Chương 9: Viết văn

"Sao cậu cười đến quỷ dị như vậy?" Từ Mính đẩy cửa phòng huấn luyện ra, nháy mắt bị lạnh đến nổi da gà khắp người, ngẩng đầu nhìn điều hòa, 16 độ, vội tìm điều khiển từ xa tăng nhiệt độ lên cao, hắn nhìn Lục Quyện ngồi trước máy tính: "Sao mở nhiệt độ thấp vậy? Cậu không sợ bị cảm sao?"

Những người khác trong căn cứ còn chưa dậy, lúc này dưới lầu cũng không có ai khác.

Lục Quyện thu lại ý cười ngửa đầu nhìn anh ta, chỉ vẹn vẹn mấy giây, tầm mắt y lại trở về máy tính bảng, dưới góc phải màn hình là khuôn mặt tràn đầy kinh hoàng nhưng vẫn còn giả bộ trấn định của Úc Ninh.

Nam sinh trông có vẻ bị kinh hãi không nhỏ, không biết là vì rương thả dù và nổ xe hay bởi vì nguyên nhân khác, ngay cả khuôn mặt trắng nõn cũng nhiễm đỏ, nhìn kĩ, dường như đáy mắt còn có ánh nước.

Trông càng dễ bắt nạt hơn.

Lục Quyện lại cười khẽ mới úp ngược máy tính bảng lên mặt bàn máy tính, nửa người trên dựa vào ghế dựa phía sau, híp mắt lười biếng hỏi, "Sao lại tới vào lúc này? Có chuyện gì?"

Từ Mính liếc mắt nhìn máy tính của hắn, màn hình máy tính là giao diện kết toán trò chơi, hắn cũng không nhìn kĩ, chỉ xem như Lục Quyện tự mình chơi game.

Từ Mình thu hồi tầm mắt nói: "Còn không phải chuyện bên phía nền tảng, nói là để cho Chu Quyết thêm wechat của cậu, hai người thương lượng một chút chuyện đánh đôi, nền tảng bên kia sẽ truyền bá thời gian phát trực tiếp của cậu trước, chuyện đánh đôi tạm thời bảo mật."

"Cân nhắc đến vấn đề nhân khí, đám Nam Bắc phát sóng muộn hơn cậu một ngày." Từ Mính nói lải nhải một đống, thấy Lục Quyện rũ mắt như cũ, vẻ mặt không có gì thay đổi, không biết đang nghĩ cái gì, Từ Mính lập tức rời đề tài, "Tôi nói chứ hình đại diện wechat của cậu đang tốt sao tự nhiên lại đổi? Cây ô hoa hòe hoa sói trước kia chúng tôi cũng nhìn quen rồi, đột nhiên đổi thành hình thật của cậu, làm hại tôi tìm nửa ngày còn tưởng là wechat của fan nữ nào đó..."

Hình đại diện trước kia của Lục Quyện là một chiếc ô hoa họa tiết hoa cúc nhỏ, đã đổi từ hai năm trước.

Hồi mới đổi, mọi người đều nhất trí cho rằng Lục Quyện bị trộm acc rồi, nhất thời, bạn tốt wechat của Lục Quyện đều rối rít hỏi thăm hắn xảy ra chuyện gì.

Lúc ấy, Lục Quyện còn đặc biệt đăng bài trên vòng bạn bè nói rõ: "Là chính chủ. Hình ảnh vẫn là tấm hình ô hoa.

Hai năm nay, Lục Quyện chưa từng đổi hình đại diện wechat.

"Chu Quyết?" Một tay Lục Quyện chơi điện thoại di động, nghe thấy cái tên này, hạ mi, "Thêm tôi làm gì?"

Hắn cúi đầu nhìn wechat, đúng là có người xin bạn tốt, đầu ngón tay gõ trên màn phản quang sau lưng điện thoại hai cái, không đồng ý.

Từ Mính suýt chút thở không ra hơi, "Phát sóng đầu tiên? Lần trước không phải tôi đã nói với cậu rồi sao, người bên nền nảng sắp xếp là hắn, chính là Chu Quyết thiếu chút nữa thành tuyển thủ chuyên nghiệp, kỹ thuật cũng tạm được..."

Lục Quyện nhàn nhạt ồ một tiếng, "Kỹ thuật cũng tạm được?"

Y rũ mi mắt, lại đáp một câu: "Tôi không đồng ý."

Từ Mính: "..??"

"Hôm trước tôi nói với cậu không phải cậu cũng đồng ý rồi sao? Nền tảng bên kia đã thả tin tức rồi bây giờ cậu nói cậu không đồng ý?"

"Hôm trước tôi nói thế nào?" Lục Quyện hơi híp mắt, dường như đang nhớ lại, "Có muốn tôi lặp lại một lần? Tôi nói là đến lúc đó nói sau."

Từ Mính: "..."

Từ Mính đưa tay bấm huyệt nhân trung, còn chưa kịp nói gì Lục Quyện lại đột nhiên cong môi khẽ cười, không biết là nhớ ra cái gì đó mà tâm tình dường như vô cùng tốt, "Được rồi, không phải tháng sau mới phát trực tiếp sao?"

"Không có gì cần thảo luận, để cho hắn lại luyện kĩ thuật thêm đi."

"Nền tảng bên kia nói thêm wechat của tôi, ý gì tự anh không biết? Tôi đồng ý phát trực tiếp chứ không đồng ý để người khác cọ nhiệt."

Bị Lục Quyện nói như vậy, Từ Mính buông tiếng thở dài, không rảnh chú ý đến bất mãn với Chu Quyết mơ mồ tràn ra ngoài trong lời Lục Quyện.

Quả thật cái gì cũng không gạt được y.

Người môi giới cho Chu Quyết đúng là cầu xin anh ta rất lâu, anh ta mới đưa wechat của Lục Quyện cho đối phương, nhưng lúc đó cũng đã nói rõ với đối phương, Lục Quyện có đồng ý thêm hay không là chuyện của y.

Từ Minh đáp lời, "Biết rồi." Vừa nói anh ta vừa liếc nhìn màn hình máy tính, "Buổi sáng huấn luyện viên Giang có gọi điện thoại cho tôi nói tối nay eve hẹn chúng ta huấn luyện thi đấu, tuần sau bọn họ muốn tham gia cuộc thi đấu quý, với tư cách tuyển chọn, muốn cho chúng ta làm quen trước."

Lục Quyện đáp "Được".

Chờ Từ Mính lên lầu gọi những người khác rời giường, Lục Quyện cong mắt cười lần nữa cầm máy tính bảng lên.

Trên màn hình, hắn vẫn và Úc Ninh vẫn ở trong cùng một đội.

-

【? ? ? Nhìn thấy thả dù liền vui đến lật xe? 】

【Cảm ơn, có tuyển tập tài liệu sống rồi, một trong những hình ảnh hài hước nhất năm】

【Bảo bối đừng sợ qaq nhìn con bị dọa đến mặt đỏ rần rồi】

【Tôi nghi ngờ anh cố ý! Tôi vừa mới đặt tiền cược! ! !】

Úc Ninh nhìn chiếc xe đột nhiên nổ tung trên màn hình và nhảy ra "Đại cát đại lợi, lần sau ăn gà", theo bản năng muốn che mặt.

Thật sự là.... chính chủ?

Là... chính... chủ?

Chính... chủ?

Hắn vừa mới gọi Lục Quyện là gì?

Ông chủ thiếu nữ xinh đẹp?

Khu bình luận nói những gì vậy...? Cái gì là nếu là Quyện thần liền trực tiếp lộn ngược cái gì...

Úc Ninh chỉ cảm thấy bản thân hô hấp không thể nào thông nổi.

Hắn không rảnh để ý đến ly nước rơi xuống đất, hít thở sâu mấy hơi, cố gắng khiến mình bình tĩnh, vừa trở về giao diện chuẩn bị, vừa gõ đáp khu bình luận, "Lần đầu bị thả dù đập vào mặt, quá kích động, xin lỗi."

Hắn cũng đâu thể nói với bọn họ là vì biết người đánh đôi với mình là Lục Quyện nên hai tay mất khống chế?

Đây cũng quá... kí©h thí©ɧ đi.

【Chúng tôi thì không vấn đề gì, chỉ không biết ông chủ nghĩ thế nào】

【Ông chủ thiếu nữ xinh đẹp: Lần đầu tiên ngồi xe nổ, tâm tình rất thoải mái, nhấp nhô lên xuống】

Nhìn thấy ba chữ thiếu nữ xinh đẹp, Úc Ninh hận không thể trở lại mười mấy phút trước, hắn không có chuyện gì đọc id trò chơi của Lục Quyện làm cái gì chứ?

Hắn trầm mặc một lát, mới cố gắng không để mắt đến khu bình luận, miễn cưỡng cười hỏi: "Ông chủ, có đánh nữa không?"

Dường như Lục Quyện không có ở đây, Úc Ninh đợi một hồi cũng không chờ được hồi âm của đối phương.

Hắn lại hỏi hai câu, trên màn hình máy tính, nhân vật nữ da đen "meishaonvbeibei" vẫn lắc lư trong đội ngũ, còn chưa rời đội.

【Anh dọa ông chủ chạy mất rồi】

【Trận nổ vừa nãy, tôi cũng bị hù dọa】

Úc Ninh nhấp môi dưới.

Là ông chủ hù tôi chạy mới đúng đó.

Lời này hắn không dám nói ra, chỉ rũ mắt nhìn điện thoại di động, không có động tĩnh.

Hắn suy nghĩ một lát, "Nếu không hôm nay liền..."

Lời còn chưa nói hết, Lục Quyện liền hồi âm trên màn hình chung——

【Juan: Ừ, lần sau đi, hôm nay có chút việc】

Cùng lúc đó, nhân vật nữ da đen trong trò chơi thoát khỏi đội.

Úc Ninh thở phào nhẹ nhõm, "Vậy phát trực tiếp hôm nay đến đây thôi, thời gian phát trực tiếp hôm nay cũng khá dài rồi."

【? ? Ba tiếng mà nói dài?】

【Lầu trên nên biết đủ đi, chờ bảo bối khai giảng rồi, có thể phát hai tiếng đã không tệ】

【Khai giảng? Hoạt náo viên là học sinh cao trung?】

Úc Ninh quét mắt nhìn bình luận, không để ý bọn họ gầm thét cái gì nữa, vội vã nói câu ngày mai gặp, không kịp chờ mà tắt máy tính.

Chờ tia sáng cuối cùng trong phòng biết mất, Úc Ninh mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đưa tay xoa hai gò má mơ hồ nóng lên, cam chịu số phận thu dọn ly bị rơi vỡ.

Chờ dọn xong, hắn mới kéo màn cửa sổ ra.

Tới gần chạng vạng tối, ánh mặt trời vẫn nóng rát.

Úc Ninh cầm điện thoại di động ngồi trước cửa sổ một lúc lâu, bắt đầu đùng đùng gõ chữ.

[Lục tiên sinh, anh không cần đập quà tặng cho tôi ] xóa bỏ.

[Lục tiên sinh, cám ơn quà tặng, nhưng tiền quà tặng tôi vẫn nên trả lại cho anh chứ? ]... Tiếp tục xóa bỏ.

[Lục tiên sinh, nếu như anh muốn chơi game, tôi có thể mang anh miễn phí ] không được, tỏ ra hắn thật không tự biết mình, người muốn chơi game với Lục Quyện nhiều bao nhiêu.

Hắn ngồi đó viết viết xóa xóa, quấn quýt hơn nửa giờ, thẳng đến khi Tống Triệu gửi tin nhắn cho hắn, hắn cũng chưa nghĩ ra nên lựa lời như thế nào để trả lại tiền những quà tặng kia cho Lục Quyện.

Dù sao bây giờ hai người cũng coi như nửa quan hệ hợp tác, hơn nữa, Lục Quyện là người lợi hại như vậy lại đập quà tặng xin chỗ đậu... Hắn tùy tiện trả quà tặng lại cho người ta, rõ ràng là nói y sau này đừng tìm mình chơi game, giống như mình ra vẻ không biết điều vậy.

Mãi sau, Úc Ninh mới cam chịu số phận liếc nhìn tin nhắn Tống Triệu gửi tới.

Tống Triệu: [Tôi vừa đặc biệt kết nối mạng! Đã thấy cậu kết thúc phát trực tiếp rồi? ]

Tống Triệu: [Sao cậu càng ngày càng rút ngắn vậy? Đây không phải hiện tượng tốt đâu bạn học Bảo Đinh ]

Úc Ninh: [... Xảy ra chút chuyện không thể tưởng tượng nổi ]

Tống Triệu: [Chuyện gì? A đúng rồi, tôi xem ông chủ phòng phát sóng của cậu nhiều lên rồi nha, cái người A Quyết đó là tình huống gì, hắn không phải hoạt náo viên của nền tảng bọn cậu sao? Đập quà tặng cho cậu làm gì? ]

Tống Triệu: [Tôi nói cậu chứ, cái tên A Quyết này không phải người tốt lành gì đâu, cậu cách xa anh ta một chút ]

Úc Ninh không có hứng thú với mấy chuyện này, trực tiếp cắt đứt lòng bát quái của Tống Triệu, hắn dò hỏi:

[Cậu nói xem, tuyển thủ chuyên nghiệp sẽ rảnh rỗi không có chuyện gì làm mà xem phát trực tiếp rồi tặng quà tặng sao? ]

Tống Triệu: [Nói nhảm, cậu không thấy hotsearch trước đó sao? Cái người YZG đó ai tới không phải đập đều đập cho nữ hoạt náo viên mấy triệu quà tặng? Kết quả bị bạn gái hắn biết được nháo lên hotsearch, nghe nói còn hẹn riêng cô nữ hoạt náo viên đó ra ngoài gặp mặt... ]

Úc Ninh:...

Úc Ninh trầm mặc.

Tính chất này hẳn là không quá giống nhau?

Nhìn thế nào thì Lục Quyện cũng không giống như người sẽ đập quà tặng cho nữ hoạt náo viên mà?

Hắn đang xoắn xuýt, tin nhắn của Lục Quyện và Tống Triệu đồng thời nhảy ra.

Tống Triệu: [Không phải vài ba chuyện của người đàn ông kia, trong lòng mọi người đều biết mà, tôi cũng sẽ đập quà tặng cho nam hoạt náo viên mà tôi thích nha ]

Lục Quyện: [Sao không viết văn? ]

Úc Ninh: "..."

Lục Quyện... có phải sở thích nhìn trộm không vậy?