Chương 5
___ Lộc Hàm
Mặt trời tháng tám không quá tệ. Ở một góc nào đó trong công viên, buổi chiều ấm áp thật khiến người ta lười biếng, tôi nằm trong vòng tay của anh
Ngô Thế Huân
Ừ
Hình thức số nhiều của boy là cái gì?
Không biết. Tôi nhìn lông mày đẹp đang cau lại
Là gay đó. Tôi ở trong ngực anh thay đổi cái tư thế cho thoải mái, đầu tựa trên l*иg ngực, vừa vặn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập của anh
Thật là chân thực, nhịp tim của tôi và anh đập cùng một tần số
Anh thích nước không? Thế Huân. Tôi nghịch nghịch ngón tay xinh đẹp của anh, xoa xoa khớp tay tinh xảo
Thích
Vậy thì tốt quá, anh đã thích 75% của em rồi. Tôi chủ động ở trên mặt anh để lại một cái hôn
Anh, cái tên ngốc này. Anh đem tôi kéo vào trong ngực, cho nụ hôn sâu hơn
Ánh nắng chiều buông xuống từ xa rải rác trên người chúng tôi. Tôi lén lút mở mắt ra, đếm lấy từng sợi lông mi của anh
Tôi không phải không có tâm tình, mà là tôi sợ nếu chớp mắt lần nữa, anh sẽ biến mất
Tôi là người rất nhạy cảm
Tôi nhớ rõ, buổi tối hôm tôi hướng đến anh bày tỏ tình cảm, tôi nói em yêu anh, mà anh nói là tôi thích em
Thích và yêu, là không giống nhau
Anh thực sự không yêu tôi, anh chưa từng nói rằng anh yêu tôi, cho đến khi tôi rời xa anh