- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Xin Lỗi, Nhận Nhầm Người
- Chương 23
Xin Lỗi, Nhận Nhầm Người
Chương 23
Công bị Thụ doạ cho ngu người, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì, cái này lại tạo điều kiện cho Thụ tiến vào.
Hắn cố định gáy cậu, du͙© vọиɠ mạnh mẽ phủ lên môi cậu.
Ban đầu vì muốn hợp với bé váy, cậu dùng màu son không đậm lắm, sau khi ăn xong bữa cơm môi đã có phần nhợt nhạt, lúc này bị Thụ chà đạp, môi lại sưng đỏ lạ thường.
Hưởng thụ đôi môi căng mộng, đầu lưỡi lướt qua môi, cậu không phát giác bản thân đã há miệng, Công không phòng bị lập tức bị người ta xâm chiếm.
Miệng hắn còn thoảng mùi cồn, cậu thậm chí còn nếm được mùi vị của rượu.
Công bình thường không uống rượu, khi bạn bè tụ tập cậu chỉ toàn uống nước trái cây, dính một tí men vào liền mặt đỏ tai hồng, giờ này mùi rượu lại từ trong miệng toát ra, đầu cậu nhanh chóng trở thành đống keo dán, dính lại với nhau, theo bản năng hôn đáp lại.
Cảm nhận được Công phối hợp với mình, trong mắt hắn hiện lên ý cười, làm nụ hôn càng thêm sâu.
Công trong lúc hỗn loạn bị Thụ kéo ra ngoài, ngồi vào sau xe, nghe thấy hắn gọi điện thoại, cậu ngồi yên, không biết nên làm gì bây giờ, Thụ gọi tài xế đến, quay đầu lại thấy Công ngoan ngoãn ngồi đó nhìn mình, đôi mắt long lanh, môi hồng sưng đỏ, vẻ mặt tội nghiệp như một chú mèo.
Hắn có chút không khống chế được, cảm giác khô nóng từ dưới bốc lên không ngừng, cổ họng khô khốc.
Thụ kéo cà vạt ra, lại tiến tới hôn cậu, Công chủ động há miệng phối hợp, tiếng nước va chạm khi hôn nhau vang lên.
Tài xế thuê theo địa chỉ hắn đưa chở hai người tới cửa nhà hắn, người lái thuê rất có tinh thần chuyên nghiệp, trong lúc lái xe cũng không dòm ngó một cái.
Thụ ôm Công xuống xe, bước chân vững vàng, lúc lên lầu còn thường xuyên cuối đầu hôn nhẹ một cái, Công vùi đầu vào ngực hắn, mặt đỏ như trái gấc vì động tác của hắn.
Thụ trực tiếp ôm cậu về phòng, thả trên giường của mình.
Bé váy trải qua trận giày vò vừa rồi đã nhăn nhúm không chịu được, Thụ một bên hôn môi Công, một bên thò tay vào bên trong chiếc váy hờ nửa che nửa hở tính khí đang ngẩng đầu của Công.
Thân thể cậu cực kỳ mẫn cảm, chỉ một cái chạm nhẹ cũng khiến tính khí nảy lên, lại thêm kỹ xảo xoa nắn của người kia, chốc lát nơi đó đã hoàn toàn cứng rắn.
Thụ vứt phăng cà vạt ném qua một bên, áo ngoài cũng gấp gáp cởi ra, sau đó lại gấp gáp cởϊ qυầи áo đang không che đậy được gì của cậu.
Đầu tiên, cách lớp qυầи ɭóŧ khẽ cắn một cái, như ý nghe được tiếng hít khí khó kiềm của Công, giống như được cổ vũ tinh thần, Thụ kéo lớp che chắn cuối cùng xuống, tính khí cứng rắn nóng bỏng đập vào mặt hắn.
Nước da cậu rất trắng, nơi đó màu sắc cũng không kém, dưới ánh đèn là một bé ‘gậy’ trắng trắng hồng hồng, cực kỳ đẹp mắt.
Khi hoàn toàn cứng lên, kích thước cũng hơi doạ người, một tay hắn cầm có chút cố sức.
Thụ nằm giữa hai chân Công, cầm bé Công hôn một cái thật vang, mặt Công như nhỏ ra máu, chân theo phản xạ hơi nhúc nhích, bởi vì ‘tử huyệt’ còn nằm trong tay người ta, cũng không dám động mạnh.
Thụ cúi đầu, liếʍ đầu bé Công một phen, sau đó lại từ đỉnh xuống gốc, há mồm nuốt vào, thân cây thon dài chạm sâu vào cổ họng.
Hắn lần đầu tiên làm chuyện này cho người ta, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì, chỉ theo bản năng ngậm vào, khi cúi đầu không cẩn thận, vật kia liền đi thẳng vào, nghẹn tới ứa nước mắt, vội vàng lùi lại ho khan.
Quá trình thích nghi cũng không phải ngắn, Thụ không chịu được cũng không miễn cưỡng, tiến tới hôn đùi người kia, sau đó bắt đầu cời quần.
Thụ cởi mình sạch sẽ, lộ ra qυầи ɭóŧ nửa che dưới áo sơ mi đã ướt đẫm, thân thể hắn bị kí©h thí©ɧ đã lâu, nơi kia đã sớm cứng như đá, ngay cả sờ cũng chưa sờ một cái.
Vừa rồi trong lúc ý loạn tình mê, Công bứt rới vài cái cúc áo của hắn, hắn lại hồn nhiên cởi sạch chính mình, ngồi trên người Công tiếp tục hôn môi.
Anh bạn nhỏ thở không thông nằm dưới thân hắn, mặt đỏ gay, đuôi mắt ngấn nước, cổ họng tràn ra những tiếng nức nở nhỏ vụn, trên người mặc bé váy mà chính hắn mua cho.
Trong lòng Thụ như được người ta rót đầy thứ mang tên là thoã mãn, tình yêu trong mắt tràn ra ngoài.
Một tên đàn ông độc thân, ở nhà không phải lúc nào cũng có đầy đủ trang bị, hắn tuỳ tiện lấy ra một tuýt gel bôi trơn, không hề do dự bôi vào phía sau mình.
Đây là lần đầu tiên, cân nhắc một chút, hắn không muốn anh bạn nhỏ bị đau, cho nên mình ở dưới vẫn là lựa chọn tốt nhất.
Hai ngón tay ra vào, sau một hồi có vẻ thông thuận, hắn cúi người hôn xương quai xanh, nơi đó cũng một mảng hồng phới, tâm tình cực kỳ tốt, hắn lưu lại không ít dấu vết của mình trên người cậu.
Thụ tinh tế hôn liếʍ hầu kết, động tác phía sau vẫn không ngừng, tiếng nước do khuếch trương hoà cùng tiếng môi lưỡi va chạm, Công mơ mơ màng màng cảm thấy mặt cháy bỏng.
Có lẽ cảm thấy cũng tạm ổn rồi, Thụ nâng eo lên, tay cầm bé Công, chậm rãi ngồi xuống.
Đau, cảm giác duy nhất vẫn là đau. Ngón tay và vật kia không thể so sánh được, vừa mới vào phần đầu hắn liền đau không chịu nổi, thân thể như bị nứt ra làm hai, nhưng cho dù đau đớn, hắn vẫn cảm thấy may mắn, may mắn người chịu đau là mình.
Thụ hít sâu vài cái, sau đó nín thở đem bé Công thâm nhập hết vào người mình, tính khí to lớn nháp mắt bị nuốt trọn.
Bỏ mặc cảm giác khó chịu của mình, hắn bắt đầu đong đưa eo nhỏ, chịu đau cúi đầu hôn môi Công, đôi môi chạm nhau làm hắn cảm thấy thật thoã mản: “Cục cưng, em là của anh.”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Xin Lỗi, Nhận Nhầm Người
- Chương 23