Chap 3
Sáng dậy đặt báo thức 6h để sang gọi L dậy mà tđn e ngủ 1 mạch đến 8h nếu k có́ chủ nhà đạp cửa hò hét thì ngất đến trưa. Dậy mới nhớ liền chạy luôn ra phòng L còn bà chủ nhà thì đi về, mở cửa thấy bé ngồi sụp xuống gầm cửa khóc thút thít như trẻ con, em thì nhìn con gaí thí không cầm lòng đc, cầm tay nâng cằm hỏi nhỏ nhẹ:
– sao mà em khóc?
– tại anh ý. Em sợ ma mà a còn nhốt em trong phòng vậy sao em chịu đc. Huhu... em noí trong những tiếng nấc nghẹn.
Em cũng cảm thấy mình có lỗi, lẽ ra nên ở bên cạnh bé thì bé đã khóc rồi nghĩ nhiều quá e quay sang dỗ L, mẹ con chưa kịp đánh răng mà, đỡ chút rồi em về Vscn rồi phi ra đầu hẻm mua cho L bát phở gà, mang vào bé ăn ngon lành, chả mấy mà hết, lần nay em phải đi dọn. Mặt L vẫn sưng húp lên nhìn thương vô cùng, nhưng tính e nhát mà có biết nói gì ra hồn đâu bên đành kệ. Em mệt nên đành ngủ nhờ bên nhà L luôn...
DẬY đã thấy điểm 11 giờ, ôi ngủ được 2 tiếng nên người ngợm khoẻ re. Thấy em L nằm cạnh mà chân gác lên gần đầu em... Lúc ấy mà chụp ảnh được thì các thín lại có cái để quay tay. Em tính dậy về phòng mà nhỏ kéo em mà tay vẫn dụi dụi mắt.
– Anh đi đâu?
– Anh đi về phòng chứ đâu.
– Anh lại định bỏ em một mình như đêm qua tiếp à... Mặt mếu máo đáng yêu cực
– Ừ rồi sang phòng anh chơi đi
Giờ thì bé cười tươi như hoa, không phải khoá cửa sang phòng en luôn. Phòng mới chuyển đến nên em cũng chưa phun khí thải nhiều. Sạch sẽ chán. Lấy cho em nó cốc nước lọc rồi ngồi hỏi vu vơ:
-Sáng em dậy mấy giờ. Sao không gọi cho anh? (Em nói)
– Em gọi có thấy anh nghe đâu mà...
À ừ em toàn để rung thôi, nhưng hôm qua say mệt quá chuông báo thức reo chả biết tắt lúc nào.
Chắc phải bù cho em nó bữa trưa nê n bảo bé trông nhà em ra ngoài mua thức ăn, em quen mua đồ nếu sẵn nên mua hẳn 1 con vịt quay về và gọi thằng Q đến.
11h nó sang, cũng chuẩn bị xong rồi đợi nó đến là chén mà thằng này lề mề bảo 10h30 đến mà 11h mới thấy mặt nó. Ăn xong L đi dọn, em cới thằng Q gác chân nhau ngủ rồi bảo L 1h gọi dậy để em đi học...
Mơ màng sao em toàn mơ hình bóng của V (bác nào chưa bíêt thì viết xong chap này em lm 1 chap ngọai truyện kể cho các ae nghe) đang đến cảnh atsm em gặp V thì L gọi dậy bảo đi học!......Má....
Buổi đầu đi học khá bỡ ngỡ, chui lủi vào cái lớp gần 100 mạnh, thốn vc. Học triết ngồi nghe thôi em cũng đủ thấy đau đầu rồi, loay hoay cái điện thoại một lúc thì có người gọi ở phía sau lại là 1 bạn gái:
– Nhặt hộ mình cái bút với, rơi ở ngay dưới châm cậu kia.
Cúi xuống nhìn ngó rồi cầm cái bút cạnh chân ghế đưa cho bạn ngồi sau, tên là P, ngồi nên không biết dáng người như thế nào, nhưng tóc thì xoăn gợn sóng quá đẹp và quyến rũ, gương mặt tròn bầu bĩnh nên nhìn dễ thương lắm. KHông biết vào lớp học đại học hay là lớp học của người mẫu, hoa hậu, hotgirl nữa. Công nhận em cũng có phúc mới vào cái lớp toàn gái xinh như thế này. Đưa cho P bút rồi P cũng cảm ơn này nọ rồi tiếp tục cặm cùi vào ghi chép tiếp, em thì bù đầu vào game tiếp thôi.
Học xong 5 tiết em bắt đầu thấy học mệt vcđ, nhưng bù lại sau khi ra cổng trường thì thấy P đang lục hết túi này đến túi khác, xong lại quay nhìn xuống dưới đường chắc mất gì đây. Tiến lại gần rồi hỏi:
– Mất gì à? ( Nói trống không)
– À, ừ... tớ rơi mất khóa nhà.......Ngó lên nhìn em vẻ ngạc nhiên
– Thế à, để tớ tìm cùng cho
Bắt đầu công cuộc giải cứu mĩ nhân thoát khỏi cảnh ngủ ngoài đường, chỉ mới ở cổng trường thôi mà bao nhiêu cặp mắt nhìn tụi em như thể em rơi tiền vậy. Mãi rồi thấy tiếng kêu keng keng do thằng cho nào đá vào cái chùm chìa khóa, ờ giờ thấy rồi. May, phí mất gần 30′ cuộc đời, nhưng mà để tiếp xúc được gái xinh gái đẹp vậy cũng đáng. Giờ mới để ý em nó cao ra phết, cũng phải gần 1m7, con gái mà cao thế là dáng quá ư là chuẩn rồi. Chắc P đang vội nên cũng cảm ơn rồi đưa số điện thoại cho mình, (em nó chủ động nhé) nói có gì đi uống nước...
Đúng là lên đại học, cái vẻ đẹp trai của em nó mới được 2 em L và P khai quật =)))
– Bye
Thế là em phi một mạch về khu trọ... 5́ sau đã có mặt rồi, đến cầu thang đã ngửi mùi gà rán thơm lừng rồi, hí hí. Đúng món tủ nữa. Bước vào thấy bé diện váy đến đầu gối màu hồng, cũng xinh ra phết... không phải có V thì chắ c L là của em rồi.
– Ui em nấu nhiều vậy sao ăn hết
– Lợn như anh mà lo không ăn hết. Hihi
Định dỗi đi về đấy nhưng tại dính món tủ nên đành ở lại. Hehe. Mà bé mấu ăn ngoon thật, món nào cũng niết nấu. Mà ngón tay thì vẫn dán băng-gâu làm em sốt cả ruột. Không có gì đặc sắc nên em tua qua cảnh ăn uống.