Chương 6.2 (tiếp)

【27】

“ Toji, tôi thấy kiếm tiền cũng không khó, về sau anh không cần ra ngoài. ”

Sau khi tùy tay đấm banh xác chú linh đặc cấp nào đó đã làm khó chú thuật giới rất lâu, tôi nhìn tin nhắn 100 vạn đã nhận trên di động của Toji và nói chắc chắn:

“ ...... ”

Từ khi coi cô gái này là công cụ kiếm tiền, Toji đã liên tục không ra tay vài cái nhiệm vụ, mà hiện tại, cô gái này chủ động nói: Để tôi ra ngoài làm nhiệm vụ một mình.

Người đàn ông giật nhẹ khoé miệng, đồng ý “ Được. ”

Toji cho tôi phương thức liên hệ của Kong Shiu, khi tôi cần nhiệm vụ thời điểm chỉ cần hỏi Kong Shiu, có Toji làm đảm bảo, Kong Shiu sẽ không cắt xén thù lao nhiệm vụ, huống chi tiền đều chuyển tới thẻ của hắn, việc gì mà không làm.

Sau đó ngày đầu tiên, âm thanh nhắc nhở có tin nhắn vang lên liên tục chưa từng dừng lại, Toji đang ở phòng thuê mới xem phát sóng trực tiếp đua ngựa nhanh chóng tắt âm báo, chuyển chế độ im lặng.

Vì vậy đến khi buổi tối, Toji trực tiếp mở ra tin nhắn cuối cùng, thẻ ngân hàng của hắn đã có 8 con số.

“ ...... ”

Trước kia hắn đi theo cô gái ngốc này một ngày nhiều nhất làm một nhiệm vụ. Bây giờ cô ấy một mình làm nhiệm vụ, chỉ một ngày liền làm xong nhiều như vậy?

Xem lại tin nhắn ban ngày được gửi tới, số tiền nhận được so le không đồng đều, có mục Kong Shiu gửi vào một ngàn vạn, cũng có tài khoản xa lạ chuyển vào mấy ngàn mấy vạn.

—— Giống như khi trên đường nhìn thấy chú linh, bèn trực tiếp dò hỏi người qua đường - tôi giúp bạn phất trừ chú linh, hoàn thành xong, bạn phải trả tôi XX đồng - đúng là cách tà giáo làm việc.

Đêm ấy tôi không về nhà.

Ngày hôm sau cũng không về.

Một tuần sau, Toji nhìn thấy tiền tiết kiệm của hắn có 9 số.

【28】

Lúc này đã nửa đêm.

Vì tránh phiền toái, tôi im ắng trèo cửa sổ vào trong nhà, định đi tắm rửa.

Một tuần không ngủ không nghỉ phất trừ chú linh, cho dù là làm thợ săn tôi cũng có chút kiệt sức.

Khi tôi kiễng mũi chân, đi hướng phòng tắm, cửa phòng ngủ bị đẩy ra.

Toji mặc một chiếc áo phông trắng ôm cánh tay, khóe mắt là sự trào phúng quen thuộc.

“ Đang lén lút làm gì vậy? ”

Tôi giơ lên tay đầu hàng:

“ Tôi sợ anh ngủ rồi nên......”

Trong bối cảnh tối tăm, đôi mắt màu xanh lá đậm của người đàn ông hơi hơi lóe lên ánh sáng, cực kỳ giống dã lang trong rừng rậm .

“ Những nhiệm vụ đó đều là cô làm? ”

Phất trừ nhiều chú linh như vậy, cô ấy không phải là đều đem toàn bộ chú linh của Tokyo trừ bỏ đi.

Thấy đối phương giống như đang định khích lệ tôi, tôi ngượng ngùng cười cười:

“ Không có gì —— ”

“ ...... ”

Cô gái này tuyệt đối lý giải câu nói của hắn sai rồi.

“ Tôi không biết khi nào sẽ rời đi, trước khi đi phải để giành nhiều tiền chút cho Toji .”

【29】

Rời đi?

Lông mày người đàn ông giơ lên.

Trong vài giây Toji đang suy tư, tôi cho rằng hắn không có vấn đề cần hỏi, vì thế tôi đi ngang qua Toji đang dựa vào cửa phòng ngủ, vào phòng tắm.

Đến khi tôi ra tới, tôi ngửi thấy được một mùi hương quen thuộc.

Là mùi hương của mì tôm.

Tôi lập tức vô cùng cảm động!

Toji! Anh ấy vậy mà pha mì tôm cho tôi khi thấy tôi trở về buổi tôi, quá đảm đang !!

Người đàn ông ngồi ở trên bàn cơm nhắm hai mắt, khi tôi cảm động rưng rưng nước mắt tới gần, hắn mở ra hộp mì tôm, trực tiếp giơ tay gắp, hút sợi mì sột soạt.

Tôi :

“ ...... ”

Che lại trái tim đang giật giật:

“ Toji, ăn mì tôm không có dinh dưỡng gì, có thai —— ”

Ánh mắt màu xanh lá đậm của Toji chuyển động, nhìn chằm chằm tôi.

Bản năng của tôi nhận thấy được sự căm thù của một con sói cô độc, tôi nhanh chóng sửa lời nói:

" Người có thai nên ăn đồ ngon. ”

Khóe môi người đàn ông thấp xuống, đang định nói lại ——

Dạ dày đột nhiên co rút! Toji cảm thấy ở yết hầu có vị chua dâng lên , hắn vội vàng che lại miệng mũi, chạy vào WC .

【30】

Đã xảy ra chuyện gì?

Đầu óc tôi như bị hỏng máy.

Tôi nhìn người đàn ông sắc mặt tái mét đang quỳ một chân cạnh bồn cầu, rồi lại nhìn thấy trong bồn cầu một đống giống phôi thai nhỏ lẫn trong mì tôm, chúng nhỏ như con sâu.

Đầu ngón tay run rẩy không ngừng, tôi lập tức quỳ xuống cùng Toji, đặt tay trên bụng hắn, trong âm thanh kèm theo nức nở cùng hoang mang:

“ Toji... đứa bé, đứa bé bị nhổ ra!! ”

Tác giả có lời muốn nói: Đúng vậy, chú linh của Toji bị nhổ ra.