Xin Lỗi... Anh Yêu Em


Chap 29
Hơi muộn vì nay bận quá, chẳng đi đâu chơi nhưng cũng không có thời gian để viết RV

Sáng nay ở nhà với L, em cố gắng dậy sớm để đưa L đi ăn sáng mà chẳng được. Tủi, 6h30 rủ L đi ăn sáng, quay ra quay vào thấy mặc cái váy liền màu đen trắng rồi, tóc xõa ra rất hợp và mặt cũng trang điểm nhẹ.

– Em: Đi ăn sán....Ơ em đi đâu thế... – Không kịp nói hết câu vì thấy L mặc đồ đẹp rồi

– L: À em đi với bạn ra đây chút, chuyện con gái ý mà – Cười tươi, tay chân loắng ngoáng tìm gì đấy.

– Em: Ừ thế thôi anh đi ăn sáng một mình vậy. – Mặt em như cứt ngâm luôn, buồn, biết thế ngủ mẹ nó đến trưa đi. Cũng tò mò muốn biết L đi đâu nhưng thôi chẳng muốn hỏi.

– L: Lại dỗi rồi, về em mua quà cho nhớ – Kẹo tay em rồi nói như chữa cháy

– Em: Ờ, mà mấy giờ về thế?

– L: Chắc 11h thôi.

– Em: Thế đi đi anh nấu cơm luôn cho.

– L: Thật hả, ui yêu anh nhất – Sướиɠ lắm,, em thấy cũng bình thường thôi mà, chắc tại em nấu ngon và kí©h thí©ɧ quá. L kéo tay nhún chân lên hôn em vào má làm phởn hết cả người.

Chẳng nói câu nào rồi em đi ra ngoài ăn sáng, đi một mình chẳng biết ăn gì mua tạm 2 cái bánh mì kẹp vậy. Chạy vào chợ mua rau củ quả rồi trưa về nấu ăn luôn, chợ buổi sáng đông thật. Chen chúc mãi mới mua được đồ mà nhìn đồng hồ cũng đi được gần 1 tiếng, cảnh con trai mà đi chợ là hiếm lắm đấy.

Mua xong về nhà, 9h rồi. Khá muộn so với thời gian dự kiến, nay em vẫn ngồi chơi trong phòng L với cái máy tính, và lại một lần nữa em lại bắt gặp cái quyển nhật kí... Định đọc, muốn giở ra xem từng nét chữ L viết suốt từ năm lớp 10, về mối tình đâu cũng mình nhưng em cảm thấy mình cứ hèn hạ làm sao ấy, cắn dứt rồi thế nào em chẳng còn tâm trí nào mà bới móc cái quá khứ ấy lên làm gì cả? L nói hôm qua về thằng M là em hiểu rồi, chẳng muốn biết gì thêm nữa.

Đúng 10h, sau bao nhiêu ngày cuối cùng V cũng nhắn cho em một cái tin nhắn, khá day dứt. Con gái luôn mềm mỏng dễ gãy, nhưng nếu cứ để thế mãi sẽ chẳng đi đến đâu cả, em giờ có L, nhưng không muốn V vì em, vì quá yêu em rồi bị em từ chối rồi sa vào tệ nạn xã hội, rồi nghĩ quẩn đến những chuyện không hay.

"Tớ đây, 2 ngày rồi tớ không nhắn tin cho cậu rồi, tại tớ cắn dứt quá. Tớ không biết mình nên bắt đầu từ đâu nữa... Tớ biết cậu có người yêu rồi, là U bảo với tớ, cũng khuyên tớ đừng cố gắng theo đuổi cậu mặc dù thời gian gặp lại cũng chưa đầy 1 tháng, cách cậu xa lánh, gạt bỏ rồi đối xử với tớ cứ như thể tớ làm phiền cậu vậy là hiểu cậu đã có người khác. Quá đơn giản, còn chút hi vọng cũng phải đạt tới chứ, nhưng tớ nhầm, cậu quên tớ rồi..."

Nội dung tin nhắn là như thế, nói thật chứ đọc xong em cũng thấy mình có đôi chút lỗi khi không nói sớm cho V rồi để V cứ yêu em như thế. Những kỉ niệm thời học sinh lại ùa về, haiz, lúc đấy hạnh phúc lắm, nhưng vì lòng tự trọng rồi V cũng xa em. Đến giờ, cái suy nghĩ về 3 năm đấy vãn còn luẩn quẩn, V sống tốt trong 3 năm thì bây giờ không có em vẫn có thể tiếp tục, chẳng sao cả.

Em định rep tin nhắn, nhưng rồi viết lại xóa viết lại xóa... Chẳng biết viết như thế nào cho vừa lòng nhau cả, ngồi loay hoay với cái điện thoại soạn tin nhắn gần 30 phút rồi em mới vừa ý.

"Tớ xin lỗi vì đã không nói sớm cho cậu biết, tớ biết mình làm thế là ích kỉ nhưng tớ có tình yêu mới cho mình rồi. Cậu cũng thế, kiếm ai mà yêu đi, cứ bám lấy tớ thế làm gì, tớ có gì tốt đẹp đâu? Chỉ mong cậu đừng suy nghĩ lung tung rồi nhiều chuyện sảy ra, ảnh hưởng tới cuộc sống, tớ không muốn thấy cậu lại vật vã như trước kia nữa. Tớ muốn giải thích, giải thích thật nhiều nhưng quá muộn rồi. XIn lỗi cậu"

Em rep lại như thế, rồi tay em vẫn run run khi vừa gửi tin nhắn. CHẳng hề đả động đến L hay bất kì ai đang xen ngang đến chuyện của em và V cả. Rồi V cũng không rep lại luôn, chắc cũng hiểu những gì em muốn nói, cũng không muốn ai phải buồn hay tức giận rồi không dám nhìn mặt nhau. Chi mong giờ 2 đứa vẫn có thể làm bạn, chỉ là bạn thôi...

11h30, nấu ăn dọn dẹp xong hết rồi. Ngày nào em với L cũng chia việc ra là em quét với lau nhà còn L đi nấu cơm và rửa bát, còn hôm nay em phải làm hết... L về muộn, 11h50 mới về cơ, em dọn hết lên trên bàn đợi L về nữa thôi. L mở cửa đi vào, em đoán được là L vì chẳng còn ai ngoài L nữa cả, tay em vẫn chăm chăm chơi game trên điện thoại còn L vừa vào chắc mệt nhưng vẫn cười tươi chào em.

– L: Em về rồi này, không rước vợ vào nhà à? – Tay cởi giày búp bê, rồi nói chạy vào phòng thay đồ luôn

– Em: Có chân tự vào rước làm gì... Hờ

Làm mặt nghiêm túc cho người ta sợ, được một lúc rồi L ra, nay em rán mỗi đĩa nem thôi còn đâu toàn rau củ quả hết. Lười chứ không mọi hôm là em luộc thịt xong ra ngồi chơi cho nó nhanh. Lúc nào cũng có kiểu ăn vụng nói mãi không chừa, nhìn mặt đỏ hồng lên đáng yêu nhắm chỉ muốn lao vào ôm hôn rồi thả. hà hà....

Reng, reng...

ĐIện thoại của L kêu ở trên bàn, không biết ai gọi nhưng mặt thay đổi cảm xúc luôn. Chẳng nghe rồi tắt bỏ lại nhìn em cười, chắc có điều gì đấy khả nghi rồi, em đoán thế rồi lại gọi cho L tiếp. Em thấy hơi bất an rồi nhảy trồm dậy vớ cái điện thoại rồi nghe, không lưu số nên chẳng biết là ai, em bắt máy luôn, L ngồi ngoài cứ ú ớ cái gì ấy. Giọng bên kia là con trai, em đoán là thằng M.

– L phải không? – Giọng ồm ồm, nghe khó chịu và khó nghe lắm

– Ừ rồi sao – Em trả lời luôn, khá cứng. Éo quan tâm nó là ai

– Cho tôi gặp L. – Nó giọng van xin, lễ phép ra phết đấy, em bật loa ngoài nên L nghe thấy. Mặt không vừa ý chắc là không muốn nghe rồi.

– Ai đấy, nói đi rồi tôi đưa cho L – Em hỏi có chút tò mò, vì cũng có biết là ai đâu.

– Tôi là M, người yêu của L – Cái beep gì vậy, đúng là thằng này rồi. Em đoán không nhầm mà, hôm trước phang cả cái cốc vào đầu nó chẳng nghe nó nói câu gì nên không biết giọng nó sao, giờ thì biết rồi em chửi thẳng luôn.

– Người yêu cái cc, cút. Ăn cả cái cốc vào mặt mày chưa sáng ra hả con chó. – Em chửi không thương tiếc, nó chẳng phản kháng gì rồi tắt máy luôn, thằng này nhát chết lv max.

Xong xuôi, em với L ngồi ăn cơm, L khen em nấu ăn ngon. Rồi sau nói luyên thuyên tương lai lấy L bắt nấu cho L ăn cả đời.. Chẳng muốn nghĩ đến tương lai đâu, giờ em chỉ muốn em và L thật tốt ở hiện tại là được rồi, tương lai nó còn xa lắm....

Em đi rửa bát, đúng quy trình, L thì nằm ngủ. Bát đùa thì vứt đầy đấy nói rửa chứ lười bỏ mẹ, vứt đấy tối nấu xong rửa một thể. Em vào nằm ngủ đến 1h30 rồi sực nhớ là còn quà cho L, ôi thôi mà con trai thì biết cái gì quà cáp đâu, em về phòng em rồi gọi cho con U vì ở phòng L nói chuyện không tiện.

U: Có gì không mày?

Em: TAo muốn mua quà tặng L, mua gì bây giờ được mày nhỉ?

U: Ừm... Nhẫn, đồng hồ, vòng tay, vòng cổ, lắc chân, giày, dép, quần áo... Nhiều lắm

Em: Con mẹ mày, 1 cái thôi.

U: Tao thì thích vòng cổ, nhẫn với đồng hồ cơ. Nhưng mà dịp gì mà mày mua tặng L thế

Em: 1 tháng yêu nhau – Em trả lời ngắn tùn ngủn

U: Ừ, thôi mua nhẫn với đồng hồ ấy. Bữa hình như tao thấy L có đeo vòng cổ mà.

Nói xong em mới để ý, L có đeo vòng cổ mẹ mua cho lúc nhập học, rồi xem xét mua đồ cho L chắc cũng phải 2 củ là ít, đồng hồ thì bét cũng phải hơn 1tr rồi, tiền giờ em cũng đang bay theo làn gió. Mới qua còn gần 2tr giờ còn có 800k, đúng cái kiểu có tiền là tiêu chả quan tâm đến trước mắt.

Em: Tao còn có 800k, mày có tiền không cho tao vay 2 triệu. – Em nghĩ nó làm ăn rồi sẽ thoải mái chuyện tiền bạc, cơ mà đi vay gái tiền là cái nhục lớn nhất của em

U: Ừ, 2tr thì được. Lát đi qua nhà tao lấy, rồi có gì tao dẫn mày đi mua luôn.

Rồi xong, em hẹn nó 2h đi cho sớm. Chạy sang phòng L thì L dậy rồi, quần áo em để bên phòng L vì hôm qua L giặt đồ phơi luôn bên đó. Kéo quần áo ở mắc xuống rồi L tò mò hỏi em.

– L: Anh lại đi đâu à?

– Em: Ừ, anh ra đây với thằng Q.

– L: Thật không hay lại đi với em nào – Mắt sắc rồi nhìn lườm em

– L: À thôi, em đi với anh cơ – Chạy ra nắm tay kéo kéo em năn nỉ

– Em: Con lậy mẹ, đi chuyện con trai mà đi làm gì

– L: Không... Anh lại đi với em nào thì chết à. Không biết đâu...

Nũng níu như trẻ con, bực mình, nói mãi mới nghe em mới trốn đi được, U đứng trước cửa nhà đợi em như mọi lần, chẳng bao giờ em phải đợi nó cả. Đến một tiệm vàng, ôi trời đất toàn đồ hàng hiệu mà đẹp long lạnh vãi tè, nhìn nhân viên thì em nào cũng ngon và cong hình chữ S phê lắm. U chọn cho em cái nhẫn, nó đeo vừa in mà là nhẫn đôi cơ, cứ như thể nhẫn cưới vậy. Bọn nhân viên cứ khen em với nó đẹp đôi này nọ phát ngại. Cuối cùng em cũng ưng một cặp, có gắn vài hạt nhỏ li ti, nhẫn vàng trắng thì phải, giá cũng hợp lí có 1tr một cặp, nhìn mấy đôi khác toàn 5 ->6tr lóa cả mắt.

Giờ đến chỗ bán đồng hồ, đúng là con gái, chọn cái gì cũng phải tỉ mì, em với lọ lượn 4 5 quán rồi mới chọn ra cái đồng hồ ưng ý, đồng hồ hãng khỉ gió gì ấy em không nhớ, nghe nhân viên nói nhưng em kệ, thấy đẹp là được. Cho con U nó đi chọn hết, Mua hết 2 thứ tận 2tr3, em không ngờ là lại đắt như thế. Đưa cho nó 800k mà nó không chịu cầm, bảo em lo xong vụ này đi rồi trả thể, rồi ầm ừ 2 đứa đi ăn lotte xong đứa nào về nhà ấy.

5h em về phòng, L tiếp tục xem anime tình cảm, chắc bị cuồng. Từ lúc em nghe điện rồi chửi thằng kia không thấy nó làm phiền L nữa, càng tốt. L không hay biết gì về việc em mua quà, và cả vụ 1 tháng này nữa, chẳng thấy đả động gì đến chắc không biết. Nên em sẽ làm một vụ thật là bất ngờ, sẽ có những ngọn nến lung linh trong phòng và em sẽ tự tay nấu cho L ăn một bữa. Quá lãng mạn...

6h30, L đang chuẩn bị dọn cơm thì em có điện thoại, của mẹ em.

Em: Dạ con nghe.

Mẹ: Mẹ với bố sắp lên đấy, đang từ chỗ anh máy sang, tối nay ở phòng mày ngủ nên cứ liệu liệu mà dọn dẹp đi nhé.

Em: Ơ sao lại lên hôm nay... – Em đờ người, thôi thế mà ở đến tối mai thì kế hoạch của em coi như xong cmnl.

Mẹ: Mẹ lên thăm anh không được à, thế nhé sắp đến nơi rồi, mẹ tắt máy đây

Cụp cái rụp, em nhìn điện thoại thấy có 6h30, ôi thôi mẹ lại phá hỏng hết kế hoạch của con rồi...

L: Sao thế anh?

Em: Bó mẹ anh sắp lên...

L: Ơ tốt quá còn gì – L cười to kiểu châm biếm em vậy

Em: Cấm cười, đây là lần đầu tiên bố mẹ anh lên đấy. Thôi ăn đi nguội hết rồi.

Cặm cụi vào ăn rồi xong em rửa một lô bát đũa từ sáng nữa. L thì sang phòng em dọn dẹp ngăn nắp...

8h bố mẹ em mới đến, hơi muộn, thấy L thì chạy đến hỏi chuyện chẳng nhớ thằng con trai này như nào cả, bố em thì vào phòng em đọc báo xem tivi nên chẳng ra vào tiếng nào cả, mẹ em chắc lại hỏi chuyện em dọa này thế nào rồi các kiểu đây mà...

P/s: Em tiếp chuyện mãi mới trốn ra được để viết RV, thôi có gì mai em viết tiếp nhá muộn rồi. Các thím ngủ ngon,

Thêm Bình Luận