Chương 3: Bán Thân!

- Hehe... - Hôm nay mình kiếm được nhiều tiền quá!

- Có thịt ăn rồi!

Dạ Kim Y vui vẻ tự nhủ, cảm thán về cuộc đời. Cô tung tăng bước ra từ nhà vệ sinh, niềm hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt rạng rỡ của cô. Đối với Dạ Kim Y, tiền cũng giống như thịt vậy! Có nhiều tiền tức là có nhiều thịt để ăn!

Cô không thể kìm nén niềm vui sướиɠ của mình, cảm giác như đang bay lên trời vì sung sướиɠ.

Suy nghĩ về những bữa ăn thịnh soạn với đủ loại thịt ngon lành làm cô càng thêm hạnh phúc và quyết tâm kiếm tiền để tự thưởng cho bản thân.

- Aiza!

Dạ Kim Y đang tung tăng vui vẻ thì bất ngờ va phải một bức tường thịt cao lớn, khiến cô loạng choạng ngã nhào xuống đất. Cú va chạm bất ngờ khiến cô choáng váng một chút, tay ôm lấy trán đau điếng.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng trước mặt mình. Chính là Hoắc tổng, với ánh mắt sắc lạnh và gương mặt đầy quyền uy, hắn nhìn xuống Dạ Kim Y đang ngã dưới chân mình.

- Cái thứ gì vậy!?

Vừa ngước mắt lên, Dạ Kim Y nhìn thấy người đàn ông đáng sợ trong phòng VIP A00. Đôi mắt đỏ như ruby của cô chớp chớp trong vài giây, sự sợ hãi và bất ngờ hiện rõ trên gương mặt.

Dạ Kim Y hoảng sợ nghĩ:

[ Giờ mình chạy còn kịp không!!? ]

- T-tôi xin lỗi..!!

Hắn đừng từ bên trên nhìn xuống dưới, chăm chăm nhìn vào Dạ Kim Y.

- Híc...

Dạ Kim Y hoảng sợ.

[ Dạ Kim Y ơi là Dạ Kim Y!! Mày đi đứng cái kiểu gì mà đυ.ng vào người ta thế này!! ]

Dạ Kim Y đứng dậy.

- C-cái đó...

Cô sợ hãi nhìn Hoắc tổng.

Vị Hoắc tổng này không nói gì, chỉ liếc nhìn đám người áo đen rồi bước đi.

[ Chuyện gì? Sao lại đi rồi? ]

Chưa đợi Dạ Kim Y nghĩ xong đám người áo đen đã tiến tới kéo cô đứng dậy đi theo Hoắc tổng.

- Aa!

....

Trong căn phòng u tối được bài trí sang trọng, ánh đèn mờ ẩn hiện một không gian lộng lẫy nhưng huyền bí. Những chi tiết nội thất cổ điển như chân đèn đồng, bàn ghế gỗ sang trọng, và các tấm tranh nghệ thuật trang trí tinh tế làm nổi bật không gian.

Còn có một chiếc giường lớn làm điểm nhấn chính. Chiếc giường có khung gỗ chắc chắn và được trải bằng chăn ga và gối tựa màu sắc sang trọng. Ánh đèn dịu dàng từ bàn đầu giường làm nổi bật chiếc giường và tăng thêm vẻ sang trọng và thoải mái cho không gian nghỉ ngơi này.

Dạ Kim Y đang quỳ dưới nền của căn phòng này!

Cô ngước ngước mặt lên nhìn Hoắc tổng.

Hắn nhướng mày nhìn cô. Dạ Kim Y lập tức cúi đầu, không dám hó hé. Cô cảm thấy tim mình đập nhanh, sự căng thẳng khiến cô không dám thở mạnh.

- Tên?

Dạ Kim Y ngẩng mặt lên.

- Hả?

Mày của hắn lại càng nhíu chặt hơn.

- Tên!?

Dạ Kim Y lập tức trả lời.

- D-Dạ Kim Y!!

Dạ Kim Y căng thẳng.

[ Có phải là đang tra hỏi thông tin của mình không!? ]

[ Nếu như không vừa lòng hắn có phải sẽ gϊếŧ mình không!!?]

[ Huhuhu... Tận thế chưa đến thế nhưng mình lại phải chết ở đây sao!? ]

[ Mình còn chưa ăn thịt bò do đầu bếp nổi tiếng làm mà!...]

Hắn đứng ở phía trên, nhìn chằm chằm vào Dạ Kim Y, quan sát những biểu cảm thay đổi liên tục trên gương mặt cô. Ánh mắt sắc lạnh của hắn không rời khỏi cô dù chỉ một giây, như thể đang đọc từng suy nghĩ và cảm xúc bên trong.

Nhìn rõ Dạ Kim Y, Hoắc tổng mới nhận ra cô đẹp đến nhường nào. Cô đẹp hơn bất kỳ minh tinh nào trên mạng, thậm chí là đẹp nhất mà hắn từng nhìn thấy.

Đôi mắt đỏ như ruby của cô lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo, làn da trắng mịn như sứ, và mái tóc đen dài óng ả buông xuống ngang lưng tạo nên một vẻ đẹp hoàn mỹ. Sự ngây thơ và e thẹn trong từng cử chỉ của cô càng làm tăng thêm sức hút bí ẩn và quyến rũ.

- Cởi ra!

Hắn nhìn Dạ Kim Y rồi ra lệnh.

- Hả?

- C-cởi...?

Dạ Kim Y cúi đầu xuống.

[ Đừng nói là hắn thèm muốn thân thể của mình nha!?]

- Nhanh!

Dạ Kim Y run rẩy vì sợ hãi. Cô cảm thấy toàn thân như đông cứng lại dưới ánh nhìn sắc lạnh của Hoắc Dạ Thần. Tim cô đập nhanh, đôi mắt đỏ như ruby ánh lên vẻ hoảng loạn khi cô cúi đầu, không dám đối diện với hắn.

- Hức!

- T-tôi không có làm phục vụ về đêm..!

Hoắc tổng nhướng mày.

- Bao nhiêu cũng được.

....

Dạ Kim Y ngước mắt lên nhìn.

- Tiền.

Dạ Kim Y ngỡ ngàng nhìn lên.

[ Bao nhiêu tiền cũng được! ]

Bao nhiêu tiền cũng được.... bao nhiêu thịt cũng được!

- Cái đó....

Dạ Kim Y đưa một ngón tay lên.

- Được!

Dạ Kim Y cười tươi như hoa!

[ Có thịt rồi! ]

Thật ra, lúc nãy khi ở phòng vệ sinh, Hoắc Dạ Thần theo phản xạ nhìn xuống để xem ai đã đυ.ng vào mình. Nhưng khi hắn nhìn xuống, điều đầu tiên đập vào mắt hắn là chiếc qυầи ɭóŧ ren màu đen quyến rũ. Cảnh tượng đó khiến hắn có chút hứng thú với cô gái nhỏ trước mặt này, vì vậy mới ra lệnh cho người đem cô tới.

Hiện tại, nhìn thấy Dạ Kim Y run rẩy vì sợ hãi, hắn cảm thấy thú vị nhưng đồng thời cũng có chút thất vọng. Trong đầu hắn, ý nghĩ rằng cô gái này vì tiền mà có thể bán thân khiến hắn không còn trông chờ điều gì đặc biệt nữa. Tuy vậy, sự ngây thơ và vẻ đẹp mê hồn của cô vẫn làm cho hắn không thể rời mắt.

Dạ Kim Y từ từ cởi chiếc áo sơ mi ra.

Thật ra, Dạ Kim Y cũng không muốn bán thân, nhưng tận thế đang đến gần. Điều đó đồng nghĩa với việc cô có thể sắp chết, nên dù có là thân thể hay gì đi nữa, cô cũng quyết định bán. Sống một cách thoải mái, không lo lắng và không hối tiếc là mục tiêu của cô lúc này. Cô muốn tận hưởng những ngày còn lại mà không phải hối tiếc vì bất kỳ điều gì.

Cô tự nhủ rằng, trong hoàn cảnh này, quyết định của cô là hợp lý. Dù trái tim run rẩy vì sợ hãi và lo lắng, Dạ Kim Y vẫn giữ vững quyết tâm.

Dạ Kim Y cởi chiếc váy bó sát trên người xuống, thân thể của cô giờ chỉ còn lại nội y.

Như hắn đã nhìn thấy, một chiếc qυầи ɭóŧ ren màu đen và áσ ɭóŧ đen huyền bí và quyến rũ.

- Tiếp tục.

Hắn nới lỏng cà vạt.

Cô cởi bỏ những thứ còn lại trên cơ thể của mình.

- Lên giường!

Dạ Kim Y đi đến bên cạnh giường rồi nằm xuống.

[ Chết tiệt! Xấu hổ quá đi mất!]

- Mở chân ra!