Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xin Lỗi... Anh Yêu Em

» Tác Giả: bunthitcho_vp
» Tình Trạng: Hoàn Thành
» Đánh Giá: 5.29 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 7 Bình chọn
Chap 1
Chào Các Thím, Sau bao nhiêu ngày gắn bó thì thấy các thím đã ủng hộ em và tư vấn cho em rất nhiều. Đấy là động lực để em viết cho các thím đọc, nhưng có vài thành phần nói em gió máy, truyện tự viết rồi này nó. Đính chính là đấy là "REVIEW" nhé. Còn các bác biết em ở Sơn Tây rồi, gần chỗ em rồi thì đừng cố đào info của em hay nhân vật trong RV liên quan đến em làm gì cả. Tất cả mọi người trong cuộc đều không biết em làm cái RV này nên ai đào được thì cứ im lặng rồi cho qua đi nhé.

---

3 Năm sau...

Ai cũng biết, tôi không phải thằng học giỏi đeo kính mọt sạch gì cả, chỉ đơn giản là một thằng lông bông chơi bời muốn ra sao thì ra thôi. Nhưng mong ước tìm kiếm V chưa bao giờ nguôi, tôi nhớ em đừng đêm...

Thi tốt nghiệp cũng được loại khá, từ lúc đó tôi bù đầu vào sách vở, bố mẹ tôi cũng phải ngạc nhiên nhưng mục đích của tôi chỉ để kiếm V mà thôi. Nhưng năm đầu thi đại học không xuôn xẻ như tôi nghĩ, tôi thiếu tới 3 điểm sàn, hụt hẫng quyết tâm lên Hà Nội vừa học, vừa làm, vừa đi tìm nhỏ,

Ngày thi đại học cũng đến, tôi thi trường ***, được 17đ, thừa 2 điểm so với điểm sàn... Biết tin tôi vui lắm, vui vì mình có thể tìm V được.

...

Tôi sống tự lập từ năm lớp 11, nên việc tìm phòng trọ với đến nộp giấy vào học cũng một mình tôi làm hết. Kiếm được phòng trọ khá gần trường mà giá thì vừa túi sinh viên, khu trọ lại lắm em xinh tươi nữa chứ.

Ngày đầu tiên ở phòng trọ, không quen biết ai nên đi qua cũng chào hỏi bình thường thôi, nhưng đối diện phòng tôi có một bé tên L... Xinh vl luôn, không quá ăn chơi, chỉ biết cách ăn mặc, nói chuyện khá cởi mở nên em cũng tiếp xúc với bé nhiều lắm. Một lần nhỏ bị rơi ví khi đang đóng cửa phòng, bé chắc không biết nên em đi tới nhặt lên đưa rồi nói:

– Ví rơi mà không biết à?

Đang chốt khóa thì quay sang, chắc ngạc nhiên đây, đưa 2 tay ra cầm ví rồi nói:

– Em xin, em đang đóng khóa nên không để ý.

Cười gật đầu cái rồi quay đi, bé chắc vẫn nhìn từ đằng sau tôi rồi bỗng nhiên bé nói:

– Tối anh qua ăn với tụi em nhé, coi như lời cảm ơn.

Tôi quay lại, thấy bé cười... Từ lúc V bỏ đi, tôi chưa bao giờ xiêu lòng với bất cừ người con gái nào như lúc này cả... Chỉ khẽ cười gật đầu đồng ý rồi tôi đi ra khỏi khu trọ.

Đi ra đường tôi gặp thằng Q (Ai đọc phần 1 chắc sẽ biết thằng này, thằng mà giúp làm vụ valentina với V ấy), thật ra là nó gặp tôi trước, nó vỗ vai rồi bảo:

– Đ à?

Ơ thế éo nào, cũng từ hồi họp lớp là nửa năm thôi, mà giờ thằng này nó ngon zai hẳn, ăn mặc cũng tươm tất hơn. Tôi nhìn toàn thể người nó rồi phán câu:

– Yêu con nào rồi mà ăn mặc sành điêu ghê mày?

Nó gãi đầu cười rồi đáp:

– Thì lên thành phố phải khác chứ, mày sống gần khu này à?

Em chỉ vào khu trọ nói:

– Đây, ngay kia khu mà đông đông kia kìa, bao giờ rảnh chạy qua nhà tao chơi, thế giờ m ở đâu?

– À tao cũng ở gần đây, cách có 300m thôi mà

Ôi không ngờ là nó ở gần đây thế, thằng Q nó học Xây Dựng, hồi cấp 3 nó nổi tiếng vẽ đẹp nhưng khu em thì cách Xây Dựng 4km, nói chuyện về sức khỏe rồi học ở đâu các kiểu em mới nói lời chia tay:

– Thôi, chắc mày cũng bận, số tao mày cũng có rồi đúng không, tối qua nhà tao chơi nhé mày

Nó gật gật rồi đi ra trạm xe bus luôn, một đứa một đường vì em sống tự lập, việc đầu tiên là phải kiếm việc làm đã. Sống trên mảnh đất thủ đô, không có quen biết ai mà hỏi thăm xin việc, tìm mỏi mắt rồi đi vào quán nước, quán này có vẻ hoành tráng nhưng em vào chỉ gọi đúng một li cà-phê sữa thôi. Vào chủ yếu bắt ké wifi là chính, ngồi được 15′ thì chán, gọi nhân viên ra tính tiền, nhìn ra quầy tiếp tân thì thấy có ghi tuyển nhân viên. Số đỏ số đỏ, em gọi phục vụ ra tính tiền rồi hỏi luôn:

– Quán này tuyển nhân viên hả em?

– Vâng ạ, nhưng quán chỉ tuyển phục vụ thôi anh ạ

– Ừ, thế gặp ai để xin việc em nhỉ? Với cần những cái gì để xin việc hả em?

– À cũng không có gì nhiều chỉ vào cho số điện thoại tên tuổi nơi ở rồi hôm sau có thể đến làm luôn ạ, còn anh muốn xin thì vào gặp chị quản lí ngồi ở kia ạ

Tôi đưa tiền li cafe rồi ra luôn chỗ chị quản lí, chị này sn 88, vẫn còn trẻ chưa chồng, quán của bố mẹ mở chắc tại thất nghiệp nên cho vào làm quản lí. Đến nơi em vào chào hỏi đàng hoàng, chị cũng có vẻ dễ tính mời em ngồi rồi hỏi:

– Cho hỏi anh vào đây có việc gì ạ?

Em lễ phép đáp lại:

– Em vào uống nước thấy quán có ghi tuyển nhân viên phải không ạ?

Bắt đầu đổi xưng hô vì mặt em non lắm:

– À ừ đúng rồi em, em muốn xin việc hả, chị thấy em chắc là sinh viên

– Dạ vâng, em sinh viên năm nhất nên muốn kiếm việc làm thêm ạ

Nói xong làm vài cái thủ tục vớ vẩn, xong việc cũng về rồi chị nói mai có thể đến làm hôm đầu tiên rồi đến xếp ca luôn. Ra ngoài mở điện thoại ra cũng 6h cmnr. Mới nhớ có hẹn sang ăn cơm với L, quán cũng gần nên em đi 15′ là về đến khu trọ, về đến phòng thấy phòng L sáng đèn, chắc đang nấu cơm, em vào thay quần áo đi tắm luôn, xong rồi đi sang phòng L xem giúp được gì không. Vào đến nơi thì em nhìn xung quanh, đúng là phòng con gái, chả giống phòng con trai tí nào.

🎲 Có Thể Bạn Thích?