Chương 15
___ Lộc Hàm
Tôi đứng trong hồ, nước ngập đến eo, cả người lạnh thấu xương, Trương Nghệ Hưng ở bên cạnh nhìn tôi
Tôi quay đầu lại nhìn Thế huân, nở nụ cười
Thế Huân nhảy xuống, đi đến chỗ tôi, nắm lấy tay của tôi, nói: Lộc Hàm, anh không cho phép em chết. Rồi kéo tôi lên
Quả nhiên, tôi đã thắng
Tôi dùng mạng của mình để xác định rằng Thế Huân là yêu tôi
Tôi vốn là cùng Trương Nghệ Hưng tản bộ ở công viên, đột nhiên nói đến những chuyện giữa tôi và Thế Huân, càng nói tôi càng tức, liền nghĩ ra điều này, tự sát. Nói cho Thế Huân biết tôi ở đây cũng là tôi bảo Nghệ Hưng nói
Trước khi xuống hồ, tôi nói với Nghệ Hưng: Nếu như anh ấy đến rồi, tớ sẽ sống thật tốt, nếu như anh không đến, tớ cũng là tùy tiện chết để quên đi
Cậu cần gì phải làm vậy? Nghệ Hưng nắm lấy góc áo tôi
Nếu như anh ấy yêu tớ, tớ sẽ sống thật tốt, nhưng nếu anh ấy không yêu tớ, tớ sẽ sống không bằng chết. Mà tớ càng muốn đi chết hơn, chí ít ở ngày giỗ anh ấy còn biết được mà thắp nén hương
Lộc Hàm, cậu thực sự điên rồi. Nói xong, Trương Nghệ Hưng liền buông tay
Tôi cá là tôi sẽ thắng
Tôi đắc ý nhìn Trương Nghệ Hưng, cậu ấy cũng không nói gì, nhưng tôi nhìn thấy trong mắt cậu ấy một tia chân thành chúc phúc
Là cậu nói cho tôi biết địa chỉ đi. Thế Huân quay đầu liếc mắt nhìn Trương Nghệ Hưng
Ừ
Cảm ơn, nếu không phải vậy, tôi thực sự không biết nên làm gì
Đừng cảm ơn tôi, anh hãy dành điều này mà đối tốt với Lộc Hàm đi, cậu ấy thực sự không thể xa anh, hai người cố gắng nói chuyện đi, có chuyện gì bình tĩnh mà nói, tôi đi trước. Nói xong, cậu ấy liền huýt sáo vui vẻ rời đi
Lộc Hàm, con mẹ nó sau này em còn dám như vậy thử xem. Anh tiến tới ép sát vào người tôi
Tôi đột nhiên nở nụ cười
Cười cái gì? Thế Huân không hiểu nhìn tôi
Anh trước đây chưa bao giờ nói tục
Thật không? Anh dừng lại một chút: Còn không phải là bởi vì em sao
Đều là vì tôi, đều là vì tôi. Tôi phá hỏng quy tắc của anh, hủy hoại cuộc sống của anh, còn thiếu chút nữa lấy đi mạng sống của anh
Thật xin lỗi