Xin Lỗi... Anh Yêu Em


Chap 28
Chào các thím, nay 10/10 chơi về hơi sớm so với dự định, ngồi viết vài dòng cho anh em họ nội ngoại đỡ ngóng.

Sáng dậy, nay em được nghỉ các thím ạ. Phởn vồn. L thì đi học nên em tự kỉ ở nhà chơi game và lướt voz cho đến trưa L đi học về. Hôm qua ngủ ở phòng L, nên em vẫn ở phòng L từ tối qua, mà chắc có vài thím cũng thắc mắc. Bọn em ngủ chung với nhau, chẳng có gì ngại cả, ôm nhau ngủ cho dễ thôi chứ không tầm bậy tầm bạ linh tinh. Chứ không như các thanh niên bây giờ mất chất lắm.

L đi học, em không ăn sáng vì ngủ đến 9h ngày nghỉ mà hôm qua ngủ cũng hơi muộn vì chém với các thím.

9h dậy, VSCN rồi lao đầu vào máy tính, lướt xem hết tin này đến tin khác rồi bắt đầu chán. Thớt em buổi sáng hình như các thím đi học hay sao ấy toàn xuống page 3. Buồn thật.

Ngọ ngoạy đi tìm cái điện thoại, hôm qua ngủ em ném lên trên bàn học của L mà tìm mãi không thấy đâu. Bới tung hết sách vở thì em thấy một quyển sổ nhỏ, chính xác đấy là quyển nhật kí của L. Quyển nhật kí màu hồng đúng màu L thích, ở ngoài bìa có ghi "L ♥ M forever". Nhìn cái bìa là em thấy ức chế và tò mò rồi.

L viết khá nhiều, từ đầu lớp 10 cơ. Em bắt đầu đọc trang đầu tiên và biết được một số thông tin về thằng người yêu cũ của L và xin tóm tắt như thế này:

– Nhà giàu nếu không muốn nói là đại gia, bố mẹ làm quan to ở cái đất NB. Quen biết với bố mẹ L những không biết theo cách nào chắc là kinh doanh. Thằng này tên M, bằng tuổi L. L và nó yêu nhau 3 năm đến lúc gần thi đại học thì chia tay, chắc khoảng thời gian đó đã khiến L suy sụp rất nhiều nền đã thi rớt nguyện vọng 1 như em nói ở chap trước. Sau khoảng thời gian đó, thằng Đ.A cũng biết và rồi nói cho bố mẹ L thì lúc đó mới nhận ra là có đính ước với nhau (Càng nghĩ bố mẹ bây giờ cổ hủ vãi, cái thời nào rồi mà còn đính ước gả chồng gả vợ nữa). Mặt mũi cũng không phải gọi là quá xấu, chỉ xấu thôi, có ảnh nó hồi lớp 10 vì L dán ở quyển nhật kí, tóc mái dài đến mũi kiểu HKT, nhìn phát tởm cmnr.

Trong đó, L có nói sẽ không yêu một ai nữa nhưng lại động lòng với em, mà cũng lạ nhỉ, nhật kí sao lại để ngay mặt bàn như thế. Không nhẽ L lại muốn cho em đọc những dòng suy nghĩ trong 3 năm sao? Suy nghĩ một lúc, em mình như xâm phạm quyền riêng tư của người khác vậy, biết thế là đủ rồi nên em cất lại chỗ cũ không đọc nữa. Mọi lần cũng hay sờ đến cái chỗ ý nhưng đây là lần đầu em thấy quyển nhật kí của L, nó khá đẹp nhưng cái chữ "L ♥ M forever" nổi lên cái là em thấy uất ức rồi. Bực mình vc.

Chơi game đến 11h15, thấy muộn mà L chắc cũng sắp về rồi, hehe. Được phiên ta trổ tài nấu cơm, nhà không còn đồ ăn nên phải phi ra chợ, L có lần nói thích ăn thịt bò nên em mua mấy lạng với thêm ít rau quả nữa kèm thêm. Chợ gần nên đi bộ thôi, lúc này quần áo xộc xệch nhìn em chả khác gì thằng ăn mày, quần đùi áo cộc xỏ thêm đôi dép tổ ong 360 lỗ nữa thì đúng là đúng là quê hết chỗ nói. Về nhà cắm cơm xong xuôi mọi thứ, đợi L về nữa thôi.

12h hơn L mới về, có hơi muộn nhưng em cũng chuẩn bị xong cả rồi, sáng em ngủ dậy 9h nên chẳng biết L mặc gì đi học cả về mới thấy. L nay mặc quần bò sắn vài lượt và đi giày búp bê màu hồng với cái nơ xinh xinh ở đầu giày, mặc cái áo sơ mi trắng tóc để duỗi thẳng hôi bồng bệnh gợn sóng. Xinh lắm ý, đi nắng về mặt có hơi đỏ chỉ muốn ra cắn cái má kia thôi, vài sợi tóc dính ở cổ vì mồ hôi toát ra. Lúc đấy em nhìn L thích thú, L thì nhìn em vẻ ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên em nấu cơm cho L.

– L: Anh nấu đây á? – Mặt trợn tròn lên ngạc nhiên, tay thì vén tóc tay thì nếm thử.

– Em: Chứ không thì ai nữa. Hehe, ăn thử đi.

– L: Ừm... chẹp... ngon ra phết, nhưng không biết ăn xong có làm sao không – Vừa nếm thử xong bịm mồm cười phá lên chọc em, bực vồn.

– Em: Sợ chết thì đưa đây anh ăn tất cho.

– L: Thôi thôi, lần đầu ông xã nấu cho em ăn mà nhỉ? Yêu nhắm – Tay em đang cầm bát với đũa thì L chạy lại ôm em rồi nói, cũng vui.

Em đặt bát đũa xuống, L ngồi đối diện với em. Nay em nấu thịt bò xào với hành tây với canh xương. Dễ nấu mà ngon chả mất nhiều thời gian. L ăn ngon miệng lắm, khen em nấu ăn ngon rồi sau từ bây giờ bắt em nấu cơm cho L ăn. Chứ em đâu có ngu, hành hạ mình thế thì có mà chết à. L ăn nhiều, 3 bát liền, ngon miệng hoặc cố làm em vui.

– Em: Sao nay ăn nhiều thế? Mọi hôm em có chế độ ăn kiêng giảm béo lắm cơ à? – nói xoáy

– L: Hihi, nay anh nấu cho em ăn mà, ăn hết ăn sạch biết bao giờ mới có dịp anh nấu cho em ăn tiếp.

– Em: Thế từ giờ anh nấu cho em ăn nhé?

– L: Thật không? – Mắt sáng lên tưởng em nói thật.

– Em: Mơ đi, haha

Trưa đó ăn ngon miệng lắm, L ăn xong rồi đi tắm còn em thì phải đi rửa bát. Số em nó nhọ thế, có 2 người ăn nên bát đũa cũng chẳng có nhiều nên loáng cái là xong. À viết đến đây em mới nhớ ra, chắc em phải sử dụng cái biện pháp này ngay mới được. 2 ngày nữa tròn 1 tháng em và L yêu nhau, coi như đây là bước đầu thử nghiệm rồi hôm đó em sẽ rành nguyên ra một buổi thật hoành tráng nấu cho L ăn rồi tặng cho L món qua mai em sẽ đi mua. Hề hề, ý tưởng chỉ có em và L thôi, không có ai tham gia phá đám hết.

L đi ngủ trưa, em trưa hiếm khi ngủ lắm nên lại chơi game tiếp, thằng Đ.A rủ nên vào làm vài ván với nó. Cũng chẳng hỏi nó về việc người yêu cũ của L cả, không nên nói ra thì hơn rồi em lại thành cái thằng tò mò. Nó bảo mai nó lên HN tiếp rồi chủ nhật nó về, thằng này nó điên rồi, nó yêu con TL nhưng chắc gì em đã về quê. Thằng hâm, rồi kêu nó ở nhà không cho lên, nó chửi em này nọ nhưng kệ, chơi có 1 ngày rồi về thế chẳng bõ, em cũng về quê suốt mấy tuần rồi nên cũng không muốn về nữa. Cơ mà bố mẹ em còn bảo ra Mai Anh chơi với thằng anh cho nó đỡ tủi, mẹ có biết rằng giờ mà cho nó biết mẹ mua xe cho con thì nó sẽ như thế nào không? À thằng anh mình ở nhà nghịch phá quá bị tống đi trung cấp cảnh sát, chạy trọt cho nó đi chắc cũng hơn 1 tháng rồi. Anh em cũng ít nói chuyện với nhau mà nói chuyện thì chỉ có chửi nhau thôi mà nó đi "học" nên em không đề cập nhiều trong RV và cả L và thằng Đ.A đều không biết em có anh trai đâu nhé.

...

7h, tối lần này là L nấu cơm, ăn uống no say rồi để chuẩn bị xuống đường đón 60 năm giải phóng thủ đô. Cơ mà từ cái hôm em cự tuyệt V đến giờ, chưa thấy V nhắn tin gọi điện cho em như ngày trước. Chẳng phải lo đâu nhưng em cũng lường trước V sẽ sốc, rồi nghĩ quẩn thì chết. Cũng đâm lo...

Đến phần con U, nó có rủ em đi chơi nhưng thôi, tự nhận thấy mình đã bỏ quá nhiều thời gian đi chơi với U và V mà quên mất tình yêu của mình thì ở nhà. Giờ là khoảng thời gian bù đắp cho L nên bạn bè dẹp hết sang một bên, à tối qua lúc em về, thằng Q có hỏi em làm lành với L chưa, mẹ bà già nó đuổi em như chó rồi sau bảo thêm câu mai qua trả nó quần áo mới thốn. Bạn bè thì cũng có những lúc như thế, nó đuổi cũng chỉ muốn tốt cho em nhưng cái lúc ý em cũng đã muốn về rồi.

8h tối, L và em bắt đầu cưỡi con EX phóng ra biển lớn, mọi người tấp nập trên đường rồi đông lắm, ngày này các thanh niên tổ lái bắt đầu xum họp rồi thể hiện như đúng rồi. Vác cờ đua xe thể hiện tính trẻ trâu chứ yêu nước con mẹ gì. Gái xinh cũng đổ bộ xuống đường nườm nượm, nhìn dáng toàn chữ S mà em phọt cả máu mũi, L để ý thấy em ngó ngược ngó xuôi rồi véo em phát làm em tỉnh đòn.

– L: Nhìn gái đã chưa – Nói giận hờn, nghe là biết ngày mà

– Em: Chưa – Em đáp nói xoáy lại

– L: Nữa là em xuống xe đấy nhé – Cứ thế đấm huỳnh huỵch vào lưng em như thể em là cái bao tải vậy. Đau điếng

– Em: Rồi, ôm nhanh không nhìn tiếp nhé.

L từ từ ôm chặt em, hề hề, bảo không nghe là cho xuống xe luôn chứ chẳng chơi. Lượn quanh hồ tây đợi bắn pháo hoa, cái thời tiết này và khung cảnh này, cặp đôi thì nhiều mà kín cả cái bờ hồ. Kinh thật, quán xá đông nghịt mà em với L tìm mải chẳng thấy đâu ra cái chỗ hợp lí để dừng chân. Đến quán kem tươi, dựng chân chống cả L và em đều ngồi trên xe, mua 2 cây kem em cái L cái. Mà L có kiểu ăn kem lạ lắm, liếʍ xung quanh rồi mυ"ŧ cơ, nhìn làm em liên tưởng đến nhiều thứ đen tối. Chính vì thế nên ăn lâu lắm, em vèo cái xong 2 cái mà L vẫn mυ"ŧ mυ"ŧ nhìn rõ buồn cười.

– Em: Chảy hết kem rồi kìa – Em xin tờ giấy ăn rồi lau tay và miệng cho L, cứ như trẻ lên ba vậy vụng lắm.

L cười nhe nhởn rồi để em lau cho, tay vẫn cầm que kem mυ"ŧ tiếp rồi chìa vào miệng em.

– L: Ăn đi nè

– Em: Thôi ăn đi, ăn nhiều anh lại ho tiếp thì khổ

– L: Trời ạ! Anh ăn 2 cái rồi còn lo gì?

– Em: Em ăn đi, nói nhiều.

Ăn xong, em đưa L ra bờ hồ ngồi, chỗ nay hơi xa nên ít người qua lại, ngồi xuống cái ghế đá em và L nói chuyện với nhau.

– Em: 8h30 rồi, sắp bắn rồi đấy. – Em nhìn đồng hồ điện thoại rồi nói

– L: Em vui lắm – Nói chả liên quan gì cả, rồi ôm tựa vào vai em.

– Em: Thấy dựa với ôm là nhanh lắm, toàn lợi dụng người ta thôi – Nói thế chứ tay em thì đặt vào vai L rồi ôm chặt. L cảm thấy rất vui khi đi cùng em và em cũng vậy. Bỏ qua măc cảm và bù đắp cho L với những ngày em đã quá ích kỉ chỉ sống cho riêng mình mà không hề nghĩ cho L...

– Em: Anh nói với V rồi, giờ không còn gì phải lo nữa đâu – Em nói như để giải tỏa, dù biết L quan tâm và lo lắng giữa chuyện em và V nhưng chẳng hề nói ra. "Niềm vui thì thể hiện bên ngoài, còn nỗi buồn thì em xin cất ở nơi sâu thẳm nhất!"

– L: Anh nói bao giờ? – Ngạc nhiên lắm, mặt chẳng bộc lộ cảm xúc gì cả làm em cũng khó đoán L đang nghĩ gì

– Em: Anh nói hôm trước thôi, hôm mà anh không về ấy? – Em cúi mặt xuống nói nhỏ đủ để L nghe thấy

– L: Vâng, tùy anh thôi. CHuyện của anh em không tham dự đâu. – L nói rồi lại cười, chắc vui khi em gỡ được một vướng mắc.

– L: Anh muốn nghe chuyện của em với M không? – Nét mặc đậm buồn, em nhìn là thấy, mặc dù L vẫn đang cười những chẳng giấu nổi sau ánh mắt

– Em: Ừ

– L: Em yêu M được 3 năm rồi chia tay, em thi trượt nguyện vọng 1 như anh cũng biết đấy. Từ lúc chia tay em chẳng gặp lại M nữa, M giờ học FPT rồi. Rồi đến hôm kia anh cũng thấy rồi đấy, M nói muốn quay lại nhưng em nói yêu anh rồi, nó nổi khùng lên rồi tát em. Cũng tức nhưng là phận gái chẳng làm gì được cả, em biết anh tức nên đánh nó ngay trước cửa quán. Vừa vui cũng vừa buồn, anh lúc đấy hung hăng lắm, lúc đấy kể cả em cũng chẳng ngăn được anh lại. Rồi sau còn bỏ đi nữa chứ... – L vừa nói đến chỗ em bỏ đi rồi khóc, nhưng không thành tiếng, lúc đấy nước mắt rơi xuống tay em nên em thấy vậy. L dễ khóc lắm, mỏng manh dễ vỡ nhưng bên ngoài cố tỏ ra mạnh mẽ. Em gạt nước mắt cho L, tự dằn vặt mình không phải là một cách tốt.

– Em: Nín đi, anh xin lỗi, giờ anh không để em phải chịu đựng một mình đâu, anh hứa! – Em nói chắc nịch

– L: Em nhớ rồi đấy nhé – Ngưởng mặt lên, vừa nói, vừa khóc, vừa cười... Quá nhiều cảm xúc làm L đáng yêu lắm luôn ý.

Em chẳng nói gì rồi hôn vào trán L, loanh quanh rồi pháo hoa bắn từ lúc nào không biết, haiz... Điểm bắn cách chỗ em và L khá xa, nhưng cũng đủ nhìn rõ, mà cái lúc tâm trạng như thế này chẳng muốn đi đâu nữa cả. Với em đi với L, được ôm và được làm cho L hạnh phúc là tất cả đối với em rồi...

... 10h đi về nhà, tắm táp rồi viết RV cho các thím đây.

p/s: Nay em viết hơi nhiều có phần lủng củng không ăn nhập với mục đích và lời dẫn. Cũng vì phần em đang bay bổng. Thôi mai có gì em RV tiếp nhá. Giờ đi ngủ cái đã mệt quá. Chúc các thím đọc vui vẻ và ngủ ngon !

Thêm Bình Luận