Nói chuyện phiếm với Bella vài câu, Thiên Ân thấy Bella là một cô gái hay ngại ngùng nhưng cũng khá mạnh bạo. Thiên Ân tiếp xúc với các tiểu thư, công tử từ khi khi còn ở trong bụng mẹ vì vậy lướt nhìn một cái cậu có thể đánh giá được vị tiểu thư ngồi đối diện này là một cô gái hiền thục điển hình, nhưng tâm tư thì cũng không biết trước được gì. Có ai sinh ra trong gia đình quyền quý mà không có tâm tư đâu chứ .
Trong mắt Thiên Ân hiện tại ai cũng như ai, chỉ mỗi mỗi Erik là đặc biệt thôi. Ngồi mãi cũng chán cậu nghịch nghịch mấy tờ khăn giấy trên bàn rồi quay qua nói với Bella.
"Tiểu thư muốn ra ngoài chơi một chút không, lâu rồi cô mới về nước chắc cũng không muốn tham gia mãi bữa tiệc này chứ"
Bella hơi đỏ mặt gật đầu. Thiên Ân là người mà cô đã yêu thầm rất nhiều năm rồi, từ khi gặp Thiên Ân lần đầu tiên tại bữa tiệc năm đó, ánh mắt cô đã luôn hướng về phía cậu. Mối tình đầu của cô, được cô ôm ấp mấy năm trời. Chỉ vì vậy mà cô mới xin dì mình tác thành cho cô, dì rất thương cô chắc chắn dì sẽ giúp cô có thể trở thành Ân phu nhân. Cô rất tự tin điều đó, hiện tại trong số các gia tộc có gia tộc nào hợp để kết thân với Ân gia hơn gia tốc của cô chứ. Nghĩ như vậy, tâm trạng của Bella càng thêm tự tin, cô nhất định phải có được Thiên Ân.
Đi dạo cùng Thiên Ân trên con đường đi bộ Bella cảm thấy tâm trạng vô cùng bối rối, không biết nói gì cả, còn cậu chủ ân gia đi với con gái nhà người ta mà dửng dưng như không, Thiên Ân vẫn vô tư đi trước mặc kệ cho Bella đuổi theo sau.
"Thiên Ân à, Kỳ sau mình sẽ chuyển qua trường học của cậu"
Bella nói xong ánh mắt long lanh nhìn Thiên Ân, Thiên Ân gãi gãi đầu nhìn cô.
"Ở nước ngoài chắc tiểu thư cũng học được nhiều thứ rồi, về cứ chơi từ từ đã, đi học luôn làm gì"
Thấy Thiên Ân không mấy quan tâm mình, tâm trạng của Bella cũng trùm đi một bước, nhưng cô vẫn cố nở nụ cười.
"Sao cậu cứ gọi mình là tiểu thư hoài vậy, gọi tên mình được rồi, mình tên là Bella"
Hai má Bella hồng hồng, ánh mắt long lanh nhìn cậu. Thiên Ân cũng không phải người ưa thích lễ giáo. Nhưng cậu biết vị tiểu thư Bella này có ý với mình, nên cậu không muốn cho cô một chút hy vọng nào. Hazzzz lại phải làm cho trái tim cô gái nhà người ta thương tâm rồi.
"Chúng ta cũng không quá thân thiết, không cần phải gọi thẳng tên đâu"
Thấy mình thất thố mặt của Bella lại càng đỏ hơn. Cô vốn là một người vô cùng xinh xắn, tuy hay đỏ mặt nhưng vô cùng dễ thương, đã có rất nhiều người tán tỉnh cô nhưng cô vẫn nhất kiến chung tình với Thiên Ân, lần này bị cậu tạt một gáo nước lạnh như vậy Bella không khỏi đau lòng.
Bella thất thần sau đó chân cô bước hụt một cái.
"A..."
Bella hoảng hốt kêu lên, Thiên Ân cũng bị bất ngờ vươn tay kéo cô, không ngờ cậu cũng bị cô kéo ngã theo luôn. Cái trớ trêu ở đây là tư thế khi ngã của hai người vô cùng vi diệu. Thiên Ân nằm đè lên trên người Bella, mặt đối mặt, môi hai người gần chạm vào nhau, may mà Thiên Ân phản ứng kịp cậu vội né qua một bên rồi đứng dậy tiện tay kéo Bella đứng dậy luôn. Vì chân Bella bị đau nên không thể đứng vững được cô đành phải báo vào tay Thiên Ân, cả người như dựa hết vào cậu.
Tất cả động tác vừa rồi không may lọt tất cả vào đôi mắt nâu bạc của một người... Không khí âm trần bao quanh Erik.
Con rắn nhỏ màu hồng hồng cảm nhận được không khí không tốt tự động bò đi xa Erik trước khi bị liên lụy, muhahahaha Ân yêu nghiệt, ra đi thanh thản. Con rắn hồng hồng bò đến vị trí an toàn, quyết tâm hóng.
Thiên Ân cảm nhận được điều gì đó bất thường, cậu quay lại đằng sau, giật mình thấy Erik mặt lạnh tanh đang nhìn mình. Thiên Ân vội đẩy Bella ra, thấy cô ngã đau đớn, cậu không đành lòng lại kéo cô dậy. Thiên Ân đưa ánh mắt khó xử nhìn Erik .
Erik cất bước lại gần, không hiểu sao khi nhìn thấy vị công tử đẹp trai đang đi lại phía mình Bella thấy như kiểu mình sắp bị bóp chết đến nơi.
"Quản gia"
Erik cất giọng nói lạnh băng. Bỗng một người trung niên xuất hiện, không để Erik cất lời ông tự động dìu vị tiểu thư đang bám dính lấy Thiên Ân ra, để lại hai người họ. ( và một con rắn đang rình xem trò vui)
"Erik cô ta ngã tôi đỡ thôi không có gì cả. Tôi và cô ta không quen biết"
Thiên Ân vội vàng chạy đến bên cạnh Erik ôm lấy cánh tay anh.
"Không quen biết mà cùng nhau đi dạo sao"
Erik gỡ móng heo trên tay mình xuống, bước đi bỏ mặc cậu.
"Erik à, không phải như vậy..."
Thiên Ân không biết làm sao giải thích, bỗng Erik quay người lại ôm lấy cậu rồi dùng tốc độ ánh sáng áp môi lên môi cậu. Không có chút dịu dàng, một nụ hôn vô cùng mạnh bạo và hoang tàn, hai đôi môi cọ sát vào nhau, tạo ra cảm giác quỷ dị trong lòng mỗi người.
"uu..m.k... Erik..."
Thiên Ân phát ra một tiếng kêu nhỏ, như tiếng muỗi kêu, gãi gãi vào trong lòng Erik, vừa nhìn thấy Thiên Ân thân cận cô gái kia anh gần như đã nổi điên.
Thừa cơ Thiên Ân thất thần Erik đưa lưỡi vào trong miệng Thiên Ân quấn lấy đầu lưỡi của cậu kiêu khích, tất của chỗ nhạy cảm trong miệng của Thiên Ân đều được Erik kí©h thí©ɧ. Thiên Ân ôm lấy Erik để không bị mất thăng bằng, sau đó nhiệt tình đáp lại anh. Hai đôi môi hòa quyện vào nhau tranh đoạt quyền chủ động, nhưng cuối cùng Thiên Ân cũ hừ nhẹ một cái, mơ màng để Erik dẫn dắt nụ hôn cháy bỏng này.
Trừng phạt như vậy hôm nào cậu cũng muốn được trừng phạt.
Con rắn nào đó chứng kiến sự tình không khỏi ảo não. Quý cô rắn kinh bỉ nhìn hai người rồi phì phì bò đi, chủ nhân thật là, cưng chiều Ân yêu nghiệt quá mức rồi.
Nhưng sự tình đâu chỉ có vậy...
Thiên Ân sau khi được ăn ngọt ngào bị Erik bỏ bơ cả một tháng khiến cho cậu vô cùng ảo não.
Nếu so sánh với việc hôm nào cũng được gặp Erik và được ăn đậu hũ của anh thì nụ hôn đó không lãi tí nào mà...
Con rắn nào đó chỉ vì chủ nhân nó ngược đãi cậu chủ Ân gia mà nó cũng bị liên lụy theo, cả đêm bị ngủ ngoài trời, ai oán vô cùng.