Xin Lỗi... Anh Yêu Em


Chap 6
L gọi cho em bảo.

L: Anh ở đâu đấy, về ăn sáng này cả nhà đang đợi.

Em: Ừ anh về ngay đây

Nói xong tắt máy luôn, và bảo U "Mày sang nhà tao ăn sáng nhé, nhanh tao ra ngoài đợi." Con gái lề mề đéo tả đc, gần 10′ nó mới vác được cái xác ra. Lần này ăn mặc kín đáo hơn, nhưng vẫn xinh. Nó bảo:

U: Nay mày có dính gì không mà bảo tao sang nhà mày ăn sáng?

Em: Ờ, ờ thì tao dẫn mày đi gặp một người

U: Ai?

Em: Đến thì biết.

Nó dắt xe liberti của nó ra và tất nhiên là em là người cầm lái, vẫn rất giữ khoảng cách nhưng mà ai quả đồi vẫn tì vào lưng em mà cảm giác của em thật là "Fly"

Đến nơi, em đưa U vào với cặp mặt của cả nhà và người khó chịu nhất tất nhiên là L. Từ khi U bước chân vào là mọi người đổ dồn sự chú ý vào U còn L thì bị cho là người ngoài cuộc và cả em cũng thế. Hỏi han hết U rồi đến bố mẹ nó mà em ngồi nghe thôi cũng đau hết cả đầu. L ghé sát tai em hỏi:

L: Ăn cơm còn muốn ăn phở nữa à?

Em: Không có, đây là bạn anh mà

L: Thật không hay người yêu cũ

Em: Không tin ra mà hỏi, khỗ lắm

Em nói xong đi vào bếp luôn, hỏi thì ăn xong hỏi cái gì chẳng được, em với ông Q thì ngồi nhìn nhau vì 2 đứa đói vcđ rồi. Một lúc sau thì mọi người cũng vào, nay nhà em nấu bún cá ngon vờ lờ các thím ạ. Chả bù cho những ngày tháng sinh viên chỉ được ăn rau rền [Em đùa đấy]. Vào mâm vừa ngồi được lúc con U nó lại hỏi:

U: À mà em là gì của Đ ý nhỉ? ( Nhìn vào mặt L nói)

L: Em là là...

Em: Bạn gái tao! (Em nói cắt lời của L)

U: Ờ tốt cho mày, tưởng sao cũng quên nhanh gớm nhỉ. Haha

Mọi người trong nhà đều biết từ lúc V đi em đau khổ như thế nào, một phần lên HN cũng vì muốn tránh xa gia đình và bạn bè. Ôi giờ nó còn nói lại quá khứ làm em buồn quá

Ăn xong, em và L đều lên phòng cùng lúc, vào đến phòng chốt chặt cửa và L bắt đầu tra khảo em:

L: Gì mà nãy chị U bảo anh quên nhanh gớm cái gì đấy?

Đ: Không có gì em đừng bận tâm

L: Không có gì... Giờ anh có nói không?

Đ: Không...! (Mặt em lảo đảo tránh nhìn vào cặp mắt của L lúc này)

L: Thế em là cái gì của anh mà anh không nói được.

Đ: Rồi khổ lắm ngồi xuống anh kể (Kèm theo chút xấu hổ)

Đ: Hồi cấp 3 anh có quen một cô gái, học cùng lớp. Vỏn vẹn yêu nhau được gần 1 năm thì cô ấy bỏ đi không nói một lời. Cấp 3 anh là một thằng "tiểu quỷ", phải cố gắng lắm mới thi đỗ vào đại học. Mục đích chính của anh là lên HN để tìm V, anh đã rất cắn dứt nếu em biết được chuyện và cũng có lỗi với em nữa nếu em nghĩ bây giờ anh vẫn tìm kiếm V và coi em như một người thay thế...

Mặt cả 2 đều xị xuống, L bắt đầu suy nghĩ và tiếp tục hỏi:

L: Anh vẫn yêu V?

Đ: Ừ, nhưng anh sắp quên được rồi.

L: Anh có yêu em không?

Đ: Hỏi vớ vẩn, không yêu em anh dẫn em về nhà anh làm gì.

Cười hì hì rồi L chạy tới ôm em như con nít mếu máo ghì đầu vào lòng em thút thít nói:

L: Em cũng như anh, cũng từng bị người ta bỏ rơi, nên em sợ đối diện với cảnh phải sống một mình lắm. Anh hứa là không được bỏ em đấy, hứa đi

Gật gật rồi môi kề môi và nấu chào lưỡi. Lê tê phê thế đéo nào thằng anh nó vào phòng em mà không thèm gõ cửa, vừa mở cửa ra em và L đang trong cảnh 16+, thấy mặt nó em chửi luôn:

Đ: Đm sao vào đéo gõ cửa.

Q: Ơ ờ thôi thôi mày làm gì làm tiếp đi.

Mẹ thằng chó, đúng là chó sủa bờ rào ức chế đôi nam nữ mà. Tụt cả hứng em bảo L xuống nhà phụ giúp mẹ dọn dẹp. Một lúc đang cầm chơi subway thì con U lên phòng em, dạo này lịch sự lắm gõ cửa như thiếu nữa, mọi khi thì nó sồn sồn lao phòng em như tên lửa rồi. Vào mặt nó cũng hớn hở lắm, hỏi em các kiểu đà điểu:

U: Mày với em L kia là thế nào?

Em: Bạn gái tao, nói rồi mà mày không nghe ra gì à.

U: Đéo tin, tao biết thừa mày còn yêu V rồi. Mày làm gì cũng đừng có lừa tình con gái nhà lành, tao chỉ nói thế thôi.

Lấy cái ngàn vàng của em nó rồi, giờ bảo chia tay em cũng đéo dám chứ nói chi lừa tình. Nhưng nó nói cũng đúng, em vẫn còn yêu V, đấy là điều chính em cũng phải phủ nhận vì hình bóng của V trong tim em là không thể phai mờ.

Em: Mày giờ ở đâu?

U: Tao ở gần công ty, chỗ abc ý, mày biết không?

Em: À đm gần chỗ tao à, cách có vài km thôi, tao ở xyz ấy, có lúc nào rảnh hoặc nhớ tao quá thì sang đây nấu cơm cho tao

U: Mày bớt ảo tưởng đi, loại mày có chó nó nhớ

Em: Ờ, thế mà trước có đứa còn ôm tao rồi tán tỉnh các kiểu đấy

U:... À thì... lúc đó... tao cũng ngu thôi, chứ giờ nghĩ lại ai thèm yêu mày

Chú thích: Hồi cấp 3 con này nó cua em 1 lần, lúc đấy là kì 2 năm lớp 10. Nó lên HN học được 1 kì rồi đột ngột chuyển về quê học. Lúc đấy em đang yêu V, nó cũng biết và tự tin rằng có thể cua đổ em nhưng không. Em từ chối nó rồi cả 2 ngày liền nó không thèm đi học, sang nhà nó thì mẹ nó chào em niềm nở lắm, bảo "U nó ốm 2 hôm nay không biết thế nào, cháu vào thăm nó đi", ốm cái con khỉ, vừa vào đến phòng hỏi thăm rồi nó lại nói những lời đường mật dụ dỗ em rồi còn ôm em nữa chứ. Em phải nói hết nước hết cái là em yêu V nhiều và không thể bỏ rơi V mà đến với nó được, rồi nó lại khóc, đến chịu em chào nó rồi đi về. Lần này em kệ con mẹ nó luôn.

Giờ em phải đi sinh nhật con U rồi, có gì đi về em update tình hình cho các bác nhé

Tối về định viết RV tiếp cho các thím nhưng mà mệt quá nên lăn quay ra ngủ luôn, sáng dậy đi học ở trường về nhà thì mất mạng. Tổ sư cha nó đen v~ nên giờ mới viết tiếp cho các thím được

Thêm Bình Luận