- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Xin Chào Tiểu Thư Gián Điệp
- Chương 37: Đồ lưu manh, anh muốn làm gì?
Xin Chào Tiểu Thư Gián Điệp
Chương 37: Đồ lưu manh, anh muốn làm gì?
Kéo đi được một đoạn đường, thấy tôi ngoan ngoãn không nói gì, Khang Tử Huyền liền quay đầu lại. Tôi ai oán nhìn, bốn mắt lặng lẽ giao nhau, cộng thêm hơi ấm trong lòng bàn tay anh ta khiến má tôi nóng bừng lên. Một lúc sau, chúng tôi lại gặp anh chàng qua đường vừa rồi ra tay hiệp nghĩa. Anh ta cười "ha ha" nhìn sang rồi nói với người quen đi bên cạnh, "Ôi, vừa nãy mình nhiều chuyện thật rồi, đúng là việc nhà người ta!".
.
Trong lòng tôi âm thầm lên tiếng phản bác, Anh thì biết cái gì. Trong mắt người này, tôi cùng lắm được xem như con chó nhà anh ta, ngay cả con chó trông nhà còn có phẩm giá hơn tôi.
.
Tôi khổ quá.
.
Lúc bị Khang Tử Huyền kéo vào xe, tôi mới dần cảm nhận được cái lạnh xuyên thấu da. Trong đó áo lại ướt sũng dính chặt vào người nên không chỉ rét run mà tôi còn cảm thấy hết sức khó chịu.
.
Hai cánh tay tôi run rẩy ôm lấy thân.
.
"Cạch cạch cạch." Răng tôi va vào nhau cập cập. "Họ Khang kia. cạch cạch, cứ gặp anh là tôi không được việc gì tốt cả, cạch cạch, lần này tôi sắp toi rồi, cạch cạch, tôi với anh chưa xong đâu.".
.
Khang Tử Huyền chỉnh điều hòa trong xe lên mức cao nhất rồi ném cho tôi cái khăn khô mà không thay đổi nét mặt, "Lau đi!".
.
"Chịu khó một lát thôi!".
.
Xe nhanh chóng lăn bánh, Khang Tử Huyền ngồi ngay ngắn ở ghế lái nhìn thẳng về phía trước. Nhìn theo góc nghiêng, khuôn mặt anh ta không chỉ rất đàn ông mà còn lộ ra nét hấp dẫn. Ôi chao, những người làm công tác văn hóa gọi như vậy là "gợi cảm"!.
.
Tôi chớp chớp mắt, cảm thấy mình trở thành một con chó trong nồi chờ bị nhúng. Tôi cảnh giác hỏi, "Đi đâu vậy?".
.
Anh ta vẫn tập trung lái xe, "Đi tắm trước đã.".
.
"Tắm?" Tôi ngẩn người, trong đầu hiện lên hình ảnh hai con chim trên mặt nước, một con tên Uyên, một con tên Ương, đang cọ người cho nhau.
.
Tôi giật mình che trước ngực rồi lùi về sau quát ầm lên, "Đồ lưu manh, anh muốn làm gì? Mẹ kiếp, muốn tắm uyên ương thì đi tìm cô giáo Diệp bạn gái của anh đi!".
.
Tôi nổi giận đùng đùng, vừa nói vừa định mở cửa phi ra ngoài nhưng cửa xe bị khóa, mà người đàn ông trên ghế lái rõ ràng rất không hài lòng. Anh ta nhíu máy quay đầu lại, "Cái đầu dưa hấu của cô rốt cục đang nghĩ cái gì vậy? Ngoan ngoãn ngồi yên cho tôi, đừng ép tôi lại phải dùng cách vừa rồi để sưởi ấm cho cô!".
.
Cân nhắc nhiều lần, tôi nhận ra bản thân mình suy cho cùng vẫn là một người phụ nữ bình thường. Vì thế tôi đành bĩu môi rồi ngượng ngùng khuất phục dưới uy lực của gã ngụy quân tử.
.
Nhưng tôi quyết định vẫn phải liên tục thể hiện khí tiết của mình.
.
"Thế này. Tôi không khuất phục cường quyền, nghèo hèn mà không thay đổi, sang giàu mà không da^ʍ.".
.
"Tôi biết, cô mạnh mẽ lắm.".
.
"Cái đó. Sao anh biết tôi là. ha ha. cảnh sát?".
.
"Phu nhân Cục trưởng hiện tại là chị họ của Đặng Lũng.".
.
Khang Tử Huyền giải thích ngắn gọn nhưng tôi ngẩn cả người, không thể không nổi điên lên.
.
Mẹ kiếp, đây mới là Vô gian đạo[5] chân chính này, đến bọn tội phạm cũng đưa cô nương tôi đây đến trước cửa nhà Cục trưởng rồi. Vô gian đạo này cao cấp quá! Trong giây lát tôi cảm thấy những gì mình làm ở Mỵ Sắc đều thật buồn cười. Nhưng nói đi nói lại, lần này lão Đàm vốn khôn khéo sao lại hồ đồ như vậy chứ? Đặng Lũng là người thân của Cục trưởng, lão Đàm cũng dám phái người động vào, ông ta chán sống rồi chắc?.
.
[5] Dùng để chỉ tầng địa ngục thứ tám, nơi chúng sinh tạo nghiệp cực ác phải chịu thống khổ liên tục. Cũng là tên bộ phim hình sự, trinh thám của điện ảnh Hồng Kông, do Lưu Đức Hoa và Lương Triều Vĩ thủ vai chính.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Xin Chào Tiểu Thư Gián Điệp
- Chương 37: Đồ lưu manh, anh muốn làm gì?