Chương 62: (Chính văn hoàn) Dù sao về sau bọn họ cũng là một…

Úc Ninh đang ngồi trên xe Lục Quyện về căn cứ TVT.

Thực sự quá mệt mỏi, vừa lên xe Úc Ninh liền dựa vào cửa sổ mà ngủ.

Lục Quyện quay sang nhìn rất nhiều lần.

Bởi vì chiều qua khóc quá lợi hại, lúc Úc Ninh tỉnh lại con mắt đều sưng, trước khi ra cửa đã lăn trứng gà hồi lâu mới tan đi một chút.

Da Úc Ninh trắng, dù tối qua Lục Quyện đã chú ý, trên cổ vẫn lưu lại vài vết tích rõ ràng.

Úc Ninh cũng không có cách nào, đành để Lục Quyện ra cửa hàng mua phấn lót và che khuyết điểm.

Chỉ là da Úc Ninh trắng, màu phấn lót không hợp, bây giờ nhìn mặt và cổ là hai màu sắc.

Trong khi chờ đèn đỏ, Lục Quyện nhìn chằm chằm Úc Ninh hồi lâu.

Có lẽ là quá mệt, Úc Ninh ngủ không quá an ổn, lông mày cau lại, tay nắm lấy tấm thảm trên người, nhẫn ở tay trái cũng chưa tháo ra.

Lục Quyện cau mày, đưa tay chạm vào cổ Úc Ninh, cả tay đều là phấn.

Úc Ninh cảm thấy, giật giật, không mở mắt nhưng tay đánh tới, lầm bầm: “Đừng đυ.ng vào em.”

Lục Quyện rũ mắt.

Thời gian trên đường không dài.

Lúc Úc Ninh bị đánh thức kì thật đã tỉnh, dù sao ngồi đệm hắn cũng cảm thấy sau lưng khó chịu, sao có thể ngủ thật.

Lục Quyện đưa thuốc nhỏ mắt cho hắn.

Úc Ninh nhấc mí mắt liếc Lục Quyện, tiếp nhận thuốc nhỏ mắt mà không nói một lời, cũng không để ý vẻ mặt muốn nói lại thôi của y.

“Anh vào trước đi.” Nhỏ thuốc xong, Úc Ninh nhìn gương một chút, mắt đã không còn sưng đỏ như lúc vừa rời giường, nhưng chỗ môi bị cắn phá nhìn thấy quá rõ ràng, hơn nữa màu sắc ở cổ không bình lường, cái này thì lát nữa mở bộ lọc ra liền không quá rõ.

Lục Quyện cau mày, “Em vào cùng anh?”

“Nếu mệt quá thì để lần sau đi.” Lục Quyện nhìn cằm chằm Úc Ninh sờ lên da mặt hắn.

Úc Ninh: “…” Úc Ninh không tránh, nhưng bây giờ rất không muốn nói chuyện với Lục Quyện.

Mặc dù chiều qua hắn quả thật… rất dễ chịu, nhưng Lục Quyện như thế là không cân nhắc đến chuyện hôm nay hắn cần trực tiếp, thật có hơi giận.

Mặc dù Úc Ninh có thể hiểu,… Chuyện dừng lại, chính hắn cũng không có tự chủ tốt như vậy..

Úc Ninh nhếch môi, nửa ngày mới nói: “Anh đi vào trước, hiện tại em không muốn ở chung với anh.”

“Anh nên suy nghĩ kĩ lại chính anh.”

“Ninh Ninh.” Lục Quyện nắm lấy tay Úc Ninh, hiếm khi thái độ mềm mỏng: “Đừng giận.”

“Anh muốn để người khác biết em là người của anh.” Lục Quyện kéo tay Úc Ninh qua hôn lên chiếc nhẫn trên tay trái của hắn: “Anh thấy ở nơi đông người rất nhiều người ngấp nghé em.”

Úc Ninh nhìn mắt y, bỗng chốc không còn tức giận như vậy nưa.

Chí ít thì cho mình thời gian một đêm giảm xóc nghỉ ngơi, thân thể cũng không đến mức khó chịu như thế đi.

Lục Quyện dừng một chút: “Mặc dù những người đó hoàn toàn không thể so với anh.”

“Em cũng sẽ chỉ khóc ở chỗ anh, anh ghen một lần liền muốn nhìn em khóc…”

Úc Ninh lập tức rút lại cái tay đang dán bên môi Lục Quyện, thuận tiện nhét một miếng bánh mì vào miệng y: “Anh nhanh xuống xe, còn nữa, im miệng, đừng nói chuyện.”

Vừa mới mềm lòng được một chút liền cứng.

Lục Quyện đi vào rồi, một lát sau Úc Ninh mới mang theo đồ đi vào.

Cách thời gian trực tiếp còn khoảng năm phút, lần này phát trực tiếp cũng là biểu hiện ra tình huống chân thật nhất của chiến đội.

Nhân viên nền tảng Dã Báo đã chờ sẵn ở căn cứ TVT, vốn là nhân viên công tác và Úc Ninh sẽ cùng tới, nhưng bởi vì quan hệ với Lục Quyện, nhân viên công tác chỉ có thể lẻ loi, bây giờ đang ngồi trên sô pha nghe Nam Bắc giảng giải sự cố yêu đương của đội trưởng nhà hắn.

Dù sao đội trưởng và chị dâu nhỏ cũng xem như nửa công khai, Nam Bắc cũng không chút che dấu quan hệ của hai người.

“Tấm hình này chụp không tồi.” Nam Bắc chỉ vào tấm ảnh trên weibo.

Ảnh chụp là hôm qua lúc Lục Quyện đến trường đón Úc Ninh, hai người nắm tư từ trên lầu đi xuống, mặc dù chỉ chụp được bóng lưng, nhưng người quen vừa nhìn liền biết là bọn họ.

Nhân viên công tác vô cùng phối hợp: “Thật ân ái.”

“Đúng không, tôi cũng thấy vậy, tôi cảm thấy đội trưởng kì quá của chúng ta sao lại quen được chị dâu nhỏ giống người thế nào? Có phải là đời trước mỗi ngày thắp hương bái Phật chăng?”

Vừa dứt lời, Lục Quyện mặc đội phục xuống tầng, nghe thấy Nam Bắc nói thì dừng chân, nhìn nhân viên công tác: “Nền tảng để cậu đến mở tiệc trà?”

Nhân viên công tác lập tức đứng lên: “Nào cố, tôi tới để làm trợ lý cho bạn học Bảo Đinh, trong khi trực tiếp các anh có hạng mục gì cần bổ sung chú ý cũng có thể để tôi phụ trách.”

“Vậy lát nữa… Để nhân viên các cậu chú ý sửa chữa một chút.” Lục Quyện suy nghĩ một chút phun ra một câu.

Nam Bắc a lên: “Cái gì? Đội trưởng nói cái gì?”

Lục Quyện lại không nói, mặc áo khoác đội phục đàng hoàng lèn đi về phía phòng huấn luyện nói với Nam Bắc: “Tới phòng huấn luyện, hôm nay khôi phục huấn luyện chính thức, các cậu còn chưa nghỉ ngơi đủ đúng không? Có muốn cho các cậu nghỉ mỗi ngày?”

Nam Bắc lập tức theo y đi vào phòng huấn luyện, thuận tiện còn kéo Trần Kiết đang nói chuyện phiếm với Tần Kỳ đi theo.

Liền lưu lại một mình nhân viên công tác đứng tại chỗ trầm tư.

Ý gì đây?

Cũng may cậu ta đứng không được một lát thì Úc Ninh liền cầm thiết bị đi tới.

Thiết bị đều là loại hình mà trước đó hệ thống có nhắc ới, cũng không lo lắng card điện thoại bỗng nhiên có vấn đề, trước khi đến cũng đã thử điều chỉnh qua.

Trông thấy thẻ công tác trước ngực nhân viên công tác, Úc Ninh liền biết đây là trợ lý trước đó nền tảng có nói tới, kỳ thật cũng là đến giám sát, phòng ngừa hắn hỏi ra vấn đề gì đó không nên hỏi thì còn nhắc nhở để hắn chuyển chủ đề.

“Xin chào, tôi là bạn học Bảo Đinh, để anh chờ lâu, có chút việc chậm trễ.” Úc Ninh nói đến đây liền nghiến răng.

Nhân viên công tác cười cười: “Không sao, chỉ là sao mắt anh lại sưng thế? Hình như giọng nói còn hơi khàn, cảm mạo sao?”

Trầm mặc một lát, Úc Ninh gật đầu: “Đúng vậy, mấy ngày nay có chút cảm mạo, lát nữa tôi sẽ cố gắng điều chỉnh trạng thái, tôi trước bàn bạc với bọn họ xem nên bắt đầu từ đâu đi?”

Nhân viên công tác không chút nghi ngờ, làm một cái thủ thế ‘ok’.

Chỉ là lúc Úc Ninh đi đường, hắn cảm thấy kì quái.

Sao lại cảm giác tư thế đi có hơi khó chịu.

Nhưng cũng may là trực tiếp không nhìn thấy nửa người dưới, điểm ấy cũng không cần quá lo lắng, lúc này đám Lục Quyện đều ở phòng huấn luyện, Úc Ninh thường xuyên tới đây nên đã quen, vừa tới cửa phòng huấn luyện, những người khác liền nhiệt tình chào hỏi.

Ngại còn có nhân viên ở đây, Úc Ninh cũng không nói quá nhiều, chỉ là gật đầu hỏi thăm với bọn họ, sau đó thương lượng một chút xem nên bắt đầu từ đâu.

Trong quá trình này, Lục Quyện còn đang nhìn số liệu phân tích buổi sáng Giang Lầu mang tới, Úc Ninh cũng không chủ động đi tìm y.

Nam Bắc thọc cánh tay Trần Kiết: “Anh cảm thấy có phải chị dâu nhỏ với đội trưởng cãi nhau rồi không?”

Tần Kỳ đang nghe Úc Ninh nói lát nữa ở đại sảnh, sau đó lại đến phòng huấn luyện, nghe vậy thì sửng sốt: “Không phải chứ, vừa rồi đội trưởng còn rất tốt mà, chỉ là hình như chị dâu nhỏ cảm mạo, giọng có hơi khàn nha.”

Nam Bắc liếc khoé môi Úc Ninh lại cấp tốc thu tầm mắt lại, mở miệng: “Là cảm mạo, ngốc ạ, về sau cậu sẽ biết.”

Cậu ta còn đang nói sao tối qua quản lý còn để đội trưởng trở về đấy.

“Vậy tôi trước đi đại sảnh mở trực tiếp.”

Thương lượng xong, Úc Ninh lườm Lục Quyện, sau đó quay người đi ra phỏng huấn luyện.

Cách thời gian trực tiếp chỉ còn hai phút.

Úc Ninh mở điện thoại, nhiệt độ phòng trực tiếp của hắn đã cao, có lẽ là vì quản lý báo trước nguyên nhân trực tiếp của hôm nay.

【 A a a a a tôi muốn nhìn chồng tôi!!!】

【 Tôi muốn nhìn chồng của vợ tôi!!!! Hu hu hu hoàn toàn không ngờ tới có ngày tôi thế mà nhìn chồng tôi trong phát trực tiếp của vợ tôi】

【 Có thể đừng spam không, phiền chết mất, là phỏng vấn chiến đội hay là phỏng vấn kết hôn?】

Ánh mắt của Úc Ninh dừng lại, sau khi chuẩn bị tốt, nhân viên công tác ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm với người TVT làm cái thủ thế ok.

Úc Ninh gật đầu mở trực tiếp

“Xin chào mọi người, đây là phòng trực tiếp của bạn học Bảo Đinh.” Úc Ninh nhếch môi cười, nhấc ống kính lên một chút.

【 A a a a a a bảo bối!!!】

【 A a a a a a hôm nay bảo bối mở mỹ nhan??? Hu hu hu nhìn đẹp hơn???】

【 Lầu trên, tôi cũng cảm thấy thế!!! Hình như có chút cảm giác câu dẫn người khác?? Đây chính là đàn ông yêu đương được tưới nước sao?】

【 Phải đó, tôi thấy rất đúng, có phải là mắt bảo bối hơi sưng không?】

【 Người TVT đâu? Đây là đến xem người TVT hay gì?】

Úc Ninh nhìn mình trong camera.

Không biết có phải vì mỹ nhan hay không… Ánh mắt quả thất có chút không đúng.

Úc Ninh càng che càng lộ thanh thanh giọng: “Có hơi cảm mạo, tối qua ngủ không ngon nên mắt có hơi sưng.”

“Phải rồi, hôm nay nhận lời mời của nền tảng, tối đến căn cứ của chiến đội nào đó, mọi người có biết là chiến đội nào không?”

【TVT!!!!】

Khu bình luận bao trùm TVT.

Úc Ninh gật đầu nhìn ống kính cười: “Phải rồi, hôm nay tôi tới căn cứ chiến đội TVT, nói thật là có hơi hồi hộp.”

Vừa nói, hắn vừa điều chỉnh camera đến chỗ đám Nam Bắc đang ngồi, “Mọi người đều biết thời gian trước TVT vừa giành được quán quân thi đấu Châu Úc, tôi còn là lần đầu tiên tiếp xúc gần với quán quân…”

Còn chưa dứt lời, camera cũng chưa quay đến Nam Bắc, vai Úc Ninh đột nhiên bị một cánh tay phủ xuống mí mắt hắn, tay này không chỉ đeo nhẫn mà còn là cái nhẫn giống hệt của Úc Ninh.

Úc Ninh chưa kịp quay đầu, đã nhìn thấy khu bình luận ngập tràn tiếng thét a a a a a, thậm chí còn không nhìn thấy chính hắn.

Trên người Lục Quyện mang theo mùi sữa tám giống như trên người Úc Ninh, còn sau đầu Úc Ninh, tại nơi ống kính không nhìn thấy, một cái tay khác chạm vào eo Úc Ninh.

Lời Úc Ninh muốn nói toàn bộ đều nghẹn ở yết hầu.

Ngữ khí Lục Quyện thậm chí còn hơi uỷ khuất: “Ninh Ninh, rất lâu rồi em không đến thăm anh.”

Úc Ninh: “???”

Úc Ninh đưa tay đẩy cái tay đang ôm eo mình ra, tai đỏ ửng.

【A a a a a a a a a mỗi ngày mỗi ngày mỗi ngày mỗi ngày】

【Mẹ ơi mẹ ơi mẹ ơi!!!! Đây là tôi trả tiền để được xem sao???】

【Tai thật đỏ】

【Hu hu hu chồng em đẹp trai nhưng anh ấy thật gần】

“Anh buông ra.” Úc Ninh thập giọng rời ống kính ra cố gắng không để cho người khác nghe thây.

Lục Quyện không nghe, trái lại còn tiếp tục ôm y.

【A a a a a a a a ánh mắt Quyện thần nhìn bảo bối thật tuyệt!!!!】

【Đây là mẹ nó trực tiếp phỏng vấn sao? Vì sao lại biến thành trực tiếp ân ái?】

Nhân viên công tác bên cạnh cũng rất muốn hỏi!!!

Rốt cuộc hắn biết vì sao Lục Quyện Lục Quyện lại để hắn chờ đấy!!! Chỉ ngắn ngủi mấy giây mà vì số người tràn vào phòng trực tiếp quá đông, có thể so với lưu lượng của mình tinh lúc trực tiếp.

Úc Ninh cắn răng hoảng hốt nói: “… Không phải, chúng tôi không quen, thật sự.”

Vừa nói vừa giẫm lên chân Lục Quyện.

Lục Quyện giống như chẳng biết đau, tuỳ ý hắn giẫm lên, đầu dán sau đầu Úc Ninh còn cọ xát, Úc Ninh bị y nắm lấy tay có ý đồ đẩy ra, cong môi: “Phải rồi, chúng tôi không quen, chỉ là quan hệ lĩnh chứng.”

Úc Ninh: “…”

“Anh nói bậy gì đó?” Úc Ninh đè thấp giọng, nói rồi đạp y một cước vào đầu gối: “Không có chuyện đó, đây đều là hiểu lầm…”

Vừa nói xong, Lục Quyện lắc bàn tay trái đeo nhẫn trước ống kính: “Được rồi, em ấy thẹn thùng.”

Nói rồi rốt cuộc buông Úc Ninh ra, lùi về sau hai bước, người lại vẫn ở trong màn ảnh, cũng rõ ràng có thể trông thấy ánh mắt y vẫn luôn rơi trên người Úc Ninh.

【 Vãi thật rốt cuộc cũng vào được, nghe nói nơi này có hôn lễ thế kỷ】

【 Phiền chết mất, tôi muốn xem phỏng vấn!!!】

【 Tuyển thủ chuyên nghiệp các anh yêu đương đều như thế sao?】

【 Oa oa oa đây là chính thức công khai đi?】

Khó lắm Úc Ninh mới thở được một hơi.

Hắn thật không ngờ Lục Quyện lại có thể như vậy, trước đó cũng không nói trước với hắn, khiến mặt và tai hắn đều đỏ.

Lúc này khu bình luận lít nha lít nhít hoàn toàn không nhìn kịp, trái tim Úc Ninh cũng ngừng gia tốc, nuốt nước bọt mấy lần mới hồi phục tinh thần, điều chỉnh ống kính đến phía đám Nam Bắc, thuận tiện ở bên ngoài ống kính trừng Lục Quyện.

Nhân viên công tác cũng quên ra hiệu cho Úc Ninh để tiếp tục.

Nam Bắc còn đang cầm điện thoại viết bình luận, bất ngờ bị ống kính chiếu tới, ba người cầm quán quân giống như học sinh bị giáo viên bắt được đồng loạt cất di động.

Úc Ninh cố gắng thanh giọng để bản thân bình tĩnh một chút, “Phải rồi, hôm nay tôi tới căn cứ chiến đội TVT, chúng ta cùng hoan nghênh Nam Bắc…”

Nhưng mà lúc này khu bình luận tất cả đều là hắn và Lục Quyện, nào có ai còn tâm tư xem hắn phỏng vấn người khác.

Ba người Nam Bắc lại vô cùng phối hợp mà chào hỏi với ống kính.

Vừa mới chào hỏi xong, Lục Quyện lại lần nữa đi vào trong khung hình.

Úc Ninh hơi dừng: “Vậy tiếp theo chúng ta có thể đi thăm phòng huấn luyện một chút không? Tôi tin là chắc chắn mọi người rất hứng thú với phòng huấn luyện đấy.”

【 Chúng tôi không có!!!! Đừng nói mò!!!】

Úc Ninh không nhìn khu bình luận.

Trên đường đến phòng huấn luyện, Úc Ninh lại thuận tiện hỏi mấy người Nam Bắc mấy câu hỏi liên quan đến huấn luyện, lúc hỏi đến Lục Quyện, Úc Ninh hơi ngập ngừng, “Nghe nói vào thời điểm thi đấu Quyện thần gần như không ngủ là thật sao?”

Nào chỉ là, nếu hắn giám sát, có lẽ có thể bỏ chữ gần như đi.

Lục Quyện đi bên người Úc Ninh, ống kính hướng về phía tất cả mọi người, Úc Ninh cũng điều chỉnh thật tốt.

Lục Quyện dựa vào gần Úc Ninh, rất có ý tứ tuyên thệ chủ quyền: “Xem tình huống.”

Úc Ninh: “Hả? Tình huống gì?”

“Trước kia đúng là không ngủ được, kỳ thi đấu dây thần kinh quá căng thẳng, không buồn ngủ.” Y nói xong, khu bình luận lại hiện lên thút thít.

【 Là vậy sao… Không biết mọi người còn nhớ thời điểm TVT vừa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, quản lý Từ có từng đăng một cái video 】

【 A a a a nhớ chứ!!! Khi đó nửa đêm phòng huấn luyện chỉ còn một mình Quyện thần!!! 】

【 Tất cả tuyển thủ đều vất vả, ai mà không dựa vào chính mình cố gắng bò lên? 】

Mắt thấy rốt cuộc đề tài cũng bị chuyển đi, Nam Bắc cũng vô cùng đúng lúc mà nói: “Đội trưởng là người cực khổ nhất trong số chúng tôi, dù sao y cũng chỉ là một người chơi điện cạnh, là đội trưởng của chúng tôi.”

Lục Quyện cười, “Gần đây bởi vì có người giám, nghỉ ngơi rất tốt.”

Úc Ninh: “…” Tai Úc Ninh lại đỏ lên, ồ một tiếng; “Tuyển thủ chuyên nghiệp kỳ thật đều rất vất vả, mọi người nhìn thấy là bọn họ ở trên đài gọn gàng thành thạo, làm gì cũng điêu luyện, ai biết sau lưng bọn họ đã phải bỏ ra bao nhiêu?”

“Giống như Nam Bắc, tham gia thi đấu còn gầy đi… Trần Kiết và Tần Kỳ cũng vậy, mất mấy ngày mới nuôi lại được.”

Nam Bắc và Trần Kiết, Tần Kỳ ho nhẹ, không quá có ý tốt, bọn họ đã sớm quen, trên đấu trường bị chửi, khi thi đấu bị chửi, sau khi thi đấu kết thúc nếu thành tích tốt thì khen, nếu như thành tích không tốt liền bị bạo, đã là trạng thái bình thường của tất cả tuyển thủ điện cạnh.

Cũng không ai để ý bọn họ bỏ ra cái gì.

Úc Ninh nói như thế cũng xem như là thừa nhận quan hệ của hắn và TVT quả thật tốt.

Đang nói chuyện thì đã đến phòng huấn luyện.

Máy tính trong phòng đều mở.

Trước đây phỏng vấn TVT Lục Quyện đều là thái độ miễn cưỡng, giới thiệu cái gì hầu như đều là người khác đi làm, trừ khi người phỏng vấn hỏi y cái gì, nhưng lần này Lục Quyện lại chủ động giới thiệu, nói là cho người xem trực tiếp nghe, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi người Úc Ninh.

“Bên này là phòng huấn luyện chính.” Lục Quyện vừa nói, vừa đẩy Úc Ninh đang đi ở bên cạnh lên phía trước.

Úc Ninh sửng sốt chỉ có thể thuận theo cước bộ của y, sau đo nghe y giải thích cho khán giả trong trực tiếp.

Thấy cảnh này, khu bình luận lại điên rồi.

【 Oa oa oa đây là an ái trực tiếp sao 】

【Có phải là còn có thể xem kí túc xá!!! Buổi sáng tôi đã xem trực tiếp của chiến đội khác!!! Còn có ký túc xá!!! Kí túc xá!! Nó chỉ là một kí túc xá tập thể, ha ha ha vừa nhỏ vừa lộn xộn】

【Chị gái à, căn cứ của TVT là biệt thự… Không thể nào lại là ký túc xá tập thể】

Chờ giới thiệu dưới lầu xong, mọi người lại đi lên tầng.

ống kính nhìn thấy Lục Quyện giúp Úc Ninh xoa eo.

Úc Ninh đã thờ ơ với hành động này của y, eo quả thật rất mỏi, Lục Quyện sức lực rất tốt.

Chỉ là khổ người bên cạnh rõ ràng có thể trông thấy lại phải giả vờ như không thấy gì.

Chờ đến tầng trên, Nam Bắc cười: “Phòng đội trưởng, ngoại trừ chị dâu nhỏ từng vào, còn chưa có ai được vào đâu.”

【 Chị dâu nhỏ???】

Úc Ninh ho nhẹ: “Muốn vào vẫn cần phải trưng cầu ý kiến của chính chủ.”

Úc Ninh nói xong thì quay đầu nhìn Lục Quyện.

Chuyện này trước đó chưa hỏi qua, bởi vì lúc đầu kí túc xá không nằm trong phạ vi phỏng vấn, vừa rồi có người nhắc trong khu bình luận, nhân viên công tác mới viết tấm nhắc nhở hỏi có thể đi xem một chút không.

Lục Quyện gật đầu, “Có thể.”

【 A a a a không ngờ thế mà chúng ta có thể trông thấy gian phòng của Quyện thần?】

【 Còn là nhờ chị dâu nhỏ!!!】

Lục Quyện mở cửa phòng.

Úc Ninh lâu rồi không ở đây, nhưng bài trí vẫn giống như trước đó, căn phòng của Lục Quyện bài trí rất đơn giản, quần áo cũng treo trên kệ áo, vì để cho mọi người nhìn thấy toàn cảnh, Úc Ninh đảo ống kính qua một lần.

【 Mấy bộ quần áo treo trên kệ hình như bảo bối đã từng mặc khi trực tiếp?】

Bị khu bình luận nhắc nhở, Úc Ninh cũng nhìn qua.

Quả thật là… Quần áo của hắn, áo sơ mi trắng, nhìn liền biết không phải size của Lục Quyện.

Úc Ninh lườm Lục Quyện một chút, người sau dường như không phát hiện, thần sắc buông lỏng hơn trước đó không ít, liền theo phía sau hắn, tuỳ ý mọi người tham quan.

Đám Nam Bắc cũng là lần đầu tiên vào phòng của đội trưởng, ai cũng hưng phấn, nhìn nơi này ngó nơi kia, thỉnh thoảng còn giới thiệu.

“Đây là quần thưởng trước kia giành được.”

“Tôi mẹ nó, quà tặng tôi đưa cho đội trưởng, tôi cho là y ném đi đâu, lúc trước y còn ghét bỏ, thế mà đặt trên tủ đầu giường.”

“Của tôi cũng vậy…”

Lục Quyện: “…”

Lục Quyện khẽ cau mày, sau đó cuối cùng vẫn không nói gì.

“Cây dù này nhìn thật quen…” Nam Bắc ngồi xổm dưới giá treo áo, “Đây là cây dù ngày trước đội trưởng luôn dấu đi sao?”

Nghe Nam Bắc nói như thế, Úc Ninh sửng sốt, “Dù nào?”

Nam Bắc nhìn đội trưởng nhàn mình, thấy đội trưởng không có ý ngăn cản, chỉ chỉ phía dưới giá tre: “Chính là cái này, trước đó đội trưởng luôn để ảnh đại diện chính là ảnh chụp nó.”

Nam Bắc khong biết rõ cây dù này là ở đâu ra.

Nhưng Úc Ninh vừa nhìn liền biết.

Hai năm trước hắn cho Lục Quyện thế nào bây giờ vẫn còn.

Ngại còn đang trực tiếp, Úc Ninh không nói gì chỉ nhìn Lục Quyện thật sâu, trước đó hắn ở chỗ này hình như Lục Quyện chưa từng lấy ra, hắn cũng chưa từng thấy.

Khu bình luận lại không có ai cảm thấy có gì đặc biệt, cũng không biết mọi người đang nhắc đến chuyện gì.

Tham quan phòng Lục Quyện xong thì chính là phòng của những người khác.

Xem hết một vòng, khán giả phòng trực tiếp ngoại trừ cảm khái điều kiện của chiến đội TVT thật tốt thì chính là cảm khái kí túc tập thể của các chiến đội khác thật thảm.

Chờ tham gian xong các lâu, chính là đến khâu phỏng vấn bình thường, một số đã hỏi trong khi tham quan, câu hỏi còn lại để hỏi cũng không nhiều.

Vì quấy rầy bọn họ huấn luyện, Úc Ninh cũng không kéo dài thời gian, mà là mau chóng kết thúc trực tiếp, lại thêm hiện tại hắn thật sự có chút đứng không vững.

Trực tiếp kéo dài gần hai tiếng.

Chờ đóng trực tiếp, Úc Ninh xụi lơ trên ghế sô pha.

Lục Quyện vốn xoa bóp eo cho hắn ở nơi camera không quay tới, giúp hắn thư giãn eo, thấy thế liền vớt người ôm vào ngực

Đám Nam Bắc liếc nhìn nhau, còn lôi kéo nhân viên công tác còn muốn nói đôi lời đi mất, “Chúng ta tới kết thúc công việc…”

Mọi người đi hết, Úc Ninh mới hoàn toàn thả lỏng, nghiêng đầu cắn lên cổ Lục Quyện một cái: “Vừa rồi mới bắt đầu sao anh lại làm như thế?”

“Hù chết em.”

Ngay từ lúc đầu hắn quả thật đã bị Lục Quyện hù một trận, nhưng sau đó còn tốt.

Lục Quyện than khẽ, vân đạm phong kinh trả lời: “Cầu hôn, biểu thị công khai chủ quyền.”

Úc Ninh: “???”

“Nói là quan hệ lĩnh chứng?” Lục Quyện giúp Úc Ninh điều chỉnh tư thế thoải mái, “Hiện tại hẳn là không còn xuất hiện loại người không biết tốt xấu giống hôm qua.”

Úc Ninh trầm mặc một lát: “… Anh sao có thể cầu hôn qua loa như thế?”

Lục Quyện ngừng nói, cúi đầu nhìn ánh mắt Úc Ninh, trầm mặc hồi lâu: “…Qua loa?”

Lúc nói chuyện Úc Ninh phát hiện tại y lại đỏ.

Có lẽ là nói ra miệng.

Úc Ninh gật đầu, “Quá qua loa, như thế nào cũng phải hỏi một câu đại loại như em có đồng ý kết hôn với anh không chứ?”

Úc Ninh nghĩ nghĩ, lần trước đi nhà thờ kì thật cũng đã coi như cầu hôn… Nhưng lúc ấy Lục Quyện không nói rõ.

Mặc dù như thế hắn vẫn mềm lòng đến rối tinh rối mù.

“Vậy anh đồng ý.” Lục Quyện lần này đáp rất nhanh, không đợi Úc Ninh phản ứng, liền cúi đầu hôn hôn môi Úc Ninh, dán môi lên môi hắn hỏi: “Có thể đăng weibo không?”

Lúc này trên weibo cũng đã lật trời, nhất là phần mở đầu trực tiếp hôm nay của Úc Ninh, đã nằm trên hotseach.

# Lục Quyện tình cảm lưu luyến lộ ra ánh sáng # Lục Quyện thân là vô địch thế giới thật có mặt mũi.

Úc Ninh đưa tay ôm cổ y nháy mắt: “Đăng cái gì?”

“Em cầu hôn thành công.” Lục Quyện lẽ thẳng khí hùng.

Úc Ninh: “???”

“Là anh cầu hôn?” Úc Ninh nghi nghĩ, vừa cắn môi Lục Quyện, nửa ngày mới nói, “Đăng đi.”

Nhìn ra được là Lục Quyện thật sự muốn ân ái.

Mấy phút sau đám fan đang hứng thú bừng bừng lướt weibo phát hiện Lục Quyện hiếm khi đăng bài một lần thậm chí chỉ đăng bài thi đấu có bài đăng mới..

TVT-Luju: 【 Chụp ảnh chung 】 Lập tức lĩnh chứng

Hình chụp là tai tay không chỉ đeo nhẫn còn đan xen nắm chặt.

Mấy giây sau, Úc Ninh cầm acc lớn đăng bài weibo: Nói không quen, chỉ là bị doạ, đã ở bên nhau lâu, cũng sẽ luôn ở bên nhau.

Sau đó… Lục Quyện chia sẻ.

Úc Ninh bó tay hồi lâu: “Anh đừng chia sẻ, điện thoại của em sắp bị đơ cứng rồi.”

Lục Quyện hôn đầu Úc Ninh: “Anh vui lắm.”

Lục Quyện thật sự rất vui, Úc Ninh ít thấy y cười như thế, ánh mắt vẫn luôn không rời khỏi người mình, hắn giống như trở thành cả thế giới của y vậy.

Như vậy cũng tốt.

Dù sao về sau bọn họ sẽ luôn ở bên nhau.

Từ trẻ đến khi tuổi xế chiều.