Chương 2: Trở thành bạn cùng bàn nam chính, bị nam chính nội bắn triều phun cao trào.

"Không có gì, giờ học sắp bắt đầu rồi, đừng lãng phí thời gian."Thanh âm Tần Phong tương đối lạnh lùng, tính cách hắn vẫn luôn như vậy, cũng không có nhằm vào Hạ Ngôn. Cùng lúc đó ánh mắt hắn liếc nhìn về phía khác, tuy hắn không nhất định phải làm chính nhân quân tử nhưng hắn cũng không muốn lúc này chiếm tiện nghi của người khác.

Đi tiểu xong, Hạ Ngôn nhanh chóng kéo quần lên, làm bộ như cậu không có quyến rũ ai...

Đoạn đường tiếp theo diễn ra vô cùng thuận lợi, sau khi lấy sách xong, hai người trở về phòng học. Dọc đường Tần Phong không nói gì nhiều nhưng Hạ Ngôn lại hỏi rất nhiều, chẳng hạn như nên tham gia câu lạc bộ nào, giọng nói rất nhẹ nhàng lại không gây khó chịu.

Hôm nay là một ngày thật yên tĩnh, mãi cho đến buổi tối khi mà Tần Phong phát hiện Hạ Ngôn sống ở phòng đối diện. Hắn không quen ở chung trong ký túc xá với người khác nên đã thuê một căn nhà ở ngoài trường học.

"Thật trùng hợp, thì ra Hội trưởng đại nhân sống ở đây?" Hạ Diễn cười ấm áp nói.

Tần Phong cau mày, không biết đối phương sao có thể nói ra cái danh hiệu kỳ quái như vậy.

“Cứ gọi tên tôi đi.” Hắn nói.

Hạ Ngôn: “Chỉ là nói đùa thôi mà, đừng nghiêm túc như vậy. Tôi cũng tham gia hội sinh viên, tôi nhận ra lớp trưởng lợi hại như vậy, hơn nữa còn là hội trưởng. Vậy từ nay trở đi… tôi’ sẽ gọi anh là Tần ca nhé?"

Tần Phong bình tĩnh nói: “Tùy cậu.” Sau đó, hắn nhìn thấy cánh tay trắng nõn gầy gò bị lộ ra sau khi ống tay áo xắn lên của Hạ Nghiên cùng hành lý lớn nhỏ của cậu, hắn trầm mặc một lát, hỏi: “Có cần giúp đỡ không?”

Hạ Ngôn dừng một chút: “Giống như bị Lỗ Ban nhập hồn vậy.”

Tần Phong: "Hả?"

Hạ Diễn tiếp tục cười: "Không có việc gì, tôi tự mình làm, không quấy rầy Tần ca." Nói xong, cậu tiếp tục dùng sức kéo hành lí.

Tần Phong: "..."

Không biết là vì không nhìn nổi nữa hay vì nguyên nhân nào đó, Tần Phong vẫn đi tới, cầm lấy chiếc vali kéo vào phòng.

Hạ Ngôn có chút xấu hổ, dọn đồ xong nói muốn đãi Tần Phong một bữa tối. Hắn liền từ chối, nói trong nhà cũng cần thu dọn, không cần lãng phí thời gian.

Hạ Ngôn không hề ép buộc, dù sao cậu chỉ cần giải quyết vấn đề tính dục của nam chính chứ không cần phải dụng tâm gian khổ. Cậu chỉ là ở bên cạnh hắn chuẩn bị trước, nếu giấc mơ tiếp theo không có tác dụng thì cậu sẽ phải bắt đầu một chiến lược mới trong thực tế.

Nhắc mới nhớ, hệ thống này thực sự rất biết cách tận dụng, chỉ cần đến tuổi trưởng thành là có thể nhét cậu vào lớp đại học của nam chính với lý do thiên tài nhảy lớp, căn nhà đối diện Tần Phong cũng nhanh chóng được sắp xếp.



Đêm đó hắn lại ngủ quên, lần này khung cảnh đã thay đổi, một hành lang dài.

Cuối hành lang có một cánh cửa sắt to nặng nề, trên cửa sắt có một cái lỗ tròn. Hạ Ngôn bị kẹt chặt ở trong đó, cậu ở trong cửa từ thắt lưng trở xuống không mặc quần, còn thắt lưng trở lên ở bên ngoài cánh cửa.

Hai bên cánh cửa sắt lớn vẫn treo hai ngọn đèn dầu, chiếu sáng cả khu vực, nhưng hành lang dài quá, từ đầu bên kia tối đen như mực, như có điểm bất thường.

Trên cửa có viết mấy chữ lớn: “Xuất tinh sẽ mở cửa”.

Tần Phong: "..."

Lần này vẫn như cũ không cưỡng chế ép buộc gì cả, hắn có thể làm chiếc bức phấn nộn trước mặt, hoặc thức đến tận bình minh.

Nhưng người trong mộng không biết mình đang mơ, thỉnh thoảng nửa tỉnh nửa ngủ cũng biết, hắn chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt quen thuộc, hình như trước đây hắn đã từng liếʍ qua? Cứ như vậy, phòng tuyến tâm lý của Tần Phong càng ngày càng hạ thấp, lòng bàn tay to chậm rãi xoa nắn cặp mông trắng nõn mềm mại của cậu.

Trước khi chạm vào tâm hoa, một giọt chất nhầy trong suốt màu trắng tràn ra từ nhụy hoa, khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Ngôn ở bên kia cánh cửa từ từ chuyển sang màu đỏ, vẻ mặt cậu mềm mại, chẳng lẽ âʍ ɦộ sắp bị đυ. rồi sao?Cậu đã mong chờ nó từ rất lâu rồi.

Nhân vật nam chính thực sự rất đẹp trai, lông mày sắc sảo và đôi mắt đầy sao, đường nét khuôn mặt hoàn hảo và chiều cao rất ngưỡng mộ. Cho dù không nhìn thấy bóng dáng anh ấy khi cởϊ qυầи áo, cũng có thể tưởng tượng rằng anh ấy nhất định phải có một thân thể rất tuyệt.

Hạ Ngôn rất mong được mất zin vào tay một người đàn ông như vậy.

"A!...Cái lưỡi đang liếʍ âʍ ɦộ..."

"hệ thống!"

[Hy vọng lúc này kí chủ không liên hệ với tôi, tất cả đều là tranh khảm, tôi cũng không giúp được gì nhiều cho cậu.】

Hệ thống hình như trước đó đã nói sẽ không đi dò xét sự riêng tư của ký chủ, Hạ Ngôn lúc này rất cao hứng, không cách nào khống chế được biểu tình dâʍ đãиɠ của mình. Cậu còn có chút xấu hổ, vốn là muốn hệ thống chủ động ngăn chặn một chút.

"Haah...! Uh-huh..."

"Uhm a -hah...ah...!"

Hắn liếʍ đến bên trong, lưỡi nhanh quá, bướm nhỏ của Hạ Ngôn có chút chịu không nổi, trong mắt tràn đầy nước, khóe mắt còn có vết đỏ, trông rất đáng yêu.

"Uhm-hah! Những ngón tay..."

Hạ Ngôn nỉ non một tiếng, cậu cảm giác được ngón tay của đối phương đưa vào trong âʍ ɦộ. Hắn khuấy động động tay, giống như muốn mở nó ra, dù sao khe hở rất nhỏ, nhìn thoáng qua là có thể biết được là không thể đi vào ngay. May mắn thay, bức chảy rất nhiều nước và đã được bôi trơn đầy đủ.

Ngay cả đầu ngón tay lúc đầu cũng chỉ có thể đưa vào một ngón, sau khi đưa đẩy vài lần, ngón thứ hai từ từ được đưa vào, âʍ đa͙σ nhanh chóng bị trêu chọc, đồng thời ngón tay cái tiếp tục xoa bóp âʍ ѵậŧ bên dưới.

"Không thể…!...Uh-huh..."

Hạ Ngôn rêи ɾỉ lớn tiếng, dù sao thì nam chính phía sau cửa cũng không nghe thấy, nhưng giọng nói của cậu thật ra khá nhỏ, đều là do bị sờ mà ra cảm giác. Hóa ra âʍ ɦộ của cậu vẫn có thể bị chơi đùa như thế này, sau này nửa đêm không chịu nổi cậu có thể chính mình làm thử xem.

Ngón tay ra vào càng lúc càng nhanh, mãi cho đến Hạ Ngôn không nhịn được co chân nhấc lên, Tần Phong đột nhiên rút đầu ngón tay ra.

"Hừ..." Trên mặt Hạ Ngôn lộ ra vẻ không kiên nhẫn, đừng có dừng lại mà!

Giây tiếp theo, âʍ ɦộ bị ©ôи ŧɧịt̠ lớp áp vào, khi dùng lưỡi liếʍ âʍ ɦộ, Tần Phong đã cởi cúc quần, bắt đầu dùng tay xoa lên,đồng thời vừa đưa ngón tay vào âʍ đa͙σ vừa loát ©ôи ŧɧịt̠.

Côи ŧɧịt̠ to lớn cọ sát vào môi hoa tâm vài lần rồi đẩy vào, nhưng chỉ vào được một chút đã có cảm giác như chặn lại nên anh phải rút ra rồi nhét lại.

Mỗi lần đều đâm vào được một đoạn nhỏ, lại tiếp tục đẩy ra cắm vào lặp đi lặp lại.

"Haah! Ách... ah!..."

Hạ Ngôn đột nhiên cảm thấy vô cùng vui vẻ, tuy cũng có đau đớn, nhưng đau đớn sẽ mang lại cảm giác dễ chịu hơn. Cậu biết điều này không bình thường, chưa từng nghe nói có người nào thoải mái như vậy ngay lần đầu tiên, có lẽ lần sau sẽ hỏi hệ thống.

“Ân ách a…… Tê a!……”

“Bắn, a a!!……

Hạ Ngôn đột nhiên kẹp tiểu bức đạt đến cao trào, đồng thời ©ôи ŧɧịt̠ to lớn cũng vào đến tận cùng, âʍ đa͙σ liên tục kéo dài co bóp.

Tần Phong bị kẹp chặt thì rên lên một tiếng, gần như cũng muốn xuất tinh, sau đó là những cú thúc liên tục, hắn biết âʍ ɦộ đạt cực khoái có nghĩa là bắt đầu thích ứng rồi.

"Xì...! Không, không, không!!..."

Hạ Ngôn bây giờ cảm thấy có chút khó chịu, nam chính không thể nghe được giọng nói của cậu, thao quá mạnh, cậu bị đυ. mạnh đến nỗi âʍ ɦộ chịu không nổi, mỗi cú đâm đều thẳng vào hoa tâm.

Ở một nơi mà Hạ Ngôn không thể nhìn thấy, cảnh tượng ©ôи ŧɧịt̠ to lớn ra vào trong âʍ ɦộ hồng phấn không ngừng kí©h thí©ɧ thị giác của Tần Phong, khiến hắn không thể tự chủ mà đẩy ©ôи ŧɧịt̠ của mình mạnh hơn, thậm chí còn có suy nghĩ đυ. hư tiểu bức này.

Không lâu sau, Tần Phong nhấc một chân của cậu đặt lên cánh tay của hắn, để hắn dễ dàng đυ. vào hơn.

Hạ Ngôn muốn xuất tinh lần nữa, cậu úp mặt xuống, nước mắt sinh lý từng giọt rơi xuống đất, nước bọt chảy ra, kéo dài thành những sợi bạc dài.

"Chết tiệt nhanh quá... Ối!..."

"Tôi sắp xuất tinh, tôi sắp xuất tinh...!!

Lần này cậu nghiêng người, từ trong âʍ ɦộ của mình phun ra từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙, giống như đang đi tiểu, thỏa mãn đến nỗi những ngón chân trắng nõn nhỏ tròn cuộn lên.

Bị đυ. nhục nhã, bị đυ. như một tiểu cɧó ©áϊ, Tần Phong mặc dù sẽ không nghĩ như vậy, nhưng cảnh tượng dâʍ đãиɠ trước mặt lại kí©h thí©ɧ đến mức ngay khoảnh khắc tiếp theo hắn đã xuất tinh mạnh mẽ, qυყ đầυ hướng thẳng vào trong hoa tâm,tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều được bắn vào tử ©υиɠ.

"Ahhh!!" Hạ Ngôn tận hưởng cảm giác được lấp đầy.

Tần Phong mới chỉ xuất tinh một lần, Tần Phong còn chưa thỏa mãn, hắn có chút tiếc nuối dừng lại như vậy, lại phát hiện chung quanh không có gì thay đổi...

Côи ŧɧịt̠ to lớn tiếp tục đút vào âʍ ɦộ mà không cần suy nghĩ, không ngừng trêu chọc hoa tâm. Cùng lúc đó, Tần Phong đặt hai chân của Hạ Diễn xuống, hai tay nắm lấy giá đỡ đèn dầu trên đó, dùng sức mà đυ. nhanh hơn, cùng với dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra phát ra âm thanh bạch bạch càng lớn hơn.

"Huh ! Nhanh quá!..."

"Hệ thống, tại sao đã bắn rồi vẫn chưa kết thúc? Tôi chịu không nổi nữa rồi!!"

Phần thịt âʍ đa͙σ của cậu tê cứng vì bị đυ., dù không nhìn vào nhưng nó chắc chắn đã đỏ và sưng lên

Hệ thống có thể bắt được ký chủ tiếng kêu, đáp lại: [ bởi vì chúng ta tới đây là để thỏa mãn nam chính, mà nam chính còn chưa thỏa mãn. 】

"Nhưng tôi, aha! Sẽ bị hỏng mất."

Mặt cậu tràn đầy nước mắt sinh lý, nam chính thực sự coi tiểu bức của mình như ly tự sướиɠ sao? Đυ. mạnh quá.