Chương 4: Khám thai

【15】

Tôi giúp chị gái trên giường sửa sang lại quần áo, trải chăn ra, chăn vốn bị vò thành một đống bị giũ ra, mềm nhẹ đắp lên thân thể cô ấy.

Bao gồm đầu.

Người đàn ông toàn thân trần trụi từ trong phòng tắm ra tới, biểu cảm trên mặt nhàn nhạt, như đã không có du͙© vọиɠ thế tục.

“Toji!! Quần áo!!!”. Tôi ôm lấy quần áo bị ném xuống chân giường đưa qua cho Toji:

“Ngộ nhỡ cảm lạnh làm sao bây giờ?”

Đôi mắt màu xanh lục đậm từ trên cao liếc mắt tôi một cái, hắn cầm quần áo lên định mặc vào.

“Chờ đã!"

Tôi lại bắt được cổ tay của hắn.

Người đàn ông đã mất du͙© vọиɠ bị bắt dừng lại, con ngươi sắp bốc cháy lên lửa giận, lại bị đè ép đi xuống.

—— đừng nói lý cùng đồ ngu ngốc, có nói cô ta cũng không nghe.

“Làm sao."

Tôi chỉ vào làn da lỏa lồ của hắn, trên thân thể còn lăn giọt nước.

“Thân thể còn chưa lau khô đâu."

【16】

Cuối cùng, người đàn ông mặc xong quần áo ngồi xuống bên cạnh giường đệm, muốn từ trong túi lấy thuốc lá, rồi lại ngừng lại động tác đang dở.

“Cô rốt cuộc muốn cái gì?”

Toji suy nghĩ lai lịch của cô gái thật lâu.

Người thuê hắn lần trước thuê sát thủ?

Zenin phái ra chú thuật sư diệt khẩu?

Tôi mềm oặt người ngồi trên thảm dưới đất, ngồi đối diện hắn.

Tôi thật không cẩn thận! Nội tâm người mang thai đều rất nhạy cảm, tôi nhất định làm Toji tức giận nên hắn mới nói như vậy!

Căn cứ lời nói của “Ông mày không ai địch nổi”, nếu đối phương nói ra mấy câu nói này có nghĩa là hắn đang tức giận.

Lần lượt là:

"Bạn rốt cuộc muốn cái gì?

Bạn muốn tôi làm cái gì?

Tôi không tức giận."

Trình độ tức giận theo từng câu tăng lên.

“Tôi muốn... anh bình an” ... sinh em bé ra.

“Ha ha.”

Tôi nói chưa nói xong, người đàn ông đối diện dùng đầu lưỡi đẩy hàm răng, phát ra âm thanh cười nhạo.

“Đừng nói những lời khiến người bật cười này, nói thẳng đi, cô muốn cái gì của tôi?”

Muốn đầu hắn, vẫn là thi thể?

Tôi mím môi.

Toji thật sự bực mình, có lẽ là bởi vì...

Tôi cho rằng mình đang mịt mờ liếc mắt xuống phía dưới người hắn một cái.

Hình như trong thời gian đầu mang thai, người mang thai sẽ có du͙© vọиɠ rất mãnh liệt?

“Anh tức giận sao?"

“... Tôi không tức giận."

Trong đầu tên ngốc này lại suy nghĩ cái gì?

Tôi:......

Xong rồi, Toji bực đến nông nỗi dùng giấy phép thợ săn (bảy đời vinh hoa phú quý) đều không dỗ được.

【17】

“Toji, ừm...”

Đêm khuya, trai đơn gái chiếc ở khách sạn, bầu không khí lại không có một chút mơ mộng.

“Dù thật sự muốn... Vì em bé cũng nên nhịn một chút.”

“Ít nhất ba tháng đầu tiên không được."

Môi mỏng của người đàn ông run rẩy.

Hắn bắt đầu suy nghĩ theo cách nghĩ của tên ngốc này.

Hình như tên ngốc này, vẫn luôn cho rằng hắn... Mang thai?

“Hừ.”

Hắn đứng lên, đi hai bước tới trước mặt tôi đang ngồi dưới thảm, cong lưng, trong giọng nói mang theo điểm nghiến răng nghiến lợi:

“Tôi là nam, vừa rồi cô cũng thấy rồi đúng không."

“Có, tôi thấy được.”

Tôi xem rất rõ ràng, căn cứ vào mắt nhìn của tôi, chiều dài là【 ——】, độ rộng là【 ——】

“Tôi sẽ không mang thai.”

Bị một cô gái khả nghi, không quen biết theo đuôi, Toji đương nhiên sẽ không đối xử kiên nhẫn với cô ấy, nhưng từ lúc ban đầu thử ra tay, hắn đã biết, cô gái này không phải nhân vật dễ đối phó .

Trong một tuần, hắn vô số lần muốn gϊếŧ cô, nhưng vẫn không thành công, cuối cùng lựa chọn rời khỏi.

Kết quả là rời đều rời không được...

Hắn cự tuyệt sử dụng từ “trốn” .

“Không". Tôi nâng lên cánh tay, động tác mềm nhẹ xoa bụng Toji, “Chỗ này có một sinh mệnh tồn tại , tôi cảm giác được.”

Có một đống năng lượng niệm thật sự đang thành hình dạng a!

“..... Bỏ cái tay leo tường không tẩy của cô ra.”

“Okie.”

【18】

Tôi và Toji lại đánh nhau một trận.

Đơn giản là chúng tôi có ý kiến khác nhau.

Tôi muốn Toji đi bệnh viện khám thai.

Toji nhìn tôi như thấy được con khỉ có thể nói .

Tôi muốn đưa hắn đi.

Hắn không nghe theo.

Vì thế hai chúng tôi ở gara ngầm của khách sạn đánh nhau.

Mặc dù tôi vẫn luôn cố gắng khống chế để không công kích đến hắn, nhưng......

Tôi nhìn nắm tay được bao bọc bởi năng lực niệm, lại nhìn Toji bị đánh sâu vào đang bay thật xa .

Chẳng lẽ đây là cách chạy trốn của người mang thai đang bị hậm hực sao?!

Tôi nhanh chóng chạy đến, túm Toji đang bay xuống dưới, lại đặt hắn nằm trên mặt đất của cửa ra bãi đỗ xe, sờ bụng hắn.

“Toji! Em bé! Em bé của anh!”

Nhân viên trực ban đêm của bãi đỗ xe dò đầu ra, lộ ra vẻ mặt bà tám - hoá ra hôm nay là bộ phim người yêu đánh nhau đến xảy thai.

Người đàn ông nằm trên mặt đất hoàn toàn chết lặng, không đợi nghe thấy câu nói tiếp theo của cô gái ngu ngốc kia, hắn liền hôn mê bất tỉnh.

Suy nghĩ cuối cùng trước khi ngất xỉu là:

Hắn cảm thấy - Thiên Dữ Chú Phược - của hắn là giả.

【19】

Bác sĩ mang khẩu trang nhìn người đàn ông có làn da bị vài vết trầy xước mà tôi khiêng, rất chuyên nghiệp dò hỏi:

“Ngoại khoa?”

Tôi lắc đầu, xốc Toji lại gần vai tôi một chút:

“Kiểm tra sức khoẻ.”

Bác sĩ chậc lưỡi hai cái, người trẻ tuổi hiện tại a, đánh nhau không tổn hại đến xương cốt nội tạng không được sao?

Tôi: “Khám thai.”

Bác sĩ đeo khẩu trang tức khắc thay đổi sắc mặt.

Qua hơn nửa đêm, người đàn ông cao lớn cùng cô gái nhỏ gầy, chẳng lẽ là...

Hắn lập tức nhìn Toji như nhìn thấy kẻ xấu xa, nhẹ nhàng cùng tôi nói:

“Cô gái nhỏ, uống trước thuốc tránh thai khẩn cấp, tôi gọi điện cho cảnh sát.”

Tôi ngăn trở bác sĩ.

“Không phải tôi khám, là người này khám.”

“Ai?"

“Người mang thai là hắn.”

Tôi sửa sang chỉnh tề lại vạt áo của Toji, giống như sửa sang một con gấu bông.

“.....”

Ánh mắt bác sĩ hiện lên một chút nghi ngờ, sau đó nhanh chóng nghĩ đến cái gì.

Đúng rồi, thời buổi này đang lưu hành "đẹp khỏe mạnh”, có không ít cô gái đẹp làm đen đi làn da trắng nõn, còn rèn luyện cơ bắp, thật sự khiến bản thân biến thành Babi kim cương .

Ái chà, giống người mang thai hắn đang gặp được này, đúng rồi, Babi kim cương cũng là con gái .

Đúng lúc ấy đầu ngón tay của Toji nhúc nhích hai cái, hắn dần dần khôi phục ý thức, từ cần dựa vào tôi đến tự dựa vào chân của hắn đứng dậy.

Bác sĩ thu liễm hoài nghi vừa rồi.

Chà chà, cô gái này có vẻ hơi hung dữ.

Hắn cười tủm tỉm nói với Toji:

“Cô gái, lần kinh nguyệt gần nhất của cô là khi nào?”

Toji vừa tỉnh lại:

“...?”