Chương 11
Mục Quang Minh bày ra biểu tình chấn kinh quá độ, mắt mở lớn trừng trừng nhìn Vu Hằng, đôi chân nguyên bản lúc nào cũng lắc lư giờ đông cứng. Vu Hằng vốn không có kiên nhẫn, lại thấy đối phương nửa ngày rồi mà vẫn chưa có động tĩnh gì liền bốc hỏa. Hắn cầm cái bô hướng chỗ người kia ném đến nhưng không ngoài sở liệu, vẫn là xuyên qua.
Vu Hằng cắn răng hừ hừ vài tiếng, Mục Quang Minh vẫn là bất động, xoay người đi vào phòng.
Vội vội vàng vàng đem máy tính xách tay đặt lên, cảm thấy vô cùng may mắn khi tai nạn kia không làm chết cái người này, đầu tiên là tăng ca không đào ra thời gian, sau lại cùng cái tên kia trong WC ta kéo người đẩy dây dưa không rõ.
Cắm mạng xong, Vu Hằng vội vã dạo một vòng các trang tin tức, lần mò từng bản tin, nghe giọng điệu chậm rì rì của phát thanh viên, huyết áp hắn cảm tưởng như tăng không ngừng, nghĩ muốn tua nhanh nhưng lại sợ bỏ qua mất phần quan trọng. Vu Hằng đơn giản vào bếp pha mỳ ăn liền, vừa ăn vừa xem.
Lúc quay trở lại phòng, Vu Hằng liếc mắt vào nhà vệ sinh, cái tên kia vừa nãy dáng ngồi thế nào, bây giờ vẫn y nguyên như thế, một chút cũng không hề thay đổi.
Tự vỗ vỗ mặt, Vu Hằng tiến đến chỗ máy tính, bật tin tức lên, vừa ăn vừa chăm chú theo dõi.
Xem thẳng cho đến cái thứ tư, Vu Hằng mới thấy được tin tức có vẻ liên quan đến Mục Quang Minh, bất quá cùng lời đồng nghiệp hắn nói có chút không khớp.
Trên tin tức nói bởi tầng dưới chung cư có hộ gia đình sửa sang lại nhà cửa, lại vô ý để vật liệu trơn trượt ngoài hành lang, Mục Quang Minh vừa lúc đi qua không cẩn thận giẫm trúng ngã ngửa ra đằng sau, đầu va đạp mạnh xuống đất, thế nhưng đúng vào thời điểm mọi người đi làm hết, thẳng đến chiều tối mới có người phát hiện. Gia đình kia một chút áy náy cũng không có, kêu gào nói người đi đường không cẩn thận, chẳng thể trách người ngoài. Tin tức kia cũng không có đưa lên ảnh của Mục Quang Minh, trái lại lại có ảnh chụp vết máu khô kinh người, thật là có chút giật mình. Vu Hằng sờ sờ cái ót, tên kia lúc ngã xuống chắc đau lắm!