa, từ trước đến giờ cô đều cảm thấy tất cả vấn đề đều bắt nguồn từ Đỗ Dịch Trạch. Mạnh Tử Dịch có thể quấn lấy anh ta cũng chỉ là thuận thế mà làm, nếu thái độ Đỗ Dịch Trạch kiên quyết, Mạnh Tử Dịch có muốn cũng không thực hiện được.

Hiện tại, Lý Nguyễn chỉ cảm thấy Mạnh Tử Dịch đáng thương. Người đáng giận tất có chỗ đáng thương.

Lý Nguyễn bảo Mạnh Tử Dịch chờ cô ở tiệm cà phê bên cạnh công ty, giám đốc Vương không có ở đây, cô báo với chị Trình rồi mới xuống lầu. Đẩy cửa tiệm cà phê, thấy Mạnh Tử Dịch ngồi ở bên cửa sổ, cười vẫy vẫy tay với cô.

Trước khi Mạnh Tử Dịch quyết ý ly hôn, thái độ của cô ta đối với Lý Nguyễn cũng không tệ lắm, ngược lại Lý Nguyễn thường xuyên lo lắng Đỗ Dịch Trạch và Mạnh Tử Dịch ở cùng một chỗ, cho nên, Đỗ Dịch Trạch luôn cảm thấy Mạnh Tử Dịch tự nhiên hào phóng, mà Lý Nguyễn lòng dạ lại rất hẹp hòi.

Mọi người đều nói trực giác của phụ nữ rất nhạy bén, đặc biệt là đối với người đàn ông họ yêu thương, với những người con gái bên người anh ta, chỉ cần một cái liếc mắt là có thể mơ hồ phát giác ý đồ của đối phương.

Càng đặt trong lòng thì càng lo lắng, nhưng đôi khi trong mắt đàn ông, hành động đó của phụ nữ giống như người bệnh tâm thần.

Lý Nguyễn biết Mạnh Tử Dịch luôn tỏ ra ưu việt trước mặt cô. Bởi vì cô ta cho rằng Đỗ Dịch Trạch là cô ta nhường cho Lý Nguyễn, nếu Mạnh Tử Dịch nguyện ý, Lý Nguyễn thậm chí còn không có cơ hội ở cùng một chỗ với Đỗ Dịch Trạch chứ đừng nói tới chuyện kết hôn.

Đây là kiếp trước, Mạnh Tử Dịch nói với cô. Lúc ấy, bọn họ đã ba mặt một lời với nhau.

Thực ra đến cuối cùng Lý Nguyễn vẫn không biết, Đỗ Dịch Trạch và Mạnh Tử Dịch có quan hệ thực sự hay không, bởi vì Mạnh Tử Dịch trước nay đều biết, đối với đàn ông lúc gần lúc xa mới có thể bảo trì cảm giác mới mẻ và thần bí, khi nào thì cần lời ngon tiếng ngọt, khi nào thì cần làm nũng giận dỗi. Mà cô lại chỉ biết, yêu một người thì toàn tâm toàn ý đối xử tốt với người đó.

Thời điểm cãi nhau kịch liệt nhất, Lý Nguyễn cũng từng cười lạnh mà chất vấn Đỗ Dịch Trạch có phải đã bò lên trên giường Mạnh Tử Dịch hay không. Đỗ Dịch Trạch trước nay đều không nhận, lúc mới đầu còn trấn định phẫn nộ, càng về sau lại hoảng loạn thẹn quá thành giận.

Lý Nguyễn nghĩ, ít nhất Mạnh Tử Dịch cũng cho Đỗ Dịch Trạch hưởng một ít ngon ngọt.

Nhưng, đến cuối cùng mọi thứ đều không còn ý nghĩa.

Lý Nguyễn bình ổn tâm trạng, chậm rãi đi đến ngồi xuống đối diện Mạnh Tử Dịch, gọi một ly nước ấm. Vì công việc bận rộn, cô từng uống rất nhiều cà phê, sau đó liên tục bị mất ngủ, một chút cà phê cô cũng không dám động vào nữa.

Hiện giờ, tâm trạng cô chậm rãi bình phục, căn bệnh mất ngủ cũng dần biến mất.

“Có chuyện gì?” Lý Nguyễn bình tĩnh hỏi.

“Không gọi nước uống sao? Tôi nhớ trước kia cô thích uống cà phê mà?” Mạnh Tử Dịch tươi cười trước sau như một điềm tĩnh mà ôn nhu, hiện giờ nhiều thêm chút ngọt ngào của người sắp kết hôn.

“Không cần, chờ cô nói xong tôi phải đi rồi.” Lý Nguyễn nhàn nhạt nói, cô tới đây cũng không định hàn huyên cùng Mạnh Tử Dịch, cô cảm thấy hai người không có chuyện gì để nói với nhau cả.

“Lý Nguyễn, cô vẫn chán ghét tôi sao?” Mạnh Tử Dịch cười khổ, “Tôi đã từ chức, lại sắp kết hôn, đã như vậy, cô vẫn chán ghét tôi sao?”

“Nếu hôm nay cô tới đây là để thảo luận chuyện tôi có chán ghét cô hay không thì thật xin lỗi, tôi đây không có nhiều thời gian như vậy.” Lý Nguyễn uống một ngụm nước, nhìn thẳng Mạnh Tử Dịch.

Mạnh Tử Dịch sửng sốt, không nghĩ Lý Nguyễn sẽ bình tĩnh như vậy, lãnh đạm xem cô như người không quen biết. Cô giật mình, lấy một tấm thiệp mời từ trong túi ra.

“Thứ bảy tuần tới là hôn lễ của tôi, tôi muốn mời cô tham gia.”

Lý Nguyễn nhướn mày cười cười: “Được, có thời gian tôi sẽ tới chung vui.”

Kiếp trước tuy không nhận được thiệp mời nhưng cô vẫn tham dự hôn lễ này với tư cách bạn gái của Đỗ Dịch Trạch. Mạnh Tử Dịch và Đỗ Dịch Trạch là bạn học thời cao trung, lại học cùng trường Đại học, có rất nhiều bạn chung, từ nhỏ Lý Nguyễn đã đi theo Đỗ Dịch Trạch, tự nhiên cũng quen biết không ít.

Lúc ấy, Lý Nguyễn không phải không nhìn thấy chút mất mát trên mặt Đỗ Dịch Trạch, nhưng cô cảm thấy vui mừng vì Mạnh Tử Dịch đã kết hôn. Dù cho hôn lễ của cô ta long trọng, gia đình chú rể lại là thế gia hào môn, cô cũng không có chút ghen tỵ nào, bởi vì kể từ giây phút đó, cô đã hoàn toàn có được Đỗ Dịch Trạch.

Nhưng hôm nay, Mạnh Tử Dịch lại cố ý đến đưa thiệp mời cho cô.

Lý Nguyễn mỉm cười, cuối cùng hiểu được Mạnh Tử Dịch tới đây để làm gì.

Khoe khoang sao?

Hay là, Mạnh Tử Dịch cũng không tin, Lý Nguyễn cô thật sự nguyện ý chia tay với Đỗ Dịch Trạch.

“Lý Nguyễn, tôi và Dịch Trạch thật sự không có gì…” Mạnh Tử Dịch ra vẻ do dự thật lâu mới nói nói, “Hiện giờ tôi không còn ở công ty nữa, thật mong cô có thể trở về, Dịch Trạch đang rất cần cô.”

Mạnh Tử Dịch nói thật khẩn thiết, nhưng Lý Nguyễn lại muốn cười.

Có phải trong suy nghĩ của Mạnh Tử Dịch, tình yêu của cô cần cô ta bố thí? Cô ta cho rằng mình là vì cô ta mới đòi chia tay Đỗ Dịch Trạch?

Đúng vậy, tất cả mọi người đều cho rằng Lý Nguyễn cô đang làm loạn, ngoài bản thân cô thì không ai nhìn ra được cô kiên quyết thế nào.

“Nếu không còn chuyện gì khác thì tôi về trước.” Lý Nguyễn cảm thấy mình và Mạnh Tử Dịch không còn chuyện gì để nói với nhau, cười đứng dậy cầm lấy thiệp mời xoay người đi ra ngoài.

Lý Nguyễn không quay đầu lại nên không thấy được biểu cảm của Mạnh Tử Dịch, nhưng cô nghĩ, đối phương chắc là cảm thấy bị sỉ nhục, chỉ sợ trước khi tới đây, cô ta không ngờ được thái độ của cô sẽ như vậy.

Khi tới thang máy, Lý Nguyễn nhìn tấm thiệp được thiết kế hoàn mỹ trong tay đến phát sầu.

Có nên đi hay không đây?

Cố Kỳ Nguyên không ở nhà, cuộc sống của Lý Nguyễn rất thanh nhàn, thỉnh thoảng nghiên cứu công thức nấu ăn để làm vài món mới, có lẽ sau khi Cố Kỳ Nguyên sau trở về cô sẽ làm cho anh ăn, làm anh kinh ngạc tay nghề của cô tiến bộ vượt bậc.

Nhưng có lúc cô lại rất lười vì dù làm ngon tới đâu cũng không có người ăn thử. Nhìn bàn ăn trống trải, cô cảm thấy trong phòng cực kỳ yên tĩnh.

Cho nên, khi Tiểu Đặng mời cô tham gia sinh nhật, cô vui vẻ tới tham dự.

Tiểu Đặng mời toàn người trẻ tuổi trong công ty, có vài người Lý Nguyễn chưa từng gặp, thế mới biết quan hệ của Tiểu Đặng rộng hơn cô tưởng.

Lần đầu tiên Lý Nguyễn tham gia tụ hội của bọn họ, Tiểu Đặng cố ý kéo cô tới giới thiệu.

“Lý Nguyễn, đây là Chu Tề làm bên mảng bất động sản của Hoàn Vũ, là học trưởng của mình, vẫn còn độc thân, anh ấy từ nhỏ tới giờ đều ưu tú.” Tiểu Đặng kéo Lý Nguyễn đến trước mặt một người đàn ông khoảng 30 tuổi mặc tây trang màu xám, quay đầu làm mặt quỷ với Lý Nguyễn, “Học trưởng, đây là đồng nghiệp của em, Lý Nguyễn, lần trước em nói qua với anh rồi.”

Lý Nguyễn sửng sốt.

Tiểu Đặng đây là, giới thiệu đối tượng cho cô?

Quả nhiên, Tiểu Đặng vừa dứt lời, mặt Chu Tề ửng hồng, khẩn trương nhìn Lý Nguyễn, “Chào, chào cô, tôi là, Chu Tề.” Chu Tề bối rối vươn tay chào hỏi.

Lý Nguyễn lịch sự bắt tay với anh ta, “Chào anh, tôi là Lý Nguyễn làm ở phòng Tài Vụ của Hoàn Thừa.”

Từ trước tới nay Lý Nguyễn quen biết rất ít, cô cũng chưa bao giờ chủ động bắt chuyện với những chàng trai khác. Mẹ cô đã nhiều lần gọi điện thoại tới bảo cô nghiêm túc tìm bạn trai, nhưng xét đi xét lại, người phù hợp mà cô quen biết chỉ có mỗi Cố Kỳ Nguyên.

Nghĩ đến Cố Kỳ Nguyên, Lý Nguyễn hơi thất thần. Bên đó bây giờ có lẽ khoảng 4 giờ sáng rồi…..

“Học trưởng, anh giúp em chiêu đãi Lý Nguyễn nhé, cô ấy lần đầu tới đây.” Tiểu Đặng đưa lưng về phía Lý Nguyễn nháy mắt với Chu Tề, “Lý Nguyễn, cậu đừng khách khí, quán ăn này là của Chu học trưởng và bạn bè cùng nhau mở, có chuyện gì cứ tìm anh ấy.”

Hôm nay là sinh nhật của Tiểu Đặng nên cô ấy phải đi tiếp đón bạn bè khác nữa.

Lý Nguyễn kinh ngạc nhìn quán ăn nhỏ mà độc đáo này.

“Quán ăn này tôi đã từng được xem qua trên mạng.” Quán tuy có chút nhỏ nhưng rất nổi tiếng trong giới trẻ, Lý Nguyễn vốn đang kinh ngạc vì Tiểu Đặng có thể bao hết nơi này, không nghĩ tới thế nhưng là Chu Tề mở.

“Ừm, chính là cùng bạn bè, mở, mở ra chơi.” Chu Tề cau mày, trong lòng rất quẫn bách. Anh có tật mỗi lần nhìn thấy phụ nữ lại khẩn trương xấu hổ, hôm nay sao lại càng nghiêm trọng hơn?

Chu Tề quay đầu đánh giá Lý Nguyễn, thấy cô rất hứng thú nhìn chung quanh, âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Lý Nguyễn thật sự rất tò mò.

Cô đã từng mơ ước mở một quán ăn hoặc quán cà phê nhỏ tinh xảo. Nhưng từ lúc ràng buộc với Đỗ Dịch Trạch, mơ ước thời thiếu nữ phải tạm gác lại.

“Thật xinh đẹp, chắc phải tốn không ít công sức nhỉ?” Lý Nguyễn tán thưởng.

“Chủ yếu là vợ bạn tôi kinh doanh, tôi chỉ hùn vốn.” Chu Tề đáp lời Lý Nguyễn, hít sâu vài lần mới dần dần trấn định, nhưng nhìn sườn mặt duyên dáng của Lý Nguyễn anh lại bắt đầu đỏ mặt.

Anh đã từng nhìn thấy Lý Nguyễn khi nói chuyện cùng Tiểu Đặng ở nhà ăn công ty, nhưng lúc ấy chắc là cô không chú ý tới anh. Sau đó Tiểu Đặng nói sẽ giới thiệu cho anh vài người bạn, anh lập tức nhớ tới cô, một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp.

Thật an tĩnh, hấp dẫn ánh mắt của anh.

Tiểu Đặng có không ít bạn bè, mọi người đến đông đủ thì quán ăn nho nhỏ đã đầy ắp.

Lý Nguyễn chăm chú thưởng thức, vừa ăn vừa đoán nguyên liệu dùng trong mấy món ăn và cách nấu, thỉnh thoảng ngẩng đầu là bắt gặp ánh mắt của Chu Tề phía đối diện.

Cô hơi xấu hổ.

Cô không nghĩ tới Tiểu Đặng muốn làm bà mối, càng không nghĩ tới Chu Tề còn thẹn thùng hơn cả cô. Làm quen bạn bè cũng được nhưng Lý Nguyễn cảm thấy cô không có bất kỳ suy nghĩ gì khác đối với Chu Tề.

Dáng vẻ của Chu Tề đoan chính, công việc cũng không tệ, tính cách thoạt nhìn cũng không tồi nhưng Lý Nguyễn không muốn tiến xa hơn nên cô cư xử hết sức đúng mực tránh làm anh ta hiểu lầm.

~ Hết chương 24 ~
« Chương TrướcChương Tiếp »