Chương 21: Tâm nghiêng
Một nụ hôn giống như ngọn lửa đủ để thiêu đốt du͙© vọиɠ, lửa cháy hừng hực lan tỏa khắp phòng.
“Anh muốn ở lại để tiếp tục mát xa cho tôi hay sao…” Hắn thích mông của Feston.
Tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, sức quyến rũ đầy nam tính, sự co dãn chết người dưới bàn tay đang xoa bóp của hắn, không thể phủ nhận thân thể của Feston khiến hắn bị mê hoặc, làn da sau lưng ma sát với vách tường, cảm xúc phập phồng thô ráp gây kí©h thí©ɧ lên mỗi một sợi dây thần kinh.
Đôi tay di chuyển trên người của nhau, nụ hôn đầy kí©ɧ ŧìиɧ, không khí ẩm ướt phiêu tán trong phòng, cực kỳ ám muội, làm cho người ta loạn trí….
Feston áp sát hắn vào tường, hiện tại chuyện này nên tiếp tục như thế nào, đối với bọn họ mà nói thì đây quả thật là một sự lựa chọn tế nhị, bình thường mà nói thì lần đầu tiên không nên áp dụng cách này, giữa Feston và hắn còn rất nhiều vấn đề chưa thể đạt được thỏa thuận, cho nên cán cân rốt cục bị nghiêng.
Không nên bị mê hoặc, không nên thuận theo du͙© vọиɠ trong lòng, những điều này Feston đều biết nhưng không có cách nào dừng lại động tác của mình.
Hắn không thể dừng lại, không thể không chạm vào Phong Triển Nặc.
Thân mình trần trụi bày ra một lực uy hϊếp kinh người, giống một vũ khí có lực sát thương cực lớn, đối với những kẻ đam mê nguy hiểm thì sẽ không thể kiềm chế mong muốn đạt được điều gì đó, trong đầu của Feston vang lên hồi chuông cảnh báo nhưng môi và đôi tay vẫn duy trì hành vi thăm dò như cũ.
Khi hai người đang mê muội trong du͙© vọиɠ thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, trừ phi là điện thoại của lễ tân, bằng không biết số của phòng này thì chỉ có Maberly….
Bà Maberly, khách hàng của hắn, đối thủ cạnh tranh của Greg, mà Feston lại là anh họ của Greg.
Lý trí trở về, Phong Triển Nặc lui ra trước, tiếp theo là Feston lui ra sau, mái tóc bị Phong Triển Nặc vò rối vẫn chưa chỉnh lại, đáy mắt vẫn có thể tìm được dấu vết lưu lại của du͙© vọиɠ, cho dù khả năng tự chủ khôi phục nhanh như thế nào đi nữa thì Feston cũng không thể che giấu chuyện vừa mới xảy ra.
Không ai có thể che giấu.
Feston không nói một câu nào mà liền rời đi, Phong Triển Nặc ngồi xuống giường, vẻ mặt không có biểu cảm.
Từ khi Feston đi vào rồi đi ra khỏi phòng chỉ khoảng hơn mười phút, không khí ẩm ướt mang ra từ phòng tắm vẫn chưa tan hết, trong phòng dường như vẫn còn lơ lửng vài tia lửa nóng, máy điều hòa vẫn duy trì nhiệt độ thích hợp trong phòng nhưng hắn lại cảm giác thân thể tựa như đang bị thiêu đốt, nhiệt độ chưa tán đi vẫn còn quấn quanh người hắn.
Hắn thật ảo não, chỉ mới như vậy mà đã bị kí©h thí©ɧ, chỉ là một cái hôn mà thôi.
Vì sao lại để ý đến quan điểm của Feston về hắn và Adam? Đúng vậy, hắn không cần, nhưng khi nghe thấy Feston hỏi như thế thì hắn lại không thể không bị ảnh hưởng, hắn phẫn nộ là vì Feston hiểu lầm hắn.
Hắn và Feston rốt cục đang xảy ra chuyện gì? Thân thể trần trụi đứng bên cạnh giường, hắn tự rót cho mình một ly rượu, hắn cần bình tĩnh một chút.
Đúng rồi, hắn nên đi tìm một người phụ nữ hoặc một người đàn ông, trút tất cả cảm xúc phấn khích và du͙© vọиɠ hừng hực mới vừa rồi xuống người của kẻ khác, hắn phải tìm một người để thay thế, làm cho thân thể đang cương cứng của hắn được thỏa mãn.
Tư duy khôi phục lại bình thường nhưng thân thể vẫn còn đang kêu gào. Thậm chí Phong Triển Nặc còn nghĩ đến việc phải làm sao để khiến người kia ở trên giường phải rêи ɾỉ cầu xin tha thứ, hắn cầm lấy điện thoại – tiếng chuông vẫn đang réo rắt cho đến tận bây giờ.
“Ian?!” Trong điện thoại là giọng nói cẩn thận của bà Maberly, “Vì sao lâu như vậy mà mới chịu bắt máy?”
“Có chút việc.” Trả lời một cách ngắn gọn, giọng nói của hắn vẫn chưa khôi phục, khàn khàn mà đầy sức hút, “Thay tôi tìm một người lên đây.”
Nghe thấy câu này thì không cần giải thích rõ ràng hơn, Maberly rất hiểu đàn ông, bà biết có đàn ông trước khi gϊếŧ người sẽ thích chơi vài trò kí©h thí©ɧ, chẳng lẽ Ian cũng thuộc loại này? Nhưng lần trước dường như hắn không yêu cầu như vậy, hơn nữa không phải bà ta chưa nghĩ đến chuyện đó, đã có người đi lên, chẳng lẽ một người vẫn chưa đủ. fynnz.wordpress.com
“Đương nhiên có thể, lần này cần nam hay nữ?” Đối với sát thủ phải bỏ cả đống tiền để thuê về thì bà ta không phải hoàn toàn mù tịch đối với sở thích của hắn.
Nam, Phong Triển Nặc định trả lời thì trong đầu liền hiện lên một cái tên, Feston Kada.
Người đàn ông kia trên cơ bản có thể trực tiếp bắt giam hắn, thậm chí không cần bất cứ lý do gì, cho dù chỉ giam giữ hai mươi bốn giờ cũng đủ để quấy rầy kế hoạch của hắn, có được đội đặc nhiệm ST lệ thuộc trực tiếp cục điều tra liên bang, vị lãnh đạo tài ba của đội, Caesar chưa bao giờ để cho tội phạm của mình trốn khỏi lòng bàn tay….
Mà hắn không riêng gì chạy thoát trước mắt Feston, lúc này đây họng súng còn định chỉa thẳng vào em họ của Feston.
Rõ ràng có thể ngồi ôm gia tài bạc tỉ, vì sao Feston Kada lại muốn làm cái nghề nguy hiểm này? Cũng giống như lần trước hắn đã nói, săn bắn rất kí©h thí©ɧ hay sao?”
Khi đó Feston không phủ nhận, nhưng lại che giấu thân phận, buông tha cho địa vị của mình, xem tánh mạng như tiền đặt cược, đọ sức với đám tội phạm cực kỳ hung hãn, đây cũng không phải là chuyện thú vị, trừ phi bẩm sinh có máu mạo hiểm của dân cờ bạc, nếu không sẽ không thể tiếp tục kiên trì dưới sự ràng buộc khuôn sáo của pháp luật, mà Feston tựa hồ không phải người như vậy.
Nghĩ đến vài chuyện này thì Phong Triển Nặc đã quên mất chính hắn cũng là tội phạm, là một trong số những kẻ đó.
Hắn nhớ đến đôi tay đặt trên vai rồi dừng nơi thắt lưng, nhiệt độ kia tựa như muốn tiến sâu vào làn da của hắn….
“Ian?” Bà Maberly có một chút lo lắng, kêu vài lần mà đầu dây bên kia vẫn không có phản ứng, sau đó mới nghe thấy đối phương thản nhiên lên tiếng, Maberly liền cau mày, “Nam hay là nữ, cậu còn chưa trả lời tôi kìa.”
Hắn muốn đàn ông, nhưng không có trình độ cân xứng như Feston thì hoàn toàn không thể gây cho hắn hứng thú, “Quên đi.”
Maberly làm sao lại không nhận ra hắn bất thường, bà ta lạnh lùng nói, “Tôi không hy vọng tôi tốn tiền mời cậu về mà lại xảy ra chuyện gì bất trắc.”
“Nếu bà không có chuyện gì quan trọng thì trước khi hành động đừng liên lạc với tôi.”
Điện thoại chỉ còn nghe thấy tiếng tít tít, Maberly nhìn điện thoại trong tay, Ian Noy, tên sát thủ mà bà ta đã tốn không ít tiền để mời về lại giống như người mới chi phối hết thảy, chẳng lẽ hắn đã quên hắn chỉ là sát thủ thôi sao?
Maberly hít một hơi thật sâu rồi đứng lên, bà ta còn rất nhiều chuyện phải đi thu xếp, Las Vegas, bát vàng này phải nằm trong tay bà ta, Greg phải chết, đừng hòng ai thay thế địa vị của Maberly này!
Las Vegas, nhiệt độ vào ban ngày đã vượt quá nhiệt độ thân thể, trên đường mọi người đều đeo mắt kính để giảm bớt ánh nắng chói chang, còn những người ở trong những tòa nhà cao tầng thì không cần phải lo lắng đến điều này, đoàn người của Greg chuẩn bị đi đến khách sạn và sòng bài Circus.
Xe được bảo vệ nghiêm ngặt khi đi trên phố Fremont, khu giải trí phồn hoa và nổi tiếng nhất chính là ở nơi này.
Trên đường không xảy ra chuyện gì khả nghi, Jonathan quả thật có một chút thất vọng, “Cho dù biết chúng ta đã sớm có chuẩn bị thì U Linh cũng sẽ không buông tha cho mục tiêu, chỉ cần đồng ý với khách hàng thì hắn nhất định phải làm cho bằng được, chẳng lẽ hắn cũng sợ chết hay sao?”
“U Linh làm sao mà lại sợ chết, là một sát thủ thì đã sớm xem cái chết là bạn.” Derek kiểm tra thiết bị trên người, thông qua tai nghe mà nói chuyện với đồng nghiệp của mình.
“Từ sáng hôm nay đến giữa trưa, hơn nữa nguyên ngày hôm qua đã quá một ngày rưỡi, tối mai công ty sẽ rời đi, không biết U Linh sẽ ra tay vào lúc nào.” Công ty chính là đoàn người của Greg, đây là tiếng lóng, tất cả mọi người đều muốn biết đáp án cho câu hỏi của Hase.
Feston ngồi trên xe của Greg, nghe thấy lời nói truyền đến từ tai nghe, hắn liền răn dạy các thành viên của mình, “Bớt dùng miệng của các cậu đi, vận dụng tập trung thị giác mà nhìn cho kỹ.”
Giọng nam trầm truyền qua tai nghe khiến màng tai cũng bị nhói đau, vô cùng nghiêm khắc, sếp mà cứ đâm đầu vào công việc thì sẽ như vậy, đám người không dám tiếp tục lắm lời, bọn họ đều biết hành động lần này cực kỳ quan trọng.
Các thành viên trong đội chia ra hai nhóm ở trước và sau xe, các tòa cao ốc lân cận, bố trí ở vài khung cửa, ba đến bốn người một tổ, Feston từ chối lời mời viện trợ tự nguyện của cảnh sát địa phương Las Vegas, lúc ấy sĩ quan Franlli còn tỏ vẻ rất tức giận.
“Anh không tin cảnh sát chúng tôi hay sao?” Trong văn phòng của cục cảnh sát, sĩ quan Franlli vỗ bàn, “Đặc vụ Feston, cho dù lần này FBI của các anh hành động bí mật nhưng dù sao đây cũng là địa phương của tôi, anh đưa ra yêu cầu muốn tôi phong tỏa giao lộ mà không nói cho tôi biết vì lý do gì hay sao?”
Hắn thoạt nhìn rất khó chịu, chuyện này là hiển nhiên, rất nhiều cảnh sát địa phương đều có phản cảm khi FBI trực tiếp nhúng tay vào chuyện của địa phương bọn họ, Feston không tỏ vẻ gì nhiều, “Đây là yêu cầu của tôi, phong tỏa giao lộ, những chuyện khác thì cứ giao cho người của tôi là được.”
“Chẳng lẽ anh không tin tưởng năng lực của cảnh sát chúng tôi hay sao?” Sắc mặt của Franlli trở nên đỏ bừng.
“Trừ phi anh có thể cam đoan cấp dưới của anh sẽ không bị U Linh bắn chết.” Feston cúi đầu nhìn Franlli, “Người chết sẽ bị giả mạo thân phận, làm cho sát thủ có cơ hội tiếp cận mục tiêu mà chúng tôi phải bảo vệ.”
Từ thân hình cao lớn đến vóc dáng, từ vẻ mặt đến khí thế, Feston giống như là một người có tư chất lãnh đạo bẩm sinh, một sĩ quan sắp về hưu như Franlli làm sao có thể sánh bằng, FBI có quyền ưu tiên xử lý mọi việc, hơn nữa hắn nói rất đúng, trừ phi Franlli có thể cam đoan nhân viên của mình không bị sát thủ xử lý.
Nhưng ai có thể cam đoan điều đó? Cuối cùng Franlli đành nhượng bộ, cho nên hiện tại trên đường không có bất kỳ nhân viên cảnh sát nào, Phong Triển Nặc ở gác mái một tòa nhà, dùng kính viễn vọng chuyên nghiệp để quan sát ngã tư đường, kế hoạch của hắn là giải quyết một tên cảnh sát để lấy trộm quần áo và thẻ căn cước rồi tiến vào tòa nhà, nhưng hiện tại đã hoàn toàn mất khả năng.
………..
P/S: em Nặc ngoan, biết giữ thân cho chồng , thảo nào chồng em sau này cưng em đến vậy.