Các phiên ngoại mình sẽ tặng lần lượt cho những bạn hay Cmt ủng hộ mình trong thời gian gần đây nhé <3 <3 <3
Chap này tặng cho
yj_1006_yj và
hahahaha999777 mong các bạn sẽ thích nó
------------------------------------------------
Vấn đề gặp phải lớn nhất của Thiên Ân khi trở thành Vampire không phải là chướng ngại tâm lý chấp nhận việc cơ thể mình biến đổi. Cũng không phải việc có thêm một nguồn sức mạnh lớn cần thích nghi trong cơ thể... Mà chính là ...
Cậu phải uống máu động vật, máu động vật, máu động vật...
Việc này quả thật là một trải nghiệm vô cùng gian nan...
Ngày đầu tiên khi Thiên Ân thức dậy, Erik đã mang cho cậu một ly máu động vật vô cùng là hấp dẫn... Từ lúc sinh ra đến giờ Thiên Ân chưa bao giờ nghĩ là cậu sẽ uống ngấu nghiến một cốc máu động vật như vậy.
Mùi máu tươi vô cùng kí©h thí©ɧ vị giác, cậu có thể gửi thấy hương thơm ngào ngạt của nó khi nó vừa tuôn ra từ cổ một con nai tại khu rừng gần đây. Mùi máu tươi khiến cổ họng cậu khô khốc, Thiên Ân cầm lấy cốc máu trên tay Erik rồi vội vàng uống nó.
Màu đỏ tươi theo khóe môi Thiên Ân chảy xuống nhìn vô cùng quyến rũ và ma mị.
Sau khi uống xong Thiên Ân còn có ý muốn liếʍ cốc, nhìn thấy Thiên Ân như vậy Erik không khỏi cười nói.
" Đừng tỏ ra đáng thương như vậy, tôi sẽ không đành lòng. Em muốn uống thêm không" Erik tiếp lấy cốc từ tay Thiên Ân đặt lên bàn, rồi lấy khăn lau khóe miệng của Thiên Ân.
" Cho em thêm một cốc nữa" Thiên Ân vẫn đang lưu luyến hương vị thơm ngon, ngọt ngào vừa chảy vào trong cơ thể cậu.
Sau khi uống hết 3 cốc máu đầy Thiên Âm mới thỏa mãn nằm bò trên ban công lười biếng phơi nắng.
Làm Vampire cũng không dễ dàng gì.
Đang nằm ườn ra như vậy, Thiên Ân bỗng gửi thấy mùi thịt nướng ở bên kia ngọn đồi vòng đến...
" Erik, Erik, Erik..." Thiên Ân hai mắt sáng rực gọi anh.
Từ khi Thiên Ân có chất giọng chuông ngân đó cậu rất thích gọi tên Erik, nghe tên anh được phát ra từ giọng nói của mình Thiên Ân cảm thấy vô cùng mĩ mãn.
Erik đang ngồi trong phòng xử lý công văn, nghe thấy Thiên Ân gọi mình, hắn ngẩng đầu lên nhìn cậu. Thiên Ân đang đứng bên cửa sổ, ánh nắng mặt trời rọi vào, bao phủ lấy cậu, làm Thiên Ân trở nên xinh đẹp như một bức tượng thần Hy Lạp.
" Sao vậy " Erik mỉm cười đứng dậy đi về phía cậu. Hắn không thể kháng cự lại vẻ đẹp đó.
Thiên Ân cười tươi sà vào lòng Erik, mĩ mãn cọ cọ vào l*иg ngực anh.
" Tin tôi đi, hiện giờ sức chịu đựng của tôi không tốt lắm đâu. Em đừng quyến rũ tôi"
Thiên Ân cười cười ôm lấy eo Erik rồi ngó mặt ra...
" Erik, bên U linh đang nướng thịt kìa, có vẻ rất thơm..." Ánh mắt Thiên Ân chớp chớp nhìn Erik.
" Được rồi, đợi tôi xử lý xong công văn một chút rồi dẫn em qua đó"
Thiên Ân ngoan ngoãn ngồi cùng Erik. Nhìn anh làm việc vô cùng quyến rũ nha... Thật muốn nhào vô cắn xé anh quá,,,
Nếu mà bọn họ đều có sức mạnh của Vampire, như vậy hoạt động nhiều cũng sẽ không nhanh mệt mỏi, mà họ còn không cần ngủ, nghỉ... Vậy cậu và Erik có thể làʍ t̠ìиɦ đến bao giờ mới dừng lại được đây...
Thiên Ân mới nghĩ một chút thôi đã thấy vô cùng nóng hôi hổi rồi... Vậy cần xử lý tất cả công việc thật nhanh để có thể cùng Erik nóng hổi với nhau thôi...
Thiên Ân vẫn đang suy nghĩ ngẩn ngơ thì Erik đã xử lý xong mọi việc, nhìn cậu nhóc ngốc ngốc bên cạnh. Sao ngốc ngồi một chỗ mà cũng quyến rũ như vậy cơ chứ.
Erik cốc vào đầu Thiên Ân một cái " Có muốn đi nữa không"
" Đi chứ tất nhiên phải đi rồi" Thiên Ân cười tươi nhìn hắn
" Nói trước với em, đừng kỳ vọng quá nhiều, bây giờ Thịt nướng với em cũng không khác nhai cỏ lá mấy" Erik xoa đầu Thiên Ân rồi dẫn cậu ra ngoài.
Không phải chứ, Thiên Ân kêu gào trong lòng... đồ ăn mỹ vị, thịt qua, gà nướng... không có thịt ăn nhân sinh còn gì là thú vị nữa...
" Chúng ta đua đi" Thiên Ân đứng chặn trước người Erik, hứng thú nhìn anh. " Đua xem ai đến chỗ U linh trước, người thắng sẽ được nằm trên 1 tháng"
Nhìn thấy vẻ mặt tự tin của cậu, Erik khóe miệng hơi nhếch lên, hóa ra cậu vẫn đang có ý muốn phản công.
" Được rồi, như em muốn"
Hiện tại tốc độ của Thiên Ân có thể nói là nhanh đến nghịch thiên, vì mới chuyển hóa nên cơ thể với cậu vô cùng mới mẻ, Thiên Ân muốn khám phá hết nó.
Cậu cùng Erik chạy đua qua cánh rừng, từng đợt gió ào ào thổi qua người, cảm giác thích thú với tốc độ làm Thiên Ân vô cùng hưng phấn. Cậu có thể gửi được mùi cỏ cây cùng mùi đất mỗi chỗ cậu lướt qua, thật không muốn dừng lại...
Cuối cùng khi 2 người chạy đến chỗ U linh, Erik vẫn là người về đích trước.
Thiên Ân đến bên anh hừ một cái " Em nhất định sẽ thắng anh"
" Mỏi mắt trông chờ" Erik nói rồi cùng Thiên Ân đi đến chỗ đám U linh cùng Vampire đang nhóm lửa nướng thịt nai.
Khi thấy Thiên Ân đến, đám tiểu Vampire vô cùng vui mừng chạy đến hỏi thăm cậu.
Phải biết là cậu Thiên Ân được Hoàng tử nhà bọn hắn cất dấu kỹ càng, không ai được phép đến thăm. Từ lúc biết cậu Thiên Ân sẽ trở thành Vampire đám tiểu Vampire đã hưng phấn đến đứng ngồi không yên, bây giờ được thấy người thật không khỏi vô cùng hưng phấn.
" Cậu Thiên Ân tỉnh lại thật tốt"
" hoàng tử Erik vô cùng lo lắng cho cậu, tất nhiên chúng tôi cũng rất lo lắng nhưng không bằng cậu Erik" Hỏi thăm Thiên Ân cũng không quên khen ngợi hoàng tử nhà mình, tiểu Vampire rất đáng được tăng lương cùng khen thưởng.
" Gặp nạn không chết ắt có phúc về sau"
" Cung hỷ lâm môn sớm sinh quý tử"
"...."
"...."
"...."
Câu này có vẻ không hợp lắm nha, tên tiểu Vampire vừa nói ra câu cuối bị đám đồng bọn đánh hội đồng một trận.
Thiên Ân phì cười nói " Thôi được rồi mau đi nướng thịt đi, tháng này sẽ bảo Erik tăng lương cho các ngươi"
Đám tiểu Vampire vui vẻ đồng loạt đáp ứng chạy đi nướng thịt. Tuy không ăn được nhưng nướng cho tiểu đồng bọn Long Rồng ăn cũng rất vui.
lúc này Jason và Arthur cũng vừa đến, thấy Erik và Thiên Ân bọn họ đều qua chào hỏi.
" Cậu thế nào rồi , tôi nghe Albert nói cơ thể cậu thích nghi rất tốt, sẽ không có việc gì chứ" Jason tiến đến hỏi thăm Thiên Ân.
Thiên Ân cười cười kéo tay Jason qua chỗ nướng thịt.
" Tôi thì có việc gì chứ, còn khỏe hơn lúc trước nhiều lắm, mau mau thịt nướng của tôi"
Nhìn thấy đám thịt được nướng vàng óng thơm ngon trên bếp không hiểu sao nó không còn quyến rũ với cậu như trước nữa. Nhận một xiên thịt từ tay Jason Thiên Ân ngập ngừng cắn một miếng...
Thiên Ân " ... "
Erik đi đến bên cạnh đưa cho Thiên Ân một bình máu động vật " Uống đi"
Tiểu Thiên ân đưa ánh mắt thỏ con nhìn Erik rồi uống một hớp...
Nhìn con thỏ con bên cạnh đang ỉu xìu, cái đuôi nhỏ rũ xuống, Erik không khỏi thấy hơi đau lòng.
" Ngoan dần dần tập ăn đồ ăn đó, em sẽ lấy lại khẩu vị thôi, mới đầu cơ thể thích nghi nên không cảm nhận được mấy đồ ăn đó."
Thiên Ân nhào vào người Erik, nằm yên trong lòng hắn không nhúc nhích.
Như vậy nhưng thật sự vẫn đả kích nha. Ngó đầu ra mυ"ŧ một ngụm máu động vật, xong Thiên Ân lại rúc đầu vào lòng Erik làm đà điểu.
Nhìn người trong lòng bị đả kích mà vẫn không quên uống thêm mấy ngụm máu, Erik không khỏi phì cười.
Albert vừa đến nhìn thấy cảnh ôm ấp đó môi hơn giật giật nhìn Erik và Thiên Ân bằng ánh mắt khác thường.
Chơi gì kỳ vậy, ra đây mà ân ái à, thật không thể đả kích hơn dành cho những bọn FA mà, Albert xoa xoa tiểu vàng trên tay rồi đi kiếm thức ăn cho nó. Nhìn Erik và Thiên Ân tiếp sẽ bị mù mắt mất.
------------------------