Translator: Dii Văn án: Nhắc trước: Hãy đọc “Làm sao mới có thể quên được anh” trước khi đọc cuốn này, như thế thì mới hiểu rõ được tuyến thời gian của câu chuyện. Sau khi tôi mất 8 năm, cô ấy nói, sẽ …
Translator: Dii
Văn án:
Nhắc trước: Hãy đọc “Làm sao mới có thể quên được anh” trước khi đọc cuốn này, như thế thì mới hiểu rõ được tuyến thời gian của câu chuyện.
Sau khi tôi mất 8 năm, cô ấy nói, sẽ không nhớ tôi nữa.
[Sau khi tôi ở bên cô gái tôi yêu đơn phương nhiều năm, tôi đã hứa với cô ấy: “Mười năm sau chúng ta sẽ kết hôn sinh con”.
Tôi không giữ được lời hứa, cũng không kịp nói lời tạm biệt với cô ấy
Tôi chết rồi, chết vào năm mà chúng tôi yêu nhau nhất.]
Tình yêu thế này thế nọ, năm nay hay năm đó, với tôi mà nói đã chẳng có ý nghĩa gì từ lâu rồi, thế giới phát triển quá nhanh, nên mọi người đều đang bước về phía trước, còn tôi thì vẫn đứng chỗ cũ, mãi ở dáng vẻ 17 tuổi.
A Ngôn, dây hồng đã bạc màu rồi, em cũng nên bước về phía trước đi.
A Ngôn, mong em đừng nhớ anh nữa.
(Cải biên từ câu chuyện có thật, “Làm sao mới có thể quên anh đây” dưới góc nhìn của nam chính)
Tang nội dung: Thâm tình khó quên
Từ khoá tìm kiếm:
Vai chính: Lâm Ngôn
Vai phụ: A Vọng
Vai khác
Một câu giới thiệu đơn giản: Sau khi tôi mất 8 năm, cô ấy quên tôi rồi.
Dàn ý: Nửa đêm trầm kảm viết ra