- 🏠 Home
- Đô Thị
- Teen
- Xu Xu, Đừng Khóc!
- Chương 17
Xu Xu, Đừng Khóc!
Chương 17
với thắc mắc ko giải tỏa được, tôi phải gặn hỏi Hương Kim mãi, đến khi cô ấy chịu giải thích với tôi, thì cũng lại là cái điều tương tự như Long đã nói.
“Lãm thích cái băng đó, cũng như thích Xuân, mình nghĩ thế.”
“thích tớ?”
trong 1 ngày, có 2 người thích tôi lận à?
trời, nghĩ cũng…vui nhỉ, mình được nhiều người thích
vậy mà mẹ nói ko ai muốn chơi với con khờ như tôi, mẹ sai rồi nhé ^0^
…………….
niềm vui “được 2 người thích” chẳng tồn tại được trong tôi bao lâu..
có thể do tôi ko nghĩ nhiều về nó lắm.
một phần cũng vì cái hội thi quái quỉ đó, tôi phải luyện tập rất nhiều ở nội dung… chạy tiếp sức.
chiều nào ko đi học, tôi phải lết lên trường để tập với Long và Lãm..
mất bao nhiêu là thời gian.
một buổi tập
phù…phù..
trời, mệt quá, sắp chết rồi, ko chạy nữa…
huhuhu.
“thôi…tớ…chịu…sao các cậu ko tìm 1 bạn nam vào nhóm mà lại chọn tớ chứ!!”
“qui định là mỗi nhóm phải có đủ nam nữ, vậy cũng hỏi.”
“thế sao ko chọn Thảo, Kiều Oanh, hay Quế Chi cũng được, họ khỏe hơn tớ.hichic…”
“ko thích, thích Xu Xu, được hông?hehehe”
okay… lại là thích…
giờ thì tôi ko cần ai thích hết, mệt muốn điên…
>__<
“chắc tập vậy là được rồi, nghỉ đi mậy”
Lãm nói với Long, trong khi tôi thì mồ hôi đẫm ướt lưng áo, thở hồng hộc ngồi xuống bậc thềm…
Long nghĩ 1 lúc, rồi gật đầu đồng ý.
“tao canh rồi, theo tin tình báo, tụi nhóm kia chạy mất 5 phút 45 giây, còn tụi mình chỉ có 5 phút 12 giây. chắc ko phải lo.”
“uh…”
“nhưng còn vụ văn nghệ sao mày?”
“Xuân hát chính, tao với mày bè! ^^”
nói rồi cả 2 người họ quay sang nhìn tôi đầy toan tính, tôi ngơ ngác vội vàng phản đối, làm sao mà tôi hát chính được chứ!
“ko!..ko, các cậu làm sao thì làm, tớ ko hát..!!”
“làm gì mà căng thẳng vậy? Xuân ko hát, chẳng lẽ bọn tôi 2 thằng song ca?”
“uh, 2 người song ca đi!”
….
O___o T___T
“chúng tôi còn phải về luyện thi test IQ, nên Xuân phải phụ trách việc ca hát.”
“hay là Xu Xu muốn đổi?”
hai người họ giành phần test IQ vì nghĩ rằng tôi ko giỏi vụ đó, nên hợp nhau …ăn hϊếp tôi.
nhưng mà, tôi sẵn sàng đổi. heheh ^-^
thế là trận cãi vã giữa cả ba cuối cùng cũng được giải quyết, là tôi sẽ phụ trách học bài test IQ, còn họ sẽ…thi văn nghệ.
kakakak.
phần kiến thức xã hội, chúng tôi chia nhau về đọc sách, mỗi đứa 1 lĩnh vực…
ngoài ra, còn 1 nội dung thi nữa là đối kháng môn năng khiếu, chọn 1 trong 3 môn bóng bàn, karate và cờ vua.
tức là mỗi nhóm đăng ký phải thạo cả 3 môn, vì vòng chung kết, họ sẽ cho bốc thăm môn thi.
……………
suốt thời gian lo chuẩn bị cho hội thi, tôi rất ít gặp Đu Đu, và gần như ko nhớ cậu ấy chút nào..
cuộc thi diễn ra trong 2 tuần, vào 2 ngày chủ nhật.
hôm nay là vòng thi đầu tiên, tôi hồi hội kinh khủng, phải nhờ ông nội vẽ cho lá bùa, để lấy may mắn.
ông nội cầm cây bút tàu, vẽ loăng quăng gì đó
rồi gói lại hình tam giác đưa cho tôi.
“ba biết vẽ bùa khi nào vậy?”
ba tôi đang cài nút áo, nhìn sang hỏi ông nội, ông chỉ cười hehehe.
tôi theo ba ra khỏi cửa, mới sực nhớ tôi cần Đu Đu
ủng hộ tinh thần TT___TT
trời ơi, ko có Đu Đu là tôi chẳng thi thố được gì hết.
tôi quay vào nhà nhấc máy điện thoại, định bấm số, nhưng khi thấy mẹ từ trong bếp ra, tôi hơi sợ, rồi quyết định bỏ máy.
……
“ba, ba chở con sang nhà Đu Đu đi”
“làm chi?”
“con gọi Đu Đu đi ủng hộ! con ko thể yên tâm khi ko có Đu Đu, hic..”
ba tặc lưỡi 1 tiếng nhỏ rồi quay xe sang hướng nhà Đu Đu..
thật tốt là ba vẫn ko ghét Đu Đu như mẹ..
…
“Đu Đu nó đi vắng rồi con.”
“….khi nào thì về hả cô?”
“chắc khoảng 12 giờ. con có nhắn gì ko?”
……dù biết rằng lúc ấy sẽ quá trễ, tôi vẫn để lại lời nhắn cho mẹ Đu Đu..
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Teen
- Xu Xu, Đừng Khóc!
- Chương 17