Xin Lỗi... Anh Yêu Em


Chap 14
Sáng thứ 2 đầu tuần tồi tệ, ốm vẫn chưa khỏi nên nhờ thằng B nó điểm danh hộ còn em ngủ đến gần 10h mới dậy, định viết tiếp mà mệt nên ăn xong về em mới post cho cái thím được. Và em cũng đã nói với L rồi...

Sáng nay L ở nhà, chiều mới đi nhưng được cái dậy cũng sớm hơn em tí.

Em: Mấy giờ rồi, sao sáng nay em không đi học?

L: Ra lớp mới biết được nghỉ xong em lại đi về, ra ăn bánh đi em vừa mua đấy.

Em: Ừ anh đi đánh răng cái đã.

Lững thững đi vào nhà vệ sinh, cảm giác ngái ngủ nó khó chịu lắm, chỉ muốn tắm cái cho nó tỉnh người ra nhưng mà đang ốm nữa sợ chết cmn trong nhà tắm thì khổ. 5′ VSCN xong, bánh mì ruốc còn nguyên hai cái.

Em: Sao còn 2 cái, em không ăn à?

L: Em không đói, anh ăn đi – Mặt lại dán vào cái màn hình máy tính.

Cũng đói, ăn xong L mới lái qua chuyện của V.

L: Dạo này anh đi với cô nào thế?

Em: Ơ... Cô nào, anh đi với em suốt mà. – Nói phét.

L: Hôm qua anh đi ăn với ai, cả tin nhắn trong điện thoại anh nữa... – Mặt L bắt đầu buồn...

Em: Bạn hồi cấp 3 của anh thôi – Tiến lại gần hơn

L: Chả tin, anh N, anh Q, chị U cứ những lần định nói về chuyện ngày trước của anh thì anh toàn ra ám hiệu thôi. Giờ anh kể hết cho em nghe đi cô ta là ai?

Em trần trừ suy nghĩ một lúc rồi hỏi lại.

Em: Em thực sự muốn nghe à?

L: Vâng!...

Em: Cô ấy là người yêu cũ của anh cũng là mối tình đầu của anh, yêu nhau trong thời gian khá ngắn nhưng để lại cho nhau những kỉ niệm đẹp. Anh đã muốn nói cho em nhưng thực sự anh cảm thấy rất khó để nói, cũng không muốn vì chuyện này em sẽ buồn. Anh gặp lại cô ấy vài hôm trước, cũng chỉ tình cờ thôi mà anh gặp cô ấy ở quán cafe anh làm ý... Rồi sau đấy anh và cô ấy liên lạc lại với nhau sau 3 năm, nhưng chỉ là bạn bè thôi anh không muốn đi quá xa và giờ cô ấy nghĩ anh vẫn còn tình cảm và muốn quay lại. Nhưng giờ mà nói thì anh sợ cô ấy sốc... – Cúi mặt xuống nói

L: Em hiểu mà, để từ từ rồi giải thích cho chị ý, miễn sao không ảnh hướng đến chuyện chúng mình là được – giọng an ủi.

Em không nói gì, chỉ im lặng, im lặng nghe những lời L nói... L hiểu và không trách móc gì em khi mấy ngày vừa qua em giành nhiều thời gian cho V hơn. Từ lúc yêu L cho đến giờ, em dường như đã quên hết cái gì gọi là QUÁ KHỨ với mối tình đầu rồi, em đã có thế có vài người yêu nữa trong vòng 3 năm đấy. Nhưng cái gọi là chờ đợi, gọi là hi vọng dù là mong manh nhất tìm thấy V cũng đủ để thấy lúc đấy em yêu V như thế nào. Giờ con tim em thuộc về L rồi, muốn quên đi nhưng sao V lại xuất hiện vào thời gian này chứ, thời gian mà em đã quá yêu L rồi... Ôi cuộc sống...

Giờ phải nói cho V thế nào đây? Phải nói như thế nào cho V đỡ sốc rồi đừng bám lấy em nữa. Thực sự rất khó nói, chứ viết vài dòng như thế này lên đây thì ai chẳng làm được. Mà biết làm thế nào em cũng chẳng nhờ các thím tư vấn cho làm gì cả.

Rồi bất tỉnh giấc suy nghĩ thì U nó gọi cho em tại mấy ngày nay không liên lạc với nó.

U: Mày đi ra đây với tao một lát – Giọng có vẻ hơi lo lắng

Em: Đi đâu?

U: Ra ngoài cổng đi tao đứng trước khu trọ mày rồi đây.

Em: Ừ ừ đợi tao tí.

L: Ai gọi cho anh đấy, lại đi đâu nữa à – Quay sang tra vấn em

Em: Ừ, Uyên gọi – Tay cầm chuẩn bị tụt quần.

L: Ơ anh này, đi vào trong kia mà thay, vô duyên.

Em: Gớm thấy suốt giờ còn bày đặt – Mặt phụng phịu lết vào trong nhà tắm thay.

Đi xuống thấy nó đi con Liberty của nó đứng trước cổng rồi.

Em: Đi đâu mà phải gọi tao, mày không đi một mình được à?

U: Thì cứ đi đì rồi biết, mày mày đèo tao đi.

Em: Ừ

Đi đường em hỏi:

Em: Đi đâu mày nói đi chứ, cứ thế tao đâm thẳng ra bờ hồ bây giờ.

U: Thì đi ăn thôi, haha – Nó ngồi sau cứ thế cười

Em: Mày điên à con, sao đéo bảo luôn, làm tao tưởng cái gì gấp lắm.

U: Phải giả vờ chứ, thôi lại quán kia ăn bún ốc đi, xuyềnh xoàng thế thôi sau tao đi làm luôn.

Em: Thế mày chưa và nhà à... Xuống xe. – Dắt xe lên vỉa hè.

Quán này đông phết, mà từ bé đến giờ hôm nay là ngày đầu tiên em đi ăn bún ốc. Cũng ngon ra phết mà quán này cũng đông nữa,đợi mãi mới có bàn để ngồi. Em ăn hăng say lắm, nhưng cũng phải giữ ý vì nay ăn ngoài hàng, không thì em làm phát hết veo rồi.

Em: Mày ăn đây lần nào chưa, ngon ra phết nhỉ.

U: Có vài lần, người yêu tao đưa đi.

Em: Người yêu mày là thằng nào. Sao tao không biết.

U: Hơ, mày là bố tao hay sao mà tao phải bảo mày. Nhà nó giàu lắm... bla bla kể về gia sản nhà thằng đấy mà em cũng đqt. Biết mỗi nó làm cùng công ty thôi

Em: Thế không gọi nó đi mà gọi tao làm gì. TƯởng mày đi đâu không tao đưa L đi ăn cùng rồi, chứ về L lại không ăn gì.

U: Bỏ rồi, hề – Cúi xuống ăn tiếp.

Vừa ăn vừa nói chuyện cũng gần 15′. Nó nhìn đồng hồ rồi quay sang bảo:

U: Cũng hơn 11 giờ rồi, thôi về nhé mà mày trả tiền đi, không phải ngại đâu. – Nó bịt miệng cười.

Ra gửi tiền rồi đi về, về đến nhà em rồi thì nó bảo tối có gì nó sang chơi tiếp. Đúng là con giặc toàn đến hỏi "nợ". Lên phòng thấy L vẫn ngồi xem phim.

Em: Ăn gì chưa?

L: Chưa, mà cũng không đói.

Em: Ừ anh ăn ngoài với U rồi, tưởng đi đâu biết thế anh gọi em đi cùng.

L không nói gì, em cũng không muốn nói nữa chỉ nhắc đi ăn thôi, xong đấy về phòng em ngồi RV cho các thím đây. Thế có gì đặc sắc tối em RV tiếp

Định tối mới up chap cho các thánh hóng nhưng thôi, giờ em cũng đang rảnh tay chả có việc gì làm..

Thêm Bình Luận