Chương 7: Ông chủ cũ giúp nhét tampon vào bướm

Qυầи ɭóŧ nam khác qυầи ɭóŧ nữ, chọn tampon sẽ không khiến người ta ngột ngạt khó chịu, cũng không ảnh hưởng khả năng vận động.

Tuy nhiên, dùng tampon lại không hề dễ dàng đối với người mới sử dụng.

Lâm Ninh uống thuốc giảm đau xong, cầm lấy ống thông và tampon nghiên cứu hướng dẫn sử dụng một lúc, sau đó dùng ống thông để hỗ trợ, cố gắng đưa tampon vào trong lỗ l*и.

Nhưng anh không tìm được vị trí thích hợp, máu lại chảy ra, nấn ná không nhét vào được lại càng thêm đau.

Thử vài lần, anh mất hết kiên nhẫn, ném đồ xuống đất chửi rủa, "Thiết kế như cục cớt, có dùng được éo đâu."

Lục Diệc Thanh đứng ở ngoài cửa nhịn không được đi vào, nhìn miếng bông vải trên mặt đất, hỏi, "Sao thế?"

Vốn dĩ anh còn muốn dấu l*и nhỏ đi, nhưng đằng nào Lục Diệc Thanh cũng đã thấy rồi, thôi thì kệ mẹ nó đi, không cần né tránh, "Băng vệ sinh anh mua có dùng được méo đâu, con gái đều dùng thứ này à?"

Lục Diệc Thanh nghĩ một chút: "Không phải, đa số đều dùng băng vệ sinh, nhưng anh cảm thấy tampon thích hợp với em hơn, cái này khô ráo, thoải mái."

Lâm Ninh liếc nhìn hộp băng vệ sinh, cảm thấy chướng mắt: "Vậy thì tìm người mua băng vệ sinh đi, mấy thứ này có dùng được đâu."

Vừa nói, một luồng nhiệt nóng lại trào ra, giữa hai chân có cảm giác nhớp nháp, không thoải mái chút nào, phiền phức này nhất định phải nhanh chóng giải quyết, nếu không sẽ khó chịu chết.

Lục Diệc Thanh cầm hướng dẫn lên đọc, lập tức hiểu ra, quỳ xuống trước mặt Lâm Ninh nói: "Anh giúp em nhé? Anh thấy một mình em cũng khó làm."

Chú lý, anh cũng không thể cưa đầu đưa xuống dưới l*и mình mà nhìn được, có người giúp thì khoẻ hơn rồi.

Hơn nữa, anh em tốt giúp đỡ nhau là chuyện bình thường.

Lâm Ninh đồng ý, hơi ngả người ra sau, dang rộng hai chân, để lộ ra l*и múp dính máu đỏ. Chỗ đó lông thưa thớt, đùi trong trắng nõn, mềm mại thanh tú, có cảm giác như sứ trắng.

Lục Diệc Thanh trước tiên dùng khăn ướt lau chùi bên ngoài một chút, sau đó để chéo ống thông vào lỗ l*и nhỏ nhỏ rồi từ từ đưa vào.

3m gần miệng l*и rất nhạy cảm, bị ống thông cọ xát sẽ có cảm giác như một dòng điện cực nhỏ ngứa ngáy.

Sắc mặt Lâm Ninh thay đổi, vội vàng cắn môi nhịn xuống, âm thầm mắng Lục Diệch Thanh xui xẻo, cố ý làm chậm lại để hành hạ anh.

Khi ngón tay trên tay cầm chạm vào miệng l*и, dùng ngón trỏ ấn vào ống thông, từ từ đẩy tampon vào sâu hơn và cuối cùng rút ống thông ra, để sợi bông của tampon rủ xuống, kinh nguyệt sẽ ngừng chảy ngoài.

Lục Diệc Thanh nhìn thấy giữa hai chân anh có máu, liền quấn khăn nóng quanh môi l*и của anh, nhẹ nhàng lau đi, chiếc khăn thô cọ xát vào hộŧ ɭε, bụng dưới ngứa ngáy lan ra, Lâm Ninh khẽ thở dốc, nghiến răng nghiến lợi: "Được rồi, không cần anh phải lau, tôi tự lau."

"Sắp xong rồi."

Lấy khăn ướt ra liền có thể nhìn thấy môi l*и mềm mại hồng hào, nhỏ nhắn lại mập mạp, trông giống như thịt trai ướŧ áŧ, nhìn là thấy đẹp mắt.

Lục Diệc Thanh nghiện cờ bạc nhiều năm, luôn cảm thấy bàn cờ bạc là đẹp nhất, nhưng hôm nay nhìn thấy l*и múp hồng hào trước mặt, hắn không khỏi khen ngợi: "Lâm Ninh, em l*и đẹp quá."

Nghe hắn khen, hai má Lâm Ninh nóng bừng, toàn thân sắp nổ tung, anh vội vàng giải thích: "Chúng ta nói chuyện trước đi, chúng ta vẫn là anh em, anh đừng coi tôi như đàn bà."

Lục Diệc Thanh nhìn chằm chằm một lúc lâu, trong lòng cảm thấy một loại cảm xúc khác lạ, đứng dậy đi đến tủ quần áo tìm quần áo cho Lâm Ninh mặc, hỏi về quá khứ của anh, "Sao trước đây anh không biết em có l*и?"

Thực ra cũng đến lúc nói cho Lục Diệc Thanh biết chuyện gì đã xảy ra trong giấc mơ của anh, đây là cái giá của vận may, anh sẽ sớm trở nên giàu có.

Chỉ là chuyện tốt này chỉ có mình anh biết, nếu nói cho Lục Diệc Thanh biết, hắn có thể sẽ ghen tị.

Ông bà xưa đều nói, của cải không nên phô trương, người phải khiêm tốn, chỉ có như vậy mới có thể làm nên chuyện lớn.

Lâm Ninh mặc quần áo rộng rãi, bắt đầu bốc phét: "Thật ra tôi là người song tính, sợ bị phân biệt đối xử nên không bao giờ dám nói cho người khác biết. Anh biết rồi thì cũng đừng nói cho người khác."

Lục Diệc Thanh vốn còn có chút oán giận anh rời đi mà không từ biệt, nhưng bây giờ nhìn thấy Lâm Ninh bộ dáng đáng thương như vậy, một chút ai oán cũng không còn.

Hắn đặt thuốc giảm đau ở đầu giường của anh, bảo anh hai đến ba giờ thì phải thay băng vệ sinh, nếu không được thì có thể đến tìm hắn giúp đỡ.

Lâm Ninh nghĩ thằng cha này đúng là dễ lừa, phải làm gì đó để cảm ơn hắn, thậm chí anh còn định dọn phòng nhưng bị Lục Diệc Thanh cản lại, lý do là anh đang đến tháng, không nên chạm nước quá nhiều nếu không sẽ đau lưng.

Trước khi đi ngủ, Lục Diệc Thanh nghĩ tới cờ bạc liền cảm thấy cả người ngứa ngáy, hắn muốn đánh bạc, nhưng lại bị cuộc sống tốt đẹp Lâm Ninh vẽ ra ngăn cản, đành phải nghĩ tới chuyện khác.

Trong đầu hiện lên l*и múp hồng hào, nếu nó ướt nhép, chắc chắn sẽ rất ngon.

Thành thật mà nói, eo Lâm Ninh rất nhỏ, chân cũng dài, mặc quần jean bó sát còn đẹp hơn phụ nữ.

Cái l*и bên dưới cũng đẹp.

Thật sự rất đẹp.....