Chap 10
Mồ hôi bắt đầu chảy nhễ nhãi thấm ướt hết cả áo của bố U, lúc nãy đỡ mệt rồi em gọi điện cho con U vì giờ em chẳng thấy nó đâu cả.
Em: Mày đi đâu mà không thấy ở nhà.
U: Tao đi ra đây có tí việc, mày khỏe rồi à?
Em: Ừ đỡ mệt rồi.
U: Thế thôi cứ ở nhà tao mà nghỉ cho khỏe đi, đói xuống bếp pha mì mà ăn nhé con chó.
Nó nói xong cười rồi tắt cmn máy luôn, ốm gần chết mà nó bảo em đi ăn mì các thím ạ. Nhưng em cũng không thấy đói nên nhân lúc facebook xem có gì hot không, mà giờ facebook nó loạn hết cả rồi, nào thì LA THỊ BẢI, LỆ RƠI, ĐẮNG LÒNG các kiểu mà em thấy đắng lòng cho một thế hệ thật các thím ạ. Lơ mơ ngồi coi anime vì đấy là sở thích của em thì V gọi. Em đắn đo mãi không biết có nên nghe không nữa rồi cũng nhấc máy.
Em: Có gì không?
V: À thì...tớ muốn nói chuyện với cậu thôi!
Em: Ừ có gì để tối đi giờ tớ đang mệt lắm, chào!
Em phũ thế có sao không các thím, em nói thế chị sợ làm tổn thương V thôi. Nhưng chắc V biết em vô tâm như thế cũng là có lí do. Tua nhé tua nhé...
Con U nó về, lúc ấy cũng 3h chiều cmnr. Em bảo về rồi có gì bù nó bữa ăn sau, về đến nhà thì thấy L đang ngủ ngon lành lắm, hihi, lúc này chỉ muốn vật ra... à quên tiến lại mà hôn vào môi L thôi. Em ngồi được một lúc bấm điện thoại thì L dậy, nhìn em ngơ ngác kiểu với ánh mắt bất ngờ rồi ôm em luôn tí rơi cái điện thoại của em rồi lại mếu nói đáng yêu cực.
L: Huhu em nhớ anh quá, sau không cho anh đi đâu nữa.
Em: Thôi anh về rồi này,hihi
L: Anh ăn gì chưa có đói không để em nấu cho anh ăn...(Tay dụi dụi mắt xóa nước mắt)
Em: Anh ăn rồi, mới 3h thôi cô cứ ngủ tiếp đi cho tôi nhờ
L: Ngủ cái đầu anh, em nhớ anh lắm đấy biết không...
Thấy có lỗi với nhỏ quá rồi em khoác vai để L để nhỏ tì đầu vào ngực em, một cảm giác phê phê khó tả. Lúc này em khỏi mệt hẳn rồi vì ốm xoàng thôi mà, thốn là phải bỏ buổi học mà chưa nhờ chúng nó điểm danh hộ.
Tua đến tối nhé vì chẳng có gì đặc sắc cả cho đến lúc em đang ăn cơm thì V gọi cho em. Nghe thấy chữ V hiện ra em phải cầm điện thoại ra ngoài nói chuyện cho tiện mà càng làm thế L càng nghi hơn...
V: Cậu ra chỗ cũ nói chuyện được không?
Em: Chỗ hôm qua đấy à, ừ rồi 8h tớ ra.
V: Ừ lúc ấy gặp.
V cúp mấy rồi vào nhà bắt đầu với bài tra khảo của L.
L: Ai gọi?
Em: Ơ...ơ...thì bà chủ gọi sao nay không đi làm ý mà? Nói mà em toát mồ hôi vì em nghĩ mãi mới ra cái cớ
L: Thật không?
Em: Thật đùa vợ yêu làm gì nhỉ?
Cười toe toét rồi lại ăn tiếp, em thì ăn xong để L rửa bát, em về phòng em tắm rồi diện đồ vào trông đàn ông ra phết. Nói đùa thôi chứ em mặc quần bò bó côn, đi giày thể thao với cái áo Thích Xếp Hình bá đạo của em.
Đúng 8h có mặt, vào quán thấy V ngồi đúng bàn hôm qua ngồi gặp nhau, em ngồi xuống nhưng lần này xuất hiện là một li cafe nguyên chất vì V gọi trước vì hiểu ý em rồi. Rồi em hỏi:
Em: Có gì thì cậu nói đi?
V: Cậu cứ uống đi mình còn nhiều thời gian mà.
Em uống một hớp chép chép miệng rồi hỏi:
Em: 3 năm qua cậu sống thế nào? Tốt chứ.
V: Không tốt một chút nào, nhiều lần về quê mà chỉ muốn đến nhà cậu thăm cậu rồi nối lại tình xưa nhưng tớ không đủ dũng cảm, có lần tớ đứng trước cửa nhà cậu mà băn khoăn rồi tớ lại đi về...
Em cảm thấy V vẫn còn yêu em, nhưng càng nghĩ đến cảnh hôm qua là máu em lại sôi lên, không thể nào chịu được.
Em: Thế gã kia không làm cho cậu hạnh phúc à? Em nhếch mép cười nửa miệng hỏi.
V: Cậu đừng thế, tớ với anh ý không có gì cả mà?
Em: Lão ôm cậu giữa quán này, đúng chỗ tớ ngồi này mà bảo không có gì à.
V:.... Tại lúc ý mưa, tớ không đi xe mà ngại đi taxi lắm nên gọi anh ấy đến đón, thấy tớ khóc anh ấy an ủi thôi mà.
Em vẫn chẳng tin được vì cái lí do này đến thằng trẻ con nó cũng bịa ra được, rồi bây giờ V bắt đầu nói về vấn đề chính.
V: Cậu yêu ai tên L đúng không?
Em ngơ người ra, hơi giật mình và hỏi lại:
Em: Sao cậu biết.
V: U nói với tớ.
À thì ra con mẹ này nó nhân lúc em ngủ rồi lấy sđt của V rồi chiều hẹn ra nói chuyện, bảo sao em không thấy nó đâu, mà có thể nó cũng dấu em được mới lạ chứ. Chắc tại thấy em buồn nên nó đến để nói với V biết đây mà.
Em: U nói gì với cậu rồi.
V: U nói cậu buồn, cậu suy sụp nhiều sau lần gặp tối qua với tớ, cậu còn ốm nữa, lúc đấy tớ chỉ muốn theo U về xem cậu thế nào nhưng U không cho cố cản tớ. V nói trong nước mắt...
Em cũng thấy thương thương nhưng sự thật là vậy mà, giờ em chẳng còn nghi ngờ gì khi biết V vẫn còn yêu em cả. Nhưng giờ lại còn chuyện L đang yêu em nữa thì đúng là em chẳng còn tâm trạng mà nghĩ đến chuyện yêu đương bây giờ nữa.
Em: Cậu nín đi...Tay cầm khăn giấy đưa cho V
Rồi em đứng dậy kéo tay V đi về, ra ngoài tính tiền rồi em với V bắt taxi đi ăn ăn bánh xèo ở quán abc mà có lần em được đi với ông anh khi lên nhập học. Mà cái chả bé tí tẹo nó 10k các bác ạ, tiếc đứt cả ruột. V ăn ngon lành lắm, em hỏi:
Em: Ngon không?
V: Ngon lắm. hihi
Em: Uống rượu nhé.
V: Ừ
Rồi em gọi chủ quán cho chai voska, quay sang thấy hết đồ nhắm rồi lại gọi thêm 2 xuất bánh xèo nữa, rượu ra đồ nhắm ra em bảo:
Em: 3 năm cậu bỏ tớ, giờ đền bằng 3 chén đầy nhé.
V: 30 chén cũng được... V cười
Em chắt 3 chén đầy xếp hàng ngang V làm phát hết, con gái bây giờ kinh thật. Rượu chè là uống tẹt tèn ten, còn em thì hồi cấp 3 chinh chiến nhiều với ông anh trai và bè lũ ông ý nên tửu lượng cũng không phải tồi, mà nói mới nhớ giờ em chẳng còn cái kiểu "chảnh chó" trước mặt V nữa. Nói chuyện đàng hoàng như 2 người bạn lâu ngày gặp nhau thôi.
Em và V giải quyết xong gần 2 chai voska rồi đi về, vừa lên taxi cái là V gục vào luôn vai em mà ngủ luôn, em thì lay lay hỏi địa chỉ rồi V nói và ngủ tiếp, ở abc cách nhà em cũng khá xa.
15′ thì đến nơi, nhà V cũng bình thường thôi nên không quá nổi bật. Em cõng V rồi bấm chuông một lúc thì mẹ V ra mở cửa. Ở phần I em đã nói về mẹ V rồi, 3 năm mới gặp nhưng mẹ V vẫn nhận ra em, và mẹ V cũng rất đẹp chẳng khác gì con gái cả. Ra mở cửa thì mẹ V hỏi:
– A Đ hả, lâu rồi mới gặp cháu, V sao lại ngủ thế này?
– Cháu chào cô, V với cháu uống hơi nhiều ạ
Cô ừ ừ vài câu rồi chỉ phòng V, em đặt V xuống giường rồi còn thay đồ thì mẹ V lo tiếp. Em định về mà mẹ V bảo cứ xuống dưới nhà ngôi đã.
5′ sau mẹ V xuống, chắt nước chè cho em nhưng em bảo:
Em: Thôi cô cháu không uống nước chè đâu cô cứ cho cháu cốc nước lọc thôi ạ.
Gật gật cái rồi đưa em cốc nước lọc, rồi bắt đầu hỏi em:
MV (Mẹ V): 3 năm rồi mới gặp mà cháu chững chạc ra rồi đấy nhỉ?
Em: Vâng cô thì trẻ ra bao nhiêu ấy.
Cô cười toe toét rất duyên.
MV: Trong chuyện V phải đi theo cô cô cũng thấy có lỗi mình trong đó, cô xin lỗi
Bỗng dưng cố ngắt giọng và trầm xuống
Em: Không sao đâu cô, giờ cháu tìm được V rồi mà.
Rồi bắt đầu mẹ V kể lại chuyện kinh hoàng mà em chẳng thể tin được là nó lại sảy ra, để có mai em sẽ viết riêng 1 chap ngoại chuyện để nói về vấn đề này.
Em cảm thấy rất sốc khi nghe chuyện V phải đối mặt với vấn đề như thế. Đến em mà bị như vậy chắc em cũng chẳng có mặt mũi nào mà nhìn mọi người xung quanh cả. Giờ em cảm thấy thương V nhiều hơn, nhưng giờ đây em đã có L rồi, càng khó khi L đã dâng hiến mọi thứ cho em... HUHU, số em giờ nó đen thế đấy các thím ạ.