Chương 42: Hạ nhiệt

*** cảnh báo ảnh nóng, cảnh báo cảnh nóng, cảnh báo cảnh nóng, chuyện quan trọng nói 3 lần. 18+ nhé, mọi người cân nhắc trước khi đọc nha ***

------------------------------------

Nóng...

Rất nóng...

Rất nóng nha...

cần một cái gì đó thật mát.....

Bỗng "bùm" một tiếng

Thiên Ân bị vứt vào trong bồn tắm cỡ lớn, cả bồn tắm đều chứa đầy nước lạnh. Thiên Ân đáng thương bị người ta vứt bỏ, nhờ bồn nước lạnh cậu đã thanh tỉnh không ít. Dựa vào thành bồn đưa ánh mắt mơ hồ nhìn về phía Erik.

Trước ánh mắt cầu khẩn đầy mê hoặc của Thiên Ân, Erik cảm thấy anh cũng bị chúng xuân dược rồi.

"Shit..."

Chửi thề một câu rồi Erik khéo Thiên Ân về phía mình, phủ lên đôi môi đã bị cắn đến sưng đỏ của cậu.

Erik cạy mở đôi môi của Thiên Ân, nụ hôn nhiệt liệt hơn bao giờ hết, lửa cháy bừng bừng như có thể thiêu đốt cơ thể hai người. Tiếng nước thanh thúy vang lên đầy mờ ám, Erik cuốn lấy đầu lưỡi của Thiên Ân dẫn dắt nụ hôn của hai người. Thiên Ân đang trầm mê trong nụ hôn, đôi tay vô thức ôm lấy cổ của Erik, cả người như muốn bám dính lấy anh.

"Erik, ưʍ...ưmmm...."

Tiếng rêи ɾỉ nhỏ của Thiên Ân bật ra, càng làm cho ánh mắt vị Vampire nào đó tối đi vài phần, anh sắp không thể khống chế nổi du͙© vọиɠ của mình nữa rồi.

Lúc đôi môi hai người tách ra, một sợi chỉ bạc kéo dài. Erik không để Thiên Ân kịp thở gấp, một lần nữa áp tới, nụ hôn lần này không gấp gáp như lần trước, Erik nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy đôi môi của Thiên Ân, nhấm nháp chúng như đang thưởng thức một bữa tiệc ngon.

Có vẻ như Thiên Ân khá bất mãn trước sự chậm chạp của anh, Thiên Ân gấp gáp căn gặm đôi môi lạnh tanh của Erik, cậu muốn càng nhiều hơn. Erik cúi xuống làm sâu thêm nụ hôn, anh muốn dung nhập cả người cậu vào hòa tan với máu thịt của mình.

Đôi tay của Erik mơn trớn trên lưng cậu, những ngón tay truyền đến cảm xúc làm cho Thiên Ân cảm thấy an tâm. Hơi thở nam nhân, cảm giác ngày càng khô nóng, càng muốn thân cận với anh nhiều hơn, ngọn lửa du͙© vọиɠ lại tăng thêm vài phần.

Ngón tay Erik miết nhẹ trên môi Thiên Ân, cậu há miệng ra, ngậm lấy ngón tay của anh, khẽ mυ"ŧ.

"Thiên Ân..."

Trái tim Erik giật một cái, rồi hít một hụm khí lạnh.

Chiếc lưỡi màu hồng hồng như ẩn như hiện quấn lấy đầu ngón tay anh.

"umkk..."

Thật mát, giống như kem vậy. Nhìn ánh mắt si mê của Thiên Ân, Erik hận không thể cắn cậu một ngụm.

Không khí trong phòng tắm tràn ngập mùi vị ám muội.

"Erik, hix, trong cơ thể như có lửa cháy, thật nóng..."

Thiên Ân khô nóng vô cùng, cảnh vật trước mắt mơ hồ, đầu choáng váng, không thể khống chế.

Erik ôm cậu vào lòng, cố làm cho mình bình tĩnh lại.

"Em bị hạ dược, dược này không có gì nguy hiểm, ngâm nước lạnh là sẽ không sao"

Gian nan lắm mới khống chế được du͙© vọиɠ đang ngẩng đầu của mình, lại một lần nữa tiểu Thiên Ân cứ xoay đi xoay lại trên người Erik, khiến cho cậu bé của Erik không kiểm soát được lại ngẩng đầu.

Dẫu biết cậu bị ha dược, rất cần được an ủi, nhưng anh cũng không dám hành động lỗ mãng.

"Erik, giúp em, nóng...nóng a..."

Nhìn khuôn mặt nam tính trước mặt, Thiên Ân không ngừng cọ cọ vào mặt anh, muốn hạ nhiệt độ nha.

Thiên Ân phát ra những tiếng rêи ɾỉ nhỏ đến mức khó mà nghe được, những âm thanh nức nở phát ra, thân hình dán sát vào người Erik khẽ run, khiến cho người ta chỉ muốn hung hăng bắt nạt. Thấy cậu như vậy, Erik cũng không dễ dàng gì.

Dày vò một hồi, quần áo trên người cả hai đã không cánh mà bay. Đôi tay mát lạnh của Erik lướt từ ngực dần xuống dưới, cầm lấy tiểu Thiên Ân. Thiên Ân khi bị chạm hơi hoảng sợ, cất lên tiếng rên, rồi vội lấy tay che miệng mình lại, Erik nở một nụ cười xấu xa. Thiên Ân dựa vào người anh, giao tất cả lại cho anh.

Tay Erik khẽ nắm lấy, di động cao thấp, thỉnh thoảng vuốt ve, hô hấp của Thiên Ân dần dồn dập, Tay kia của Erik cũng không nhàn rỗi, trêu đùa hai điểm trước ngực của Thiên Ân. Đầu ngón tay khẽ miết nhẹ, Thiên Ân rêи ɾỉ càng lớn tiếng hơn, đôi mắt cậu được phủ một làn sương mỏng.

Tốc độ tay của Erik càng nhanh hơn, một tiếng gầm nhẹ vang lên, tay Erik tràn đầy dịch thể ướt áp, Thiên Ân suy yếu dựa trên người anh, hai mắt nhắm liền, gò má hồng hồng đầy ý hưởng thụ.

Ngón tay Erik quấn lấy sợi tóc loạn xạ của Thiên Ân.

"Thoải mái không"

Erik cười cười ôm lấy Thiên Ân, nhẹ cắn vành tai cậu "Đừng hoảng sợ, tôi luôn ở bên em".

Thiên Ân không nói gì, vùi đầu vào trong ngực Erik, cảm nhận hơi thở của nam nhân bên cạnh mình.

Một lần nữa đôi môi hai người tìm đến nhau, quấn lấy trao đổi không thôi.

"Erik, hôm nay em không ngờ bọn họ dám dạ dược, thật ngu dốt. Sao anh biết mà đến đó"

Thiên Ân cầm ngón tay của anh nghịch nghịch, ánh mắt trông chờ nhìn anh.

"Em nghĩ tôi để em một mình à"

Đúng là bị hành đến đầu óc ngấm nước rồi, sao cậu lại có thể quên Erik là cái tên cuồng bảo vệ cơ chứ.

Erik đưa ngón tay của mình vào khıêυ khí©h chiếc lưỡi của Thiên Ân tạo ra tiếng nước kí©h thí©ɧ, Thiên Ân ngượng ngùng, bỗng có một thứ gì đó đâm đâm vào mông cậu.

Thiên Ân hoảng hốt, hơi tách ra xa Erik, nhìn dáng vẻ khó xử của cậu, Erik của thấy hơi buồn cười.

"Trước khi thích hợp, tôi sẽ không chạm vào em"

Erik bị chính mình làm cho cảm động, từ bao giờ anh phải kìm nén du͙© vọиɠ của mình như vậy, có bao nhiêu người mơ ước được giúp anh dập lửa, vậy mà anh vẫn phải nín nhịn, vì bảo vệ cái tên ngốc ngốc kia. Khi Erik đang định đứng lên tự đi giải quyết thì Thiên Ân giữ anh lại.

"Erik..."

Tiếng mèo kêu phát ra, làm Erik cảm thấy tâm ngứa ngáy.

"hử"

Cái tên ngu ngốc này, anh đang phải rất kìm nén đó, có biết không.

"Em, em giúp anh"

Ngây ngô, ngơ ngác nhìn lên Erik, Thiên Ân ngượng đến chín cả mặt. Cậu thật muốn rút lại lời nói của mình. Erik hơi ngạc nhiên nhìn Thiên Ân rồi ngồi lại bên cậu.

"Dùng tay đi"

Thiên Ân khẽ nuốt nước miếng đưa tay chạm lên phân thân to lớn của anh, may quá chỗ này nóng nha, cậu cứ tưởng chỗ nào của Erik cũng lạnh như băng cơ.

Hành động ngây ngô của Thiên Ân làm Erik thấy buồn cười, nhưng sau đó anh cười không nổi, một khắc khi tay Thiên Ân đυ.ng vào, thân thể anh khẽ run rẩy, gần như sắp bắn ra.

Thiên Ân ngu ngốc, cậu trong lòng anh chiếm bao nhiêu địa vị mà có thể làm cho anh mất khống chế như vậy.

Thiên Ân vẫn ngơ ngác nhìn vật trong tay mình, làm cho Erik cứ dạo chơi giữa Thiên đường và địa ngục.

"Em muốn bức điên Tôi sao"

"Ack"

Thiên Ân ngượng ngùng kêu một tiếng, hồi phục lại tinh thần rồi học theo động tác của Erik lúc vừa nãy lên xuống di chuyển.

Phân thân trên tay Thiên Ân càng ngày càng lớn, như muốn rớt ra khỏi tay cậu, khiến Thiên Ân bối rối không biết làm như thế nào.

Erik bị tra tấn thật muốn cười ra tiếng. Khi Erik gần như muốn từ bỏ thì Thiên Ân cúi xuống, ngậm lấy phân thân của anh. Theo Thiên Ân nghĩ thì, tay không dùng được thì dùng miệng vậy. Chiếc miệng nhỏ nhắn bao bọc lấy bộ phận đặc trưng của Erik.

Erik ngỡ ngàng khẽ rên lên một tiếng, nghe được tiếng rên đó, Thiên Ân đắc ý, quả nhiên là như vậy. Erik bỗng chốc được định cư trên thiên đường. Nhưng bước tiếp theo phải làm như thế nào. Thiên Ân lần đầu làm việc này, về phương diện này cậu thật sự không có nhiều kinh nghiệm, răng nanh nhiều lần cọ vào phân thân của anh.

Bàn tay của Erik luồn vào tóc Thiên Ân, dẫn dắt động tác của cậu, hóa bị động thành chủ động, mãnh liệt trừu sáp.

Khóe miệng của Thiên Ân hơi tê dại, có chút chua sót, sao lại lớn như vậy chứ, đây lại sự khác nhau giữa con người và Vampire ư, thật là đáng ghét mà. Nhìn tiểu Erik trong miệng rồi nghĩ đến tiểu Thiên Ân của mình, Thiên Ân cảm thấy vô cùng thất bại.

Khi Erik cảm thấy mình sắp giải phóng, anh muốn rút phân thân của mình ra thì bị Thiên Ân kìm lại, vì thế anh đành giải phóng chính mình.

Erik thở dốc vài hơi, sau đó nhìn Thiên Ân đang ngẩng đầu mỉm cười, trên miệng còn dính chút tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lửa nóng lan tràn trong người Erik, anh kéo Thiên Ân vào lòng mình, mãnh liệt hôn lên.

P/s: Toát mồ hôi hột. Vất vả quá, tui phải đi tham khảo nhiều truyện khác ms viết được đoạn H này, đọc lại cũng thấy toát mồ hôi, ngại ngùng ghê. Thực sự chưa có mảnh tình vắt vai nào mà đi viết mấy cảnh này cảm thấy tủi thân vcc.... * chấm nước mắt*