Xin Anh Hãy Luôn Hận Em [HunHan]

6.17/10 trên tổng số 18 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Editor:Naii Couple: Ngô Thế Huân x Lộc Hàm Văn án: ___ Lộc Hàm Em luôn nghĩ, nếu có một ngày em và người gặp gỡ trên phố, người sẽ mỉm cười và chào hỏi, hay sẽ giống như một người qua đường lặng lẽ. K …
Xem Thêm

Chương 27
___ Lộc Hàm

Thế Huân đưa tôi đi

Bỏ nhà theo trai

Thật không có nghĩ tới a, kịch bản Quỳnh Dao máu chó sẽ xảy ra trên người tôi

Nơi đến là Copenhagen, thủ đô của Đan Mạch, vương quốc cổ tích, là một trong những quốc gia hạnh phúc nhất trên thế giới

Chúng ta sẽ hạnh phúc phải không?



Tôi cùng Thế Huân trước tiên ngồi máy bay đến Alborg, sau đó mới ngồi tàu hỏa đến Copenhagen

Nhìn vào tông màu đỏ trước mặt, tôi có chút rối bời trong phòng chờ rộng rãi và sáng sủa, luôn cảm thấy không chân thực

Thế Huân lại một mặt hưng phấn nhìn đông nhìn tây, như đứa trẻ ham chơi

Anh thì sải bước đi ở phía trước, tôi thì bám ống tay áo anh đi ở phía sau, nhìn tấm lưng rộng rãi rắn chắc, tôi

Đột nhiên mù quáng

Thân ái, cứ như vậy dẫn em đi đi

Đi nơi nào cũng không quan trọng

Anh không quay đầu lại, anh không có phát hiện ra tôi khóc

Chúng tôi tìm thấy một homestay, tên rất êm tai: Blomsteruden et ord, không biết ý nghĩa gì. Một ngôi nhà gỗ 3 tầng màu trắng sữa, bức tường màu xanh lục, với những giá cắm nến tinh xảo và những bông hoa thơm ngát

Thế Huân quyết định ở đây

Tôi đứng trước cửa sổ, nhìn bầu trời xa xăm, đột nhiên cảm thấy mình quá tùy hứng, tùy hứng quyết định với Thế Huân, hùy hứng cao bay xa chạy, tùy hứng cho rằng chỉ cần yêu nhau thì không có gì không chiến thắng được

Mà bây giờ tôi đã gặp phải thử thách sinh hoạt đầu tiên --- tiền của chúng tôi đã không còn nhiều lắm. Khi Xán Liệt rời khỏi Bristol đã đem hết số tiền trên người mình cho tôi, tuy rằng con số không phải là ít, nhưng mà đem chi trả cho lộ phí đã tiêu hao gần hết rồi

Thế Huân từ phía sau lưng nhẹ nhàng ôm lấy tôi hỏi: Tại sao lại đứng đây cau mày?

Tiền của chúng ta không còn nhiều lắm. Tôi bình tĩnh nói cho anh sự thật này

Đúng như dự đoán, anh rất không vui mà nói: Lộc Hàm, sao em lại tầm thường như thế? Chúng ta là đang ở Copenhagen, là nơi rực rỡ như thế, em nên quên đi mà hưởng thụ thôi

Nói xong, anh liền cho tôi một nụ hôn dài

Tôi không có nhắm mắt, tôi nhìn khuôn mặt Thế Huân, trong lòng đã nổi gió

Năm tháng đối với anh ấy rất ôn nhu, không chỉ về ngoại hình, mà ngay cả tâm trí của anh đều buông tha

Thế Huân, lần này, làm thế nào để chúng ta có thể tiếp tục với tình yêu của mình?

Tôi tìm một công việc, là nhân viên phục vụ trong nhà hàng Italy

Thu nhập không nhiều, nhưng trả tiền phòng với ăn hai bữa cơm như vậy là đủ rồi

Với tình trạng cơ thế Thế Huân, tôi không hy vọng anh đi làm cái gì, chỉ cần anh khỏe mạnh, mỗi ngày khi tôi trở về cho tôi một cái mỉm cười cùng cái ôm ấm áp là đủ rồi

Thỉnh thoảng ở nhà hàng tôi lại mang ít thức ăn về, thực phẩm trong đó đều là tốt hơn ở chỗ chúng tôi, thì sự thật nó không rẻ như đồ ăn Trung Quốc

Thế Huân dường như rất thích thú với cuộc sống kiểu này, mỗi sáng sớm cho tôi một morningkiss sau đó lại chìm vào giấc ngủ, sau khi rời giường tùy tiện ăn một chút bánh mì, rồi ra ngoài đi dạo, bữa trưa đặc biệt đến nhà hàng cùng tôi ăn

Trên con đường này ai cũng đều biết có một cặp đôi đồng tính, cái người cao cao đẹp trai dịu dàng, đối với mọi người đều mỉm cười, còn người thấp hơn kia không thích nói chuyện, cười cũng không thân thiện, còn có một vết sẹo trên mặt nữa, như trên một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo chém một đao

Thế nhưng bọn họ rất hạnh phúc. Đây là mọi người đều kết luận

Nhìn dáng vẻ Thế Huân ăn như hổ đói, trong lòng tôi như đổ thêm một chén nước chanh không đường, vừa chua vừa chát

"Tự nhiên lại đờ ra" Thế Huân cười cười xoa tóc tôi

"Không có gì"

"Anh đi đây" Thế Huân vẫy tay rồi rời đi

Nhìn ánh mặt trời chiếu xuống tấm lưng Thế Huân, tôi đột nhiên cảm thấy, kỳ thực như vậy cũng tốt

Thêm Bình Luận