Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xin Đừng Quên Tôi, Hẹn Anh Kiếp Sau

Chương 20: Anh Không Khác Gì Mấy Tên Trai Bao

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bên này Diệp Lưu Ly nắm mãi vẫn không thể ngủ, cô ra ngoài mở tủ lấy bia để uống nhưng lại không có. Nhìn đồng hồ trên tường chỉ mới mười một giờ, cô mặc thêm một chiếc áo khoác mỏng sau đó ra ngoài. Đến siêu thị bên dưới khách sạn cô mua mấy lon bia, lúc thanh toán lại gặp Hoặc Minh Vũ cũng đang thanh toán cái gì đó.

“Anh dùng loại lớn sao? Rất hiếm người dùng loại này." Giọng nói của nhân viên vang lên.

Hoắc Mình Vũ gật đầu chứ không trả lời. Diệp Lưu Ly đứng sau không cần hỏi cũng biết cô nhân viên đó đang hỏi cái gì. Hàn đang mua bαo ©αo sυ, cô nhớ ở kiếp trước hắn không bao giờ dùng thứ đó với cô, cũng vì vậy mà cô mang thai sau đó bị sảy thai.

“Của anh đây, cảm ơn và gặp lại anh sau.” Cô gái nhân viên nói, có vẻ cô ấy thích trêu ghẹo người khác.

Khi Hoắc Minh Vũ quay người Diệp Lưu Ly vô tình tiến lên trước cũng vì vậy mà hai người chạm nhau, vì đỡ cô nên đồ trong tay hắn rơi ra. Diệp Lưu Ly cúi đầu nhìn sau đó từ người hắn lùi ra, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng: "Anh rể "

Hoắc Minh Vũ cúi người nhặt đồ bỏ vào túi áo sau đó gật đầu, khi nhìn đồ trong tay cô hắn hỏi: “Mua bia sao?"

“Đúng vậy, tâm trạng không tốt nên muốn uống bia. Xin phép, tôi lên thanh toán.” Diệp Lưu Ly cười nói.

Hoắc Minh Vũ gật đầu nhường đường cho cô. Diệp Lưu Ly thanh toán xong thì không thấy bóng dáng của hắn đâu, cô cũng không mong chờ gì nhiều vào hắn, lúc này tâm trạng không vui nên cũng không muốn nhìn thấy hắn. Bước ra ngoài trên tay là cầm hai túi đồ, bỗng nhiên có giọng nói vang lên sau lưng: “Cùng uống đi."

“E là không được, muộn rồi tôi phải về phòng ngủ, hy vọng sẽ gặp anh ở dịp khác.” Nói xong cô định quay người bỏ đi nhưng bị người đàn ông kéo lại.

“Dù sao chúng ta cũng gặp nhau ở đây rồi, cùng nói chuyện đi.”

Diệp Lưu Ly đẩy tay anh ta ra sau đó hỏi: “Anh định hỏi về chuyện gì? Chuyện của chị gái tôi đang nổi trên các mặt báo và mạng xã hội sao? Nếu anh muốn nói tôi đi xin lỗi chị ta vì tôi là người đứng sau thì đừng nói chuyện với tôi, chúng ta nói chuyện sẽ không hợp đâu."

“Nói chuyện khác.” Hoắc Minh Vũ nói.

“Chuyện gì?” Diệp Lưu Ly ngẩng đầu hỏi.

“Cứ đi thì biết.” Hoắc Minh Vũ kéo mạnh cô về trước.

“Tôi không muốn, buông tay ra, anh làm tôi đau đấy.” Diệp Lưu Ly cố tình hết lớn.

Hoắc Minh Vũ nhìn xung quanh sau đó kéo cô mạnh hơn hỏi: “Tại sao cô tránh tôi?”

“Cái gì?”

“Tôi đang hỏi tại sao cô lại tránh tôi? Không phải lần đầu tiên gặp cô luôn tìm cách để tiếp cận tôi sao?"

Diệp Lưu Ly đẩy mạnh hắn ra nói: “Anh nghĩ tôi là gái bán hoa cần tiền nên tiếp cận anh sao? Nói cho anh biết..” Diệp Lưu Ly nhìn Hoắc Minh Vũ từ trên xuống dưới nói: “Anh không khác gì mấy tên trai bao trong quán bar vậy, bám chặt lấy tôi không chịu buông."

Hoắc Minh Vũ nhếch môi mỏng, bàn tay nắm chặt khiến Diệp Lưu Ly đau, cô đẩy ra nhưng không được. Hắn kéo mạnh cô và góc khuất không có người qua lại nhìn cô từ trên xuống dưới hỏi: “Cô vừa nói gì?"

“Tôi nói anh không khác gì mấy tên trai bao bám chặt lấy tôi không buông. Sao, muốn nghe tôi nói nữa không?" Diệp Lưu Ly không sợ hãi nói. Cô nói những lời này không hề cố ý, tâm trạng không tốt nên cô cũng muốn hắn khó chịu giống cô.

Hoắc Minh Vũ bỗng nhiên ôm và ép cô vào bức tường phía sau, hắn kéo cổ cô lại và hôn lên môi cô. Diệp Lưu Ly đẩy hắn ra mấy lần nhưng không được, cô mím chặt môi không chịu mở. Người đàn ông thấy vậy đưa tay vào áo trong khoác mỏng của cô, lại phát hiện bên trong cô không mặc áo ngực, bàn tay muốn đi lên nhưng bị Diệp Lưu Ly đẩy ra, miệng cũng vì vậy mà mở ra nhân cơ hội đó hắn đưa lưỡi vào trong miệng cô. Người đàn ông kéo hai tay cô đặt vào tường sau đó hôn lên môi cô không ngừng.

“Ưʍ...” Diệp Lưu Ly khó chịu kêu lên. Qua một hồi lâu Hoắc Minh Vũ buông cô ra, sau đó lùi người lại. Hắn nhếch môi mỏng nói: “Cô, không khác gì những người phụ nữ bán hoa ngoài đường, tôi nhìn mà khinh thường và ghê tởm." Nói xong hắn quay người rời đi,

Diệp Lưu Ly đứng đó nhìn chăm chăm bóng lưng của hắn, hai tay nắm chặt thành quyền. Cô lau miệng sau đó ngồi bệt xuống đất, bên ngoài trời rất lạnh chiếc áo khoác mỏng không đủ để sưởi ấm cô. Những lời nói của Hoắc Minh Vũ vẫn còn vang lên trong đầu cô, kiếp trước hắn cũng nói những lời đó với cô, dù là ở kiếp trước hay kiếp này hắn vẫn không ngừng tổn thương cô. Sau một hồi suy nghĩ cô lau nước mắt sau đó đứng dậy, hắn càng như vậy cô càng có động lực để thực hiện kế hoạch của mình.

Trở lại phòng cô lấy mấy lon bia mới mua ra uống, cô uống rất nhiều gần như uống hết chỗ bia mua. Vì không muốn Từ Lộ Lộ tỉnh giấc nên cô chỉ dám uống trong phòng không ngừng nghĩ tới giọng nói của ba mình vừa rồi. Dù cô có làm gì họ cũng nghĩ cô là người làm sai, vậy cô cố gắng làm gì đây?
« Chương TrướcChương Tiếp »